Hãn Thê Trùng Sinh

chương 5: hoàng hậu nương nương mở mắt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân thể Vương ma ma run rẩy, Công chúa nhà mình bị hoàng thượng đem gả cho một tội nhân, còn là tội nhân hai chân tàn phế? Sau này, Công chúa còn có thể hạnh phúc sao?

"Hoàng hậu nương nương!" Vương ma ma quỳ xuống đất, khóc rống: "Ngài mau mở mắt nhìn Công chúa điện hạ đi!"

Mọi người bị tiếng khóc của Vương ma ma cũng ngước đầu nhìn trời, Hoàng hậu nương nương mở mắt thì có thể làm gì? Cho sét đánh chết Triệu phi nương nương hả?

Lúc này phía trên Đế Cung, mặt trời đỏ ửng nhô cao, bầu trời quang đãng, theo tiếng khóc của Vương ma ma, một đạo sấm sét từ trên trời đánh thẳng xuống, mặt trời nhô cao chiếu sáng mọi nơi, mọi người trong Đế Cung đều nghe thấy tiếng sấm!

Hoàng hậu nương nương được gọi đã mở mắt?

Hoàng hậu nương nương lặng lẽ mở mắt một lần, Triệu phi nương nương đứng dưới gốc của cây đa, sét đánh gãy một cành cây lớn của gốc đa, rớt xuống đè lên Triệu phi.

Thời đại mạt thế chỉ là thời đại nhân loại tiến hóa lực lượng sao? Quá ngây thơ rồi, không có chút dị năng, còn không bị tang thi ngược đãi thành đống cặn bả hay sao? Kiếp trước, nếu như không phải bị trọng thương trong chiến đấu, làm cho nàng không kịp vận dụng dị năng, Ngọc Tiểu Tiểu cũng không nhất định đồng quy vu tận với tang thi, nàng sẽ điều khiển dị năng gọi sấm đến giúp mình đánh chết đám tang thi kia!

"Triệu...Triệu phi nương nương?" Trong không gian lặng ngắt như tờ, Kính Trung là người đầu tiên có phản ứng.

Khi Kính Đại tổng quản chạy đến bên cạnh Triệu phi nương nương, Hiền Tông vẫn ngửa đầu lên nhìn bầu trời trong xanh, đạo sấm sét kia nói đến là đến, nói đi là đi?

Ngọc Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn tay của mình, hiện tại dị năng của nàng yếu nhiều rồi, muốn đánh chết người, cuối cùng lại bổ ngã đại thụ.

Lúc này, Vương ma ma từ kinh ngạc phục hồi lại tinh thần, mạnh mẽ dập đầu: "Hoàng hậu nương nương nhân từ!"

Mọi người ngây ngốc nghĩ, xem ra Hoàng hậu nương nương thật sự nhân từ, nếu không, sao không trực tiếp bổ chết Triệu phi nương nương đi? Ngài bổ cây làm cái gì?

"Thánh thượng, Triệu phi nương nương hộc máu!" Kính Trung cùng mấy thái giám chuyển một nửa đoạn cây ra, sau khi thấy Triệu phi, liền lớn tiếng bẩm báo với Hiền Tông.

"Ái phi, nàng...." Hiền Tông nhanh chóng chạy tới bên cạnh, nhìn miệng mũi Triệu phi đầy máu, quả thật rất thê thảm, hoàng đế Hiền Tông biến sắc.

"Hoàng hậu nương nương, ngài đi tốt!" Vương ma ma vẫn hô to tại chỗ.

Tín ngưỡng vương triệu là tôn kính quỷ thần, có không ít vị đã quỳ tại chỗ.

Nghĩ đến Hoàng hậu nương nương đang ở trên trời nhìn mình, Hiền Tông lạnh cả người, rụt cổ lại.

"Chúng ta đi." Ngọc Tiểu Tiểu xoay người rời đi.

Trước kia, mỗi lần Triệu phi xui xẻo, là Vương ma ma liền hạnh phúc, nhưng lúc này, Triệu phi cũng bị sét đánh, Vương ma ma vui vẻ không nổi, vừa đi theo Ngọc Tiểu Tiểu, vừa nói: "Công chúa, sao ngài và Hoàng thượng lại gây gổ như vậy chứ?" Về phần đột nhiên Công chúa nhà mình bưu hãn, Vương ma ma lựa chọn coi như không thấy.

Hiền Tông cũng không để ý với mấy thần tử đang quỳ trên đất, sai người mang Triệu phi về, lại sai người đi gọi thái giám. Khuê nữ mình đột nhiên bưu hãn, chờ cho mạng ái phi được bảo đảm rồi nói sau.

Đám người Anh đại học sĩ nhìn nhau, không cần mình liều chết xin tha, mặc dù Thánh thượng làm việc không đáng tin cậy, nhưng cũng không thể nhìn con gái của mình làm quả phụ đi? Mấy đại thần ra cung, lập tức chạy đến Đại Lý Tự, vẫn nên báo tin mừng cho già trẻ Cố gia đang ngồi chồm hổm trong thiên lao a.

Ngọc Tiểu Tiểu trở lại Điện Phong Hoa, gọi người bên cạnh đến: "Bây giờ nói cho ta biết một chút, Cố gia này là chuyện gì?"

Vương ma ma đầu choáng váng, chân mềm nhũn, đứng không nổi nữa rồi, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngài cái gì cũng không biết, còn nói với Thánh thượng là ngài sẽ gả?"

Ngọc Tiểu Tiểu hỏi: "Không phải bà nói tiểu ca Cố gia là người tốt sao?"

Vương ma ma nói: "Là người tốt thì ngài gả hả? Kia...Thiên hạ này người tốt rất nhiều á, nô tỳ...."

"Cả nhà Cố lão Nguyên soái là bị Triệu đảng vu oan!" Vương ma ma còn chưa dứt lời, tiểu cung nhân Tiểu Phong đã lớn tiếng nói.

"Đúng vậy." Tiểu thái giám Tiểu Sa cũng nói: "Cố gia là trung thần!"

Nhìn nhóm thủ hạ thi nhau gật đầu, đột nhiên Vương ma ma phát hiện, thì ra người trong điện Phong Hoa đều là nghĩa sĩ.

Mặc dù Tiểu Phong và Tiểu Sa thất chủy bát thiệt (?), ngươi một câu ta một câu, nói cũng không có logic gì,, nhưng Ngọc Tiểu Tiểu có thể từ trong cuộc đối thoại tìm ra mấy chỗ mấu chốt.

Cố gia là trung thần, là một nhà Tướng môn trung thành tận tâm, chỉ tiếc đắc tội với đảng Triệu phi, chẳng những không công không thưởng, còn rơi vào tội chết.

"Công chúa điện hạ!" Mặt Tiểu Phong đầy xúc động và phẫn nộ, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Người nước Bạch Hổ là do Cố lão Nguyên soái đánh bại, lại bị Triệu tướng và con trai hắn đoạt công! Bọn người Cố lão Nguyên soái nhất định không thể nào tư thông với địch quốc!"

Tiểu Sa cắn răng nghiến lợi nói: "Nếu không phải Cố gia có kim bài miễn tử Tiên đế ban, lần này Cố gia bị định tội cũng không phải chỉ bị tịch thu tài sản đơn giản như vậy đâu."

Vương ma ma thở dài, nói: "Cố gia đích thật là bị oan, nhưng ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng không thể cứu bọn họ, chẳng lẽ sau khi Công chúa gả qua, sẽ phải cùng Cố gia làm thứ dân sao? Bây giờ cả nhà Cố gia vẫn còn ở trong thiên lao đấy!"

Người trong mạt thế, thật sự không hiểu được huyết án ở cổ đại, trung thần lương tướng bị gian thần hãm hại vui lắm à, chẳng qua Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy dù có chết cũng không thể đi vào con đường của Nữ đế tàn bạo, một mình nàng trốn không thành vấn đề, nhưng đám người trước mặt thì làm sao bây giờ? Mặc dù quen nhau chưa đủ giờ, nhưng Ngọc Tiểu Tiểu cũng có nghe ngóng được, nếu nàng bỏ trốn, đám người hầu hạ Công chúa không tận lực, toàn bộ đều bị chém đầu. Muốn danh chính ngôn thuận ra khỏi cung, còn không cần phải đi đến đất phong, chỉ còn con đường lập gia đình thôi.

Về phần tiểu ca Cố gia là hạng người gì, đã gả thì phải ở cùng nhau cả đời gì đó, thật xin lỗi, trong mạt thế, nhân loại vì muốn kéo dài chủng tộc, nam nữ nhìn nhau thuận mắt thì ở chung một chỗ sinh con, lễ tiết không có tồn tại đâu, trinh tiết quan trọng đáng giá gì gì đó, ở mạt thế càng không cần bàn bạc tới. Ngọc Tiểu Tiểu nghĩ, trước hết nên nghĩ biện pháp đưa nhóm Vương ma ma ra khỏi cung, về phần tiểu ca Cố gia, ừ, có thời gian sẽ nghĩ tiếp đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio