Hắn Xốc Khăn Hỉ Trùm Đầu Của Ta

chương 38: chương 38

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dáng vẻ Chiến Ca dài ngắn thế nào?

Trái tim Nhạc Hàm siết chặt: “Tui hổng biết!”

Dừng một chút, cậu nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương hỏi: “Ông, ông biết hả?”

Triệu Nhất Phi sờ sờ mũi, nói.

*

Hai tiếng trước.

“Bọn họ hẹn gặp mặt á? !” Nghe người trước mặt nói xong, sắc mặt Tần Ngọc Viện trắng bệch.

Kỳ Tuân vậy mà lại tiến ra đời thật!

Anh muốn gặp Yêu Phi Đát Kỷ kia!

“Ông xác định chứ?” Tiểu Đào vội vàng hỏi: “Có nói là gặp ở đâu không?”

“Không nói là gặp ở đâu, chỉ nói sẽ gặp vào ngày 2 tháng 10 thôi.” Người đàn ông mặc áo khoác ẩn thân kể lại cuộc nói chuyện mà mình nghe thấy.

Tần Ngọc Viện đỏ mắt, lùi về sau một bước ngồi xuống ghế.

Ngày mùng 2 tháng 10? Cô biết ngày này này có ý nghĩa gì, hẹn gặp mặt vào ngày đó đủ để nhìn ra Kỳ Tuân nghiêm túc với Đát Kỷ cỡ nào.

Tiểu Đào có chút lo lắng nhìn người đàn ông này, rồi lại nhìn Tần Ngọc Viện, không biết nên nói gì mới phải.

Người nọ đã hoàn thành nhiệm vụ, có chút sốt ruột: “Vầy được chưa? Tổng cộng mười phút, chỉ nghe được bây nhiêu thôi, khi nào mới chuyển tiền cho tôi?”

“Ngay lập tức.” Tần Ngọc Viện cúi đầu, mở bảng điều khiển thao tác một phen, tiền liền chuyển sang tài khoản đối phương.

Trong trò chơi có thể dùng tiền game, nhưng tiền game cũng có thể chuyển ra tiền thật, vì vậy không có gì đáng ngại.

Người đàn ông kia nhận được tiền thì hài lòng, hừ một tiếng nói: “Nếu còn cần thì cứ tìm tôi, đi trước đây.” Dứt lời liền biến mất.

Trong phòng thì chỉ còn lại Tần Ngọc Viện và Tiểu Đào.

Sau chuyện tối hôm qua, qua cả một đêm Tần Ngọc Viện mới tỉnh táo lại, sau đó liền đứng ngồi không yên.

Cô không tin!

Cô biết Kỳ Tuân lâu như vậy nhưng chưa từng nghe nói anh thích con trai!

Hoặc có lẽ Đát Kỷ kỳ thực là nữ, hoặc là… hoặc là vì muốn đám con gái khác không quấy rầy nữa nên Kỳ Tuân cố ý làm vậy để che mắt!

Tần Ngọc Viện không tin đó là thật!

— không nói Kỳ Tuân vẫn chưa có người yêu, cho dù có thì cũng chưa chắc có thể ở bên nhau lâu dài, nhưng nếu Kỳ Tuân có bạn trai chứ không phải bạn gái thì Tần Ngọc Viện thật sự hết đường tính!

Cô quýnh lên, cảm thấy mình không thể đợi thêm được nữa.

Trước đó cô nghĩ rằng Kỳ Tuân không thích mình quấn quýt nên mới không chủ động tiến tới, vẫn luôn chờ đợi.

Nhưng bây giờ làm sao chờ nổi nữa chứ!

Cho dù onl nick phụ tiến vào Chu quốc thì Tần Ngọc Viện cũng rất khó gặp được Kỳ Tuân— cô căn bản không nắm giữ được hành tung của Kỳ Tuân.

Vì vậy cô đã nhờ bạn giúp đỡ giới thiệu một người Chu quốc đáng tin— có người nói người này trước kia từng lăn lộn trong Mộc Manh Quân, có chút rành rẽ hành tung của Kỳ Tuân, vì thế Tần Ngọc Viện thương lượng thù lao, tài trợ áo choàng ẩn thân trong Thương Thành cho đối phương, để đối phương giúp mình đi nghe ngóng tin tức.

— không ngờ lại nghe được tin tức như vậy!

Chuyện tới nước này, Tiểu Đào chỉ có thể an ủi: “Đừng đau lòng nữa, soái ca đâu phải chỉ có một mình Mộc Dĩ Thành Chu đâu.”

Tần Ngọc Viện cắn môi lắc đầu.

Tiểu Đào nói: “Người theo đuổi bà nhiều mà, thử nhìn người khác một chút đi, người kia thì sao—-“

Tần Ngọc Viện ngẩng đầu, đẫm nước mắt nói: “Tôi biết Mộc Dĩ Thành Chu!”

Tiểu Đào còn chưa nói ra nickname của người ái mộ Tần Ngọc Viện đã bị lời đối phương ngắt ngang, sửng sốt.

Tần Ngọc Viện chậm rãi nói: “Tôi quen Mộc Dĩ Thành Chu ngoài đời thực, từ trước khi bắt đầu chơi trò chơi này, tôi đã thích ảnh rồi!”

Tiểu Đào há to miệng.

Một lúc lâu sau mới kịp phản ứng, giật mình nói: “Vậy, vậy sao bà lại phải theo đuổi ổng ở trong game chứ?”

Tần Ngọc Viện đảo tròng mắt, có chút xấu hổ nói: “Lúc trước tôi theo đuổi ảnh hai năm mà không được, sau đó ảnh đi nước ngoài nên bị cắt đứt liên lạc…”

Bát quái lớn như vậy, Tiểu Đào nhịn không được truy hỏi: “Bây giờ ổng vẫn còn ở bên nước ngoài à?”

“Không có, ba năm trước ảnh đã về nước rồi, nhưng khi ảnh về thì tôi lại vừa tốt nghiệp rồi bị ba mẹ đưa đi du học, liền đứt liên hệ tới tận bây giờ…”

Kỳ thực cô che giấu một điểm.

Số điện thoại của Kỳ Tuân không đổi, số di động của cô cũng không đổi, sở dĩ không liên lạc được hình như là vì Kỳ Tuân đã bỏ số điện thoại của cô vào sổ đen… Cô vẫn luôn cảm thấy Kỳ Tuân thật quá đáng, sao có thể đối xử với cô như vậy chứ? Cô cũng đâu phải kẻ quấy rối!

Nhưng Kỳ Tuân lạnh đạm như vậy, cô cũng không có cách nào…

Ngoại trừ chuyện đó ra, bởi vì khoảng thời gian đó theo đuổi Kỳ Tuân mà thành tích học tập giảm sút, sau khi ba mẹ biết nguyên do đã cắt đứt kinh tế của cô.

Thời gian Kỳ Tuân ở nước ngoài, cô cũng không có tiền để ra nước ngoài tìm gặp anh.

Lúc đi du học thì cũng không thừa tiền để bay về nước.

Thực tế thì cũng không phải cứ có tiền là gặp được, dù sao trường học cũng có kỳ nghỉ, nhưng sau khi rời khỏi ban nhạc cũ của anh trai cô— Kỳ Tuân quen biết anh trai Tần Ngọc Viện lúc học đại học, năm thứ hai thì cùng anh trai cô, Chu Diêu và hai người bạn nữa thành lập một ban nhạc— thì rất ít khi liên hệ với bọn họ, anh trai cô thậm chí còn không biết hiện giờ Kỳ Tuân ở nhà hay đã dọn ra ngoài.

Cho dù cô muốn gặp cũng không biết chạy đi đâu.

Tần Ngọc Viện theo đuổi Kỳ Tuân cực khổ như vậy cũng vì anh trai kỳ thật không đồng ý việc cô theo đuổi Kỳ Tuân, vì thế lúc cô hỏi anh trai về số điện thoại của Chu Diêu, anh trai không cho.

May mà cô có theo dõi weibo của Kỳ Tuân, lúc Kỳ Tuân tham gia biểu diễn cũng hiếm có được một hai lần tới xem, chỉ là không có lần nào được tiếp xúc thẳng mặt.

Vì thế hai người bị cắt liên lạc suốt ngần ấy năm, nhưng cô vẫn nhớ mãi không quên người đàn ông kia.

Tiểu Đào nghẹn họng trân trối, tính toán một chút: “Vậy đã mấy năm rồi chứ?”

Tần Ngọc Viện nức nở nói: “Sáu năm.”

Lúc Kỳ Tuân học năm hai đại học, cô biết Kỳ Tuân, cùng năm đó bọn họ thành lập ban nhạc.

Ban nhạc thành lập hai năm, Kỳ Tuân rút nhóm, đi nước ngoài, chuyến này đi cả một năm.

Sau khi về tới bây giờ đã được ba năm.

Tính ra đã sáu năm rồi! Cuộc tình đơn phương này, Tần Ngọc Viện theo đuổi từ tận năm lớp mười đến bây giờ!

Nếu không phải ba năm trước anh trai vô tình nói Chu Diêu và Kỳ Tuân đang cùng mình chơi game Chiến Quốc, cô nhõng nhẽo quấn lấy anh trai nói cho mình biết nickname của Kỳ Tuân trong game, còn cầu xin anh trai dẫn mình chơi, bằng không… cô thật sự không có cách nào để tiếp xúc với Kỳ Tuân!

Tiểu Đào khiếp sợ, sau một hồi mới hồi phục tinh thần, rốt cuộc cũng hiểu vì sao Tần Ngọc Viện lại chấp nhất với Mộc Dĩ Thành Chu đến như vậy.

Sáu năm nhớ mãi không quên, cho dù nghe Mộc Dĩ Thành Chu là đồng tính thì cũng đâu thể nào buông bỏ ngay được chứ?

“Vậy làm sao bây giờ?” Tiểu Đào lúng túng nói.

Tần Ngọc Viện cũng mờ mịt lắc đầu.

Cô thật sự rất khó chịu.

Đúng lúc này, Tiểu Đào nhận được tin.

Nhìn thấy tin tức, ánh mắt Tiểu Đào sáng lên: “Chờ đã!”

Nửa tiếng sau, cửa đề phòng gõ, một người đàn ông ngọc thụ lâm phong phe phẩy quạt đi tới, cười ha hả nói: “Tiểu Đào—-“

Nhìn thấy Tần Ngọc Viện đang rơi lệ, người nọ sợ tới nhảy nhỏm: “Cô cô cô cô là công chúa Tần quốc?”

“Đúng rồi, tui là bạn tốt của A Tuyết.” Tiểu Đào nói, liếc mắt: “Ông tìm tui có chuyện gì?”

Người nọ lúng túng sờ đầu nói: “Chỉ muốn tìm em chơi thôi…”

Trong game, một người đàn ông tìm tới một người bạn khác phái thì còn gì cái gì nữa chứ? Nhưng hắn không ngờ Tiểu Đào lại là bạn của công chúa Tần quốc!

Hiện giờ hắn cũng biết bát quái mới ra lò, Tần công chúa thích Mộc Dĩ Thành Chu, nhưng Mộc Dĩ Thành Chu lại ở cùng một chỗ với Đát Kỷ, mà Đát Kỳ thì chính là Oa Oa mà thường ngày vẫn luôn chơi thân với hoàng đế nhà bọn họ, chuyện này thật là…

Từ trước tới nay hắn chưa từng tiếp xúc với Đát Kỷ, chỉ nghe chút bát quái về người này mà thôi, vì thế trước đó cũng không nghĩ tới Đát Kỷ và Oa Oa là một.

Mà hắn và Tiểu Đào quen biết cũng chỉ là ngẫu nhiên, cảm thấy Tiểu Đào đáng yêu nên mới muốn thử xem, nếu sớm biết sẽ đụng mặt Tần công chúa thì… aiz, không thể vì Tần công chúa mà ảnh hưởng tới quan hệ của hắn và Tiểu Đào đi?

Nghĩ vậy, người nọ lúng túng đi vào phòng, nhìn Tần Ngọc Viện rồi dè dặt ngồi xuống bên bàn.

Tiểu Đào biết người này là ‘quản lý cao cấp’ của Triệu quốc, là một vị vương gia, rất thân với hoàng đế Triệu quốc, mà sau khi xảy ra chuyện ngày hôm qua, nick phụ của Mộc Dĩ Thành Chu và nick chính của Đát Kỷ công khai, chuyện Đát Kỷ là bạn tốt của hoàng đế Triệu quốc cũng bị người ta moi lại— có người biết chuyện nói rằng Mộc Dĩ Thành Chu cũng vì hỏi hoàng đế Triệu quốc mới biết danh tính nick chính của Đát Kỷ— như vậy, người này thân là quản lý cao cấp Triệu quốc, có lẽ cũng quen biết Đát Kỷ đi?

Tiểu Đào dùng cùi chỏ huých huých người đàn ông nọ, ý bảo đối phương nhìn dáng vẻ đáng thương của Tần Ngọc Viện, hỏi: “Nè, Đát Kỷ rốt cuộc là người thế nào?”

Người nọ hiểu Tiểu Đào muốn hỏi chuyện Oa Oa.

Thờ dài, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Cũng không có gì, chính là người rất đáng yêu.”

Tiểu Đào lập tức đạp hắn một đạp, trừng mắt.

Người đàn ông nọ ‘ui’ một tiếng, đối mặt với ánh mắt u oán của Tần Ngọc Viện thì không khỏi túa mồ hôi lạnh: “Aiz, chỉ là, Oa Oa thật sự rất đáng yêu, tất cả bọn anh đều biết, em bảo anh nói khác thì anh cũng không biết nói gì!”

Tần Ngọc Viện lã chã mếu máo.

Tiểu Đào nghiến răng.

Người nọ khuyên nhủ: “Hai người đừng xoắn xuýt nữa, Mộc Dĩ Thành Chu cũng thành gay rồi, hai người có rầu rĩ thì cũng được gì đâu chứ? Bài post trên diễn đàn đầy ra kìa, hiện giờ tất cả gay trong game đều rất kích động!”

Hiện giờ kích động nhất đều là nam giới, nữ giới thì có lui rồi!

Lời này quả thực là họa vô đơn chí, Tần Ngọc Viện loạng choạng, muốn ngất xỉu.

Tiểu Đào vội vàng đỡ lấy, tức giận quát: “Ông đáng ghét quá đi!”

Người nọ sờ sờ mũi.

Tần Ngọc Viện khàn khàn nói: “Cậu ta….

cậu ta với Mộc Dĩ Thành Chu thật sự có quan hệ rất tốt sao?”

“Đương nhiên rồi, tôi nghe bạn tôi nói, tình cảm của hai bọn họ tốt lắm.” Người này tiếp tục cắm dao vào tim Tần Ngọc Viện.

Tần Ngọc Viện lẩm bẩm: “Hai người bọn họ muốn tiến ra đời thực.”

Lần này, người đàn ông lại bị dọa giật thót: “Ra đời thực? Ui, nhanh vậy sao?”

Tiểu Đào vốn định thử xem có moi được chút tin tức nào từ miệng người này hay không, bây giờ xem ra là không thể rồi.

Thấy vẻ mặt Tần Ngọc Viện xám xịt, Tiểu Đào cũng khó chịu.

Đúng lúc này, bọn họ nghe người đàn ông này lẩm bẩm: “Cũng không biết dáng dấp Mộc Dĩ Thành Chu thế nào, Oa Oa người thích diện mạo, yêu cầu về đối tượng cao lắm, nếu dáng vẻ Mộc Dĩ Thành Chu khó coi thì chuyện này cũng khó nói.”

Tần Ngọc Viện còn chưa kịp phản ứng, Tiểu Đào đã lóe linh quang.

Cô bật thốt: “Biết đâu, biết đâu dáng vẻ Mộc Dĩ Thành Chu thật sự không đẹp thì sao…nhỉ?”

Chữ cuối kéo dài ra, cuối cùng ẩn ý nhìn về phía Tần Ngọc Viện.

Người nọ sửng sốt, Tần Ngọc Viện cũng sửng sốt.

Tiểu Đào nuốt một ngụm nước bọt, giật giật khóe miệng hỏi: “A Tuyết, bà biết Mộc Thần mà, Mộc Thần… có xấu không?”

Hỏi thì đã hỏi, nhưng Tiểu Đào cảm thấy, với yêu cầu của A Tuyết, chỉ sợ là không có khả năng đi?

Quả nhiên, Tần Ngọc Viện mờ mịt lắc đầu: “Không có, ảnh tuấn tú lắm.”

Người đàn ông nọ nghe vậy thì kinh ngạc, không ngờ Tần công chúa lại có quen biết với Mộc thần, hắn gật gù tỏ vẻ ‘tui biết mà’.

Tuy cảm thán như vậy nhưng hắn thật sự không tưởng tượng được Mộc Thần lại là một người đàn ông xấu xí.

Có vài người, trời sinh đã nên là người đẹp trai rồi.

Tiểu Đào thở dài.

Vốn định nói là nếu Mộc Thần xấu xí thì biết đâu có thể làm Đát Kỷ biết khó mà lui.

Tần Ngọc Viện lẩm bẩm: “Đối với tôi, ảnh chính là người đàn ông đẹp trai nhất thế giới này…”

Nghĩ nghĩ một chút, Tần Ngọc Viện lại càng bi thương hơn, bật khóc nức nở.

Người đàn ông kia thật sự đứng ngồi không yên, dùng ánh mắt ý bảo Tiểu Đào mau mau an ủi.

Tiểu Đào cũng thực là sầu.

Tần Ngọc Viện khóc nước mắt nước mũi tèm lem, còn nói: “Tôi, tôi là nhất kiến chung tình với ảnh, tình cảnh gặp ảnh lúc học lớp mười vẫn còn mồn một ở trước mắt, huhu… ảnh, ảnh thật sự quá đẹp mà…”

Đến cuối, Tần Ngọc Viện tựa hồ tan vỡ rống lên một câu: “Trong lòng tôi, ảnh giống như Quách X Cương vậy! !” [search gg hình ảnh với từ khóa 郭 X 纲]

Tiểu Đào: “? ? ?”

Người đàn ông nọ: “? ? ?”

Hai người vừa mới bình thản tiếp nhận sự thật Mộc Dĩ Thành Chu là một soái ca, nghe thấy lời này của Tần Ngọc Viện thì không khỏi sửng sốt.

Sau khi lấy lại phản ứng, Tiểu Đào và người đàn ông kia trao đổi ánh mắt.

Tiểu Đào do dự hỏi: “Bà nói Quách X Cương…”

Tần Ngọc Viện khóc thút thít: “Chính là Quách X Cương!”

Người đàn ông kia dè dặt nói: “Cô nói Mộc Thần với Quách X Cương…”

Tần Ngọc Viện khàn giọng: “Bọn họ đẹp trai như nhau!”

—- khoan, chờ đã! ! !

Người đàn ông sửng sốt hỏi: “Quách X Cương đẹp trai?”

Tần Ngọc Viện bị hỏi tới phát phiền, trừng đôi mắt đỏ bừng của mình lườm: “Không đẹp trai sao? ! !”

Người đàn ông nọ: “…” Có cảm giác nếu mình dám nói ‘không đẹp trai’ thì sẽ bị cắn chết.

Tần Ngọc Viện híp mắt uy hiếp: “Anh có chút nội hàm chút đi.”

Người đàn ông nọ: “…” Thôi, ngậm miệng cho chắc.

Nghĩ một chút, hắn vẫn cảm thấy không đúng lắm nên thử dò xét hỏi: “Xin hỏi bình thường đại mỹ nữ thích dạng đàn ông thế nào vậy?”

Tần Ngọc Viện khóc nói: “Quách X Cương Tiểu X Nhạc Vương X Cường Demon Hulk Ngưu Ma Vương Ngân Giác Đại Vương Kim Giác Đại Vương Tịnh Đàn sứ giả! Tất cả đều là nam thần của tôi, làm sao hả? !”

Tiểu Đào cùng người đàn ông nọ: “Chờ, chờ đã, Tịnh Đàn sứ giả là ai vậy?”

Tần Ngọc Viện: “Bát Giới chứ còn ai nữa chứ, hai người ngốc quá vậy!”

Tiểu Đào: “…”

Người đàn ông nọ: “…”

Tiểu Đào vuốt mặt, người đàn ông nọ nghiêm mặt hỏi: “Vậy đại mỹ nữ, cô thành thật nói xem, cô cảm thấy dáng dấp Mộc Thần giống với ai nhất?”

Vấn đề này làm Tần Ngọc Viện khựng lại, hai mắt đẫm lệ mông lung suy nghĩ, sau đó kiên định nói: “Ảnh tập trung toàn bộ đặc điểm của những người này, là hoàn mỹ.”

*

Giờ phút này, trong hoàng cung Triệu quốc.

Nhạc Hàm sau khi nghe Triệu Nhất Phi kể lại: “…”

Triệu Nhất Phi có chút xoắn xuýt: “Không phải trước đây vì một người đàn ông quên chỉnh giọng mà ông không thèm thích nữa à, nên cái người kia cảm thấy….

tuy ông đã quyết định sẽ cũng Mộc Dĩ Thành Chu phát triển ra đời thực nhưng nhất định phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nói không chừng tình huống sẽ vượt quá sức chịu đựng của ông, vì thế mới bảo tui nhắc nhở ông một chút…”

Dù sao thì tập trung hết tất cả những đặc điểm của những nhân vật kia, rốt cuộc là dạng tướng mạo thần tiên gì chứ?

Về phần có khi nào Tần công chúa cố ý dùng thủ đoạn che mắt hay không… theo lời tiểu đồng bọn, với dáng vẻ thâm tình của Tần công chúa khi đó, hẳn là không phải đang giả vờ.

Nhạc Hàm ngồi một chốc rồi cũng vuốt mặt, lúc lên tiếng thì thậm chí có chút nói lắp: “Ông ông kể lại tên mấy người khi nãy đi, tui không kịp nhớ…”

Triệu Nhất Phi: “…”

Triệu Nhất Phi kể lại một lần nữa, mắt Nhạc Hàm hóa thành hình nhang muỗi.

Cậu chóng mặt nói: “Tui, tui biết rồi…”

Thì ra dáng vẻ Chiến Ca lợi hại như vậy….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio