Mẹ nói chuyện xong thì ra khỏi phòng để cho cô ngủ, dù đã tắt đèn rồi nhưng cô vẫn chập chờn không vào giấc ngủ được, nó làm cô bồn chồn vì không biết có chuyện gì xảy ra đây, cô lấy điện thoại ra nhìn thời gian mới h,cô đang suy nghĩ không biết lên gọi cho anh Minh Dương hay không,có lên nói chuyện hôn ước này cho anh biết để cùng tìm cách,hay thôi vậy để cô tìm được biện pháp rồi hãy nói với anh vậy.
Chập chờn giấc ngủ đến gần h sáng cô với từ từ ngủ.
Sáng ra,bình minh đã ló rạng, cô lê thân mình xuống nhà ngồi ăn sáng,ba mẹ với em nhìn cô muốn nói nhưng lại thôi,cậu em trai chạy qua chỗ chị chọc ghẹo:
- Hôm qua nhìn thấy anh rể tương lai chị bị choáng bởi nhan sắc của anh ấy hay sao mà mừng quá nôn nao không ngủ được hả chị gái yêu quý.
Cô nghe em trai nói tức giận lao ra ôm cổ kẹp đì cổ xuống,bị ngột thở cậu la làng cầu cứu ba mẹ, bà thấy con trai kêu cứu thì nói giải vây cho cậu nhưng cô đang bực không những không buông tay cô càng dùng lực hơn, đến khi thấy cậu em mặt đỏ bừng bừng cô mới buông tay thả cậu em ra, Phong ngồi vừa thở vừa xoa cổ vừa chỉ tay về phía người chị ra tay với anh như thế, cô liếc nhìn cậu xong bỏ ra ghế ngồi ăn sáng.
Ông bà Phước nhìn hai chị em chí chóe mà lắc đầu,chào ba mẹ hai chị em lấy xe ra để đi đến trường, cậu em thì mới vào năm đầu cấp ba còn cô thì còn vài hôm nữa là tốt nghiệp hết cấp, đi đến lớp đã nghe thấy bạn bè đang bàn luân sôi nổi hôm chụp ảnh xong thì cả lớp liên hoan ở đâu.
Không biết bàn thế nào cuối cùng mọi người thống nhất hôm đó sẽ tổ chức tại quán bar ở ngoại ô vì nó là nơi có dàn âm thanh hay nhất đẹp nhất nữa, có cả chỗ cho mọi người ai thích sống ảo chụp hình.Cô ngồi xuống chỗ mình thì quay ra kiếm nhỏ bạn thân sao giờ này chưa đến trường, mọi khi nhỏ là người đến trường sớm hơn cô nhưng hôm nay ngược lại đến giờ vào lớp mà chưa thấy Lan Anh xuất hiện.
Tính lấy điện thoại ra gọi hỏi thì Lan Anh đã chạy vào lớp miệng còn đang nhai miếng bánh bao,cô thấy mà bó tay với bạn mình luôn, thấy Lan Anh ngồi xuống vừa nhai vừa nuốt cô sợ bạn bị nghẹn vội lấy chai nước của mình đưa cho bạn uống, thấy chai nước Thanh đưa Lan Anh không khách sao cầm tu một hơi cô vừa vuốt lưng bạn vừa nói:
- Từ từ thôi đâu ai dành với cậu đâu,uống chậm thôi,không sặc giờ.
Chưa nói hết câu Lan Anh đã ho sặc vì nước,làm mấy đứa bạn quay sang cười ầm lên nói Ma đói nhập nhỏ rồi.
Hết cơn sặc cô nhảy ra cãi nhau với mấy đứa bạn đang chọc ghẹo cô,đuổi chạy quanh lớp làm lớp đã ồn nay càng náo nhiệt hơn, mãi lúc cô chủ nhiệm vào thì cả lớp mới yên tĩnh lại được.
Do còn ngày mai nữa là lớp sẽ nghỉ hoàn toàn cô chủ nhiệm ngồi nói chuyện với cả lớp hỏi sau khi thi vào đại học như nào rồi nếu không đậu thì cũng đừng nản chí một là sang năm thi tiếp còn không học nghề cũng là một lựa chọn hay,cô được cả lớp rủ ngày mai đi chơi cùng nhóm,nghe thấy học sinh muốn đi quán bar cô sợ xảy ra chuyện lên nói sẽ đi cùng các em.Cuối giờ Lan Anh kéo tay cô chạy ra căn tin uống nước, Lan Anh nhìn bạn mình,nhưng lại không biết nói thế nào giờ,cô cảm thấy khó xử nói ra thì anh mình mất người yêu, còn không nói cô sẽ có lỗi với bạn mình.
Thấy Lan Anh nhìn mà ngập ngừng như muốn nói gì cô hỏi:
- Mày sao thế Anh có chuyện gì khó nói hay gì, mày cứ nói ra đi có gì bạn thân mày góp ý giúp cho..