- là em sao ? (hắn bắt đầu có những câu nói đùa cợt) anh đang tìm đến nơi nào đó yên bình nên đến đây thì gặp được em
- lúc sáng anh đến chưa đủ sao? giờ gặp tôi để làm gì?
Chẳng quan tâm đến câu trả lời Hoàng Ân sắp nói, cô mang vali vào trong phòng. Hoàng Ân nhanh trí đi theo vào trong
Nhửng gì lúc sáng Chí Dĩnh nói, hắn vẫn không tài nào quên được, hắn đã phải vắt óc nhớ lại những gì hắn đã làm trong quá khứ. Hắn yêu cầu tất cả những bệnh viện gữi hồ sơ về Sa Sa cho hắn. Đúng là cô từng bị sẩy thai... Vậy mà hắn lại không quan tâm đến cô lúc đó, để cô cam chịu những lời dày vò từ Liễu Trinh.....
- anh đi ra (cô kéo người Hoàng Ân ra ngoài)
Do tư thế không thích hợp, Sa Sa vô tình trượt chân ngã đè lên người Hoàng Ân. Ánh mắt một lần nữa lại nhìn nhau không rời, cảm giác này từ rất lâu rồi cả đã không trải qua. Biết hành động sắp đến của hắn, cô lập tức che đôi môi cũng mình lại, Hoàng Ân bật cười, hắn muốn giơ tay lên trán xem cô đã hạ sốt chưa, nhưng lại bị cô suy nghĩ theo cách khác
- em còn nóng lắm, ngồi yên đó. Anh gọi người mang thuốc và đồ ăn đến
Sa Sa nằm đó với vẻ mặt hoàng hốt, mặt đỏ ửng lên. Xém chút nữa là cô phải tự đào cho mình một cái hố để chui xuống vì nhục rồi. May mà hắn không để ý đến. Cô nhanh chân ngồi dậy trấn tĩnh mình lại, sẵn tiện đóng chặt cửa phòng không cho hắn bước vào.
- bình tĩnh lại, mình đến đây để bắt đầu cuộc sống mới, không phải để ôn lại kỉ niệm cũ! (cô nhắm mắt tự tạo động lực cho bản thân)
- Sa Sa, em mở cửa ra. Nhanh lên! tại sao em lại khóa cửa như vậy..... (Hoàng Ân la hét bên ngoài)
- đừng mơ.....
Một lát sau không gian yên tĩnh trở lại, tưỡng được thoát nạn, yên tâm đi ngũ. Nhưng không, hắn gọi bảo vệ lên mở cửa phòng của cô. Đúng là tức chết
- (mặt hắn cười thỏa chí, giơ chìa khóa lên trước mặt cô).....
Từ lúc biết hắn đến giờ, cô không nghĩ rằng có ngày hắn có thể biến thành con người "cầm thú" và "bám dai" như vậy. Nếu như hắn của lúc trước, hắn cũng chẵng thèm quan tâm cô như thế nào...
- đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đó.... (Sa Sa lãng đi lại ghế ngồi)
- thuốc đây, cháo đây, em phải ăn rồi uống đó!
- anh về đi, đừng đến tìm tôi như vậy!
- chắc em cũng biết vụ việc trong Khải gia rồi? (hắn biết thế nào Sa Sa cũng biết được vì Chí Dĩnh là một trong những người tìm ra vụ án đó)
-....
- Liễu Trinh là người ám sát cha anh và là con gái của tổ chức S.M. Cô ấy cũng đã tự sát, anh vừa biết được: cô ấy không hề có con với anh, chỉ vì ... chỉ vì cô ấy muốn lấy chìa khóa vào Chu An mà ra cớ sự vậy (hắn nói từng điều này với cô để làm gì?)
- anh nói cho tôi nghe làm gì? (Sa Sa nghẹn lại)
- nhưng.... em thì khác! Em là người đáng để anh thương nhất! chúng ta mất đứa con, nhưng chúng ta nhất định sẽ có những đứa trẻ sau này....
Cho dù hắn đối xử tệ bạc với cô ra sao nhưng cô vẫn không thể căm thù hắn được. Cô đang cố gắng không khóc khi nghe hắn bày tỏ, "những đứa trẻ sau này" sao? Hắn đang nói chuyện viễn vông?