Hãn Thích

quyển 1 chương 326-1: liên hợp (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tháng mười hai năm Kiến An thứ tư, Từ Châu binh biến.

Lưu Bị sau khi ngăn chặn Viên Thuật đầu nhập Viên Thiệu liền tiến vào chiếm Hạ Bì, không muốn quay trở về Hứa Đô. Y vốn không phải là kẻ chịu cam tâm ở dưới kẻ khác, trước kia tuân mệnh Tào Tháo, cũng chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ khi cùng đường. Bây giờ, y quay trở lại Từ Châu, sao lại có thể tiếp tục cung phụng Tào Tháo? Hơn nữa, y ở Từ Châu cũng có mạng lưới quan hệ, vừa mới quay lại Từ Châu, liền lập tức lôi kéo quan hệ với thái thú Từ Tuyên.

Từ Tuyên, là người của Từ thị tộc ở Hải Tây, xưa nay có quan hệ rất tốt với Trần Thị.

Gã đã có được thông báo của Trần Đăng, xin gã nghĩ cách chiếu cố Lưu Bị.

Cho nên sau khi biết được suy nghĩ của Lưu Bị, gã cũng không già mồm cãi láo, liền chủ động hiến kế: - Huyền Đức Công, Từ Châu là nơi chiến tranh khắp nơi, nam có Chu Linh, bắc có Vương Trung Lưu Đại, cũng có Hạ Hầu Uyên đóng ở Thái Sơn, Tang Bá đồn trú ở Bắc Hải Lang Gia. Trong tình hình này, Công Nhược khởi binh, bốn mặt giáp địch, một bàn tay khó vỗ thành tiếng. Công Dục cắm chốt ở Từ Châu, bắt buộc phải có sự viện trợ từ bên ngoài....sao không noi theo Lưu Sấm năm đó, liên kết với Viên Thiệu?

Nhớ ngày đó, Lưu Sấm mới tới Bắc Hải quốc, vẫn phải đối mặt với áp lực khổng lồ như vậy.

Cũng may y nhanh chóng liên kết được với Viên Thiệu, thế nên có thể phát triển lớn mạnh từ trong khe hẹp.

Từ Tuyên cảm thấy có thể tham khảo kế hoạch ban đầu của Lưu Sấm. Viên Thiệu thế lớn, nếu Lưu Bị và Viên Thiệu liên kết với nhau, Tào Tháo tất nhiên ném chuột sợ vỡ đồ.

Chỉ có điều Từ Tuyên lại xem nhẹ một chuyện.

Vào thời điểm Lưu Sấm chiếm giữ Bắc Hải, quả thực có sự tồn tại của rất nhiều yếu tố bên ngoài.

Đầu tiên, Tào Tháo thảo phạt Trương Tú thất bại, sĩ khí đang thấp; thứ hai, Viên Thiệu xưng đế, cũng giúp Lưu Sấm gánh vác một áp lực không nhỏ. Lại có thêm Từ Châu Lã Bố làm đồng minh, hô ứng với nhau. Thế nên trước khi Tào Tháo chưa giải quyết được những người này, cũng sẽ không dễ dàng động binh đao với Lưu Sấm.

Nếu lúc ấy Tào Tháo không có nhiều yếu tố kiềm chế đến như vậy, Lưu Sấm căn bản không có khả năng sống yên ổn ở Bắc Hải.

Nói cho cùng thì Từ Tuyên cũng không được coi là nhân tài bậc cao nhất của thời Tam quốc, tầm nhìn cũng không rộng lớn đến như vậy.

Cho dù là như vậy, Lưu Bị cũng vô cùng xem trọng ý kiến của Từ Tuyên.

Y đã dần dần ý thức được cảnh khổ mà mình đang phải đối mặt, mãnh tướng bên cạnh không ít, Quan – Trương, Trần Đáo đều là những người có khả năng đảm đương một phía....nhưng những mưu sĩ này....trước đây, bên cạnh còn có Giản Ung, Tôn Càn. Bây giờ Giản Ung, Tôn Càn cũng đã mất mạng trong tay Lưu Sấm. Điều này cũng khiến cho phụ tá bên cạnh Lưu Bị cực kì thiếu thốn. Nhưng lần này Lưu Bị chặn Viên Thiệu ở Từ Châu, cũng để ý việc này có được thu hoạch khá phong phú.

Đánh với Viên Thiệu một trận, Quan Vũ bắt giữ Kỷ Linh, Lôi Bộ; Quan Bình bắt người chủ tọa Mưu Sĩ Diêm Tượng của Viên Thuật.

Trần Đáo phục kích đoàn xe quân nhu của Viên Thuật, bắt được mưu sĩ Lý Nghiệp của Viên Thuật.

Bốn người này có thể nói là trọng thần bên cạnh Viên Thuật.

Đặc biệt là Kỷ Linh và Diêm Tượng, một văn một võ. Khiến cho Lưu Bị vô cùng coi trọng, càng hạ quyết tâm, phải chiêu an được hai người này.

Trong lịch sử, Kỷ Linh sau khi Viên Thuật chiến bại thì không rõ tung tích.

Còn Diêm Tượng thì sao? Thì càng là nhân tài có con mắt tinh tường và mưu lược. Khi Viên Thuật xưng đế, bộ khúc đều không dám khuyên can, duy chỉ có Diêm Tượng ra mặt ngăn cản. Đáng tiếc Viên Thuật nghe không lọt tai, cuối cùng rơi vào thảm cảnh. Lúc trước, khi Tào Tháo công phạt Từ Châu Lã Bỗ, Diêm Tượng cũng khuyên can Viên Thiệu xuất binh cứu viện. Nhưng Viên Thiệu vẫn không chịu đồng ý như cũ....Bởi vậy có thể thấy được, Diêm Tượng là mưu thần rất có con mắt chiến lược, chỉ là điều nhờ vả không thuộc người mà thôi. Trong lịch sử, người này cũng vậy sau khi Viên Thiệu bại, không rõ tung tích, không ai biết đến.

Thậm chí, trong sử sách cũng không ghi lại quê quán và biểu tự của y.

Diêm Tượng là người U Châu. Nói ra cũng là đồng hương của Lưu Bị, tự Thức Quyền.

Chỉ có điều là muốn hai người này quy thuận, lại không phải là một chuyện dễ dàng....Diêm Tượng cũng được, Kỷ Linh cũng được, vẫn luôn không trực tiếp đáp ứng lời mời chào của Lưu Bị. Nhưng có thể nhìn ra, hai con người này dường như đều có chút xao động. Vì sao chứ? Ai bảo Lưu Bị bây giờ là tông thất nhà Hán hẳn hoi chứ?

- Viên Bản Sơ cao ngạo kiêu căng, làm sao có thể cùng ta hợp tác?

Lưu Bị sau khi nghe xong những lời khuyên của Từ Tuyên, cũng không tránh khỏi có chút lay động.

Từ Tuyên cười nói: - Huyền Đức Công hà tất phải tự xem nhẹ mình như thế, Viên Thiệu đang muốn quyết chiến với Tào Tháo, nếu Huyền Đức Công ủng hộ, người tất nhiên là sẽ rất vui vẻ.

Nói tới đây, Từ Tuyên dừng lại một chút, rồi nói tiếp: - Ngoài ra, ta nghe nói Tang Bá khi xưa thuộc cấp Xương Hi, bây giờ đồn trú Đông Hải. Hắn đối với Tang Bá và Tào Tháo có phần bất mãn, sớm có phản ứng. Huyền Đức Công có thể phái người đi sớm, nếu có thể thuyết phục Xương Hi khởi sự, là có thể lôi kéo Tang Bá và Hạ Hầu Uyên. Rồi sau đó Huyền Đức Công nhân cơ hội cướp lấy Tiểu Bái, lại phái người vượt sông liên kết vớ Tôn Sách, giáp công Chu Linh, thì đại sự đều có thể.

Lưu Bị sau khi nghe xong, không kìm nổi liên tục gật đầu tỏ vẻ khen ngợi.

Nhưng mà nên cử ai tới Đông Hải đây?

Lưu Bị đưa ánh mắt quét một vòng quanh trướng, thì thấy một người đứng dậy, khom người nói: - Nghiệp từ khi quy thuận Huyền Đức Công tới nay chưa lập được công trạng gì. Nghe nói Xương Hi là người quận Thái Sơn, có mối thân tình đồng hương với Nghiệp. Nghiệp bằng lòng noi theo Trương Nghi, đi thuyết phục người này, trợ giúp Huyền Đức Công khởi sự.

Lý Nghiệp người quận Thái Sơn là mưu thần của Viên Thuật.

Trong lịch sử, con người này cũng là kẻ không có kết cục, bây giờ đầu hàng Lưu Bị.

- Nguyên Thực nếu bằng lòng đi, tất đại sự sẽ thành.

Lưu Bị lập tức tỏ rõ ve vui mừng, liên tục gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.

Lý Nghiệp lập tức đi Đông Hải quận, thuyết phục Xương Hi khởi binh tạo phản.

Quả không nằm ngoài dự tính của Từ Tuyên, sau khi Xương Hi khởi binh, lập tức thu hút sự chú ý của hhy và Tang Bá.

Lưu Bị làm sao có thể nhân cơ hội này xuất binh đánh bại Vương Trung Lưu lúc này đang đồn trú tại Tiểu Bái, rồi sau đó lệnh cho Quan Vũ đóng ở Hạ Bì, còn bản thân Lưu Bị thì đóng quân ở Tiểu Bái hô ứng với Hạ Bì. Các quận huyện lân cận cũng lũ lượt phản Tào Tháo, bao gồm cả quận Quảng Lăng, dường như chỉ trong một đêm đã sảy ra những biến cố long trời lở đất.

Lưu Bị nhân cơ hội này chiêu binh mãi mã, thế lực cũng đang đà lớn mạnh nhanh chóng!

.................................................. .................................................. .........................

Lúc này đã gần cuối năm.

Một mùa xuân mới đến, Hứa Đô đón thêm một trận tuyết lớn.

Tào Tháo ngồi ngay ngắn trong Tạ Đình, lệnh cho cô người hầu xinh đẹp hâm rượu trong cái lò đất, chiêu đãi Quách Gia, Tuân Úc và Giả Hủ.

Ngoài Tạ Đình, một con gấu ngựa cao khoảng một mét, đang lăn lộn trên tuyết. bên cạnh có một bé gái khoảng mười một mười hai tuổi, dáng vẻ yêu kiều duyên dáng, khí chất phi phàm đang vỗ tay cười thích thú, thỉnh thoảng lại vẫy vẫy con gấu. Nhưng con gấu đang mải chơi, đâu có thèm để ý đến sự đón tiếp của cô bé, khiến cho cô bé hờn dỗi.....

- Nay mời ba vị tới đây, Tháo thực lòng xin lỗi.

- Minh Công nói vậy là sao?

Tào Tháo thở dài: - Lúc trước mọi người đều khuyên ta không nên thả cho Lưu Bị đi, ta một mực không nghe, cố ý cho hắn về Từ Châu.

Bây giờ, Lưu Huyền Đức ở Từ Châu phản loạn, chiếm cứ Tiểu Bái và Hạ Bì, chiêu binh mãi mã. Ta nghe nói hắn đang định liên kết với Tôn Sách, giáp công Quảng Lăng. Văn Bác phái người đến cấp báo, hắn hiện giờ áp lực vô cùng lớn.....Sớm biết Lưu Bị lòng lang dạ thú, biết vậy lúc đầu đã chẳng không nghe theo lời can gián của mọi người.

Tuân Úc và Quách Gia nhìn nhau, bưng bát rượu lên uống một hơi hết sạch.

Giả Hủ thì ngồi một bên mặt không biểu cảm, im lặng không nói......

- Văn Nhược, Phụng Hiếu, Văn Hòa.....ba người các ngươi là trí sĩ mưu trí, có thể giải thích được mối nghi hoặc trong lòng ta chăng. Nên đối phó thế nào đây?

Tuân Úc nhấp một ngụm rượu, suy nghĩ một chút rồi nói: - Lưu Bị cát cứ Từ Châu, quả có sức uy hiếp.

Nhưng thuộc hạ cho rằng, sự uy hiếp của Lưu Bị, chẳng qua cũng chỉ là con cá ghẻ dưới nước, không đáng để lo lắng. nay Lưu Huyền Đức mới có được Từ Châu, căn cứ chưa ổn. Minh Công có thể đích thân đốc soái binh mã chinh phạt. Có thể một trận dẹp tan. Thuộc hạ nghĩ, điều Minh Công cần lo lắng bây giờ là, vẫn là Viên Thiệu ở Hà Bắc.

Nếu Lưu Bị và Viên Thiệu liên thủ, ủng hộ lẫn nhau, tất thành đại họa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio