Kể từ sau buổi lễ đó, hai vợ chồng họ làm việc ngày càng hay say hơn, Sa Sa đã làm việc hẳn ở công ty, cô cảm thấy rất vui vì giúp đở phần nào cho chồng mình. Nhưng đã gọi là công việc thi không thể nào là dễ dàng được. Mọi khi đi làm về, Sa Sa thường chơi đùa với lủ trẻ nhưng gần đây cô phải thức khuya để hoàn thành xong cái mà công ty giao (lúc đầu Hoàng Ân muốn cô làm thư kí bên cạnh hắn nhưng cô dứt khoát không đồng ý vì muốn bản thân mình cũng như những người bình thường)
Hoàng Ân hơi khó chịu, hắn khuyên ngăn và ép buộc cô nghĩ ngơi sớm nhưng cô lại không đồng tình, bất lức quá hắn bước ra khỏi phòng, nhấc cuộc gọi đến công ty
- các người muốn ăn lương mà sống hay muốn tôi đuổi việc hết? (Hoàng Ân giận dữ)
- thưa chủ tịch... việc này.....
- bảo cô ấy không cần làm, giao ngay việc đó cho người khác....
Điện thoại vừa tắt máy, Sa Sa bỗng dưng bước ra khỏi phòng, nhìn Hoàng Ân bằng ánh mắt ngơ ngẫn
- trong công ty có chuyện gì sao anh?
- ơ... (hắn giấu điện thoại vào trong) sao nào vợ yêu?
- công việc của em đang làm bỗng.... tạm dừng dự án?
- hừ... (hắn mĩm cười tự đắc) mai anh phải tra hỏi cho ra lẽ, còn giờ.....
Hắn kéo mạnh cô vào trong, Sa Sa bất chợt bị sức lực mạnh đẩy về phía trước
- em muốn ra chơi cùng con....
- Song Song vừa mới ngũ ở phòng bà, còn hai lũ nhóc kia .... kệ chúng đi, mình vào làm việc "cần làm" thôi
Gần đây tính cầm thú của hắn trổi dậy quá ư làm mãnh liệt, vừa mới tuần trước, cô và hắn có một trận " mây mưa" khiến cô đi đến công ty rất khó khăn trong việc đi lại, vừa mới hai ngày kia, hắn lại đổi cách "trả bài" làm cô không tài nào ăn uống gì nỗi....
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thường lệ, cứ mỗi buổi sáng trước khi đi làm, Sa Sa đều ngồi đó cùng ăn sáng và trò chuyện với những đứa trẻ, đứa nhỏ ngày nào giờ đã trở nên nghịch ngợm hơn. Nhưng cô lại lấy làm vui sướng...
Bỗng nhiên cô cảm thấy trời đất xoay cuồng, trời đất từ từ tối sầm lại, cô ngã khụy xuống đất. Mọi người trong nhà ai nấy đều hốt hoảng và lo sợ. Vú Hoa chạy đến nâng người Sa Sa dậy, bà cố gắng nhẹ nhàng hết mức có thể, phu nhân nhanh chóng gọi cho Hoàng Ân . Vừa nghe đến Sa Sa gặp chuyện liền không thể chần chừ
Về đến cổng, hắn nhăn mặt nhìn đứa nhóc. bé Song Song khóc nấc chạy đến ôm chân hắn
- là các con khiến mẹ vậy sao?
- tụi con... tụi con không có mà !! (Hoàng Túc, Hoàng Tứ có phần hơi run rẫy)
- con bình tĩnh, Sa Sa bất ngờ ngất đi, chứ nào có liên quan đến tiểu Túc Túc và Tứ Tứ đâu (phu nhân ôn tồn nói)
Hắn chẳng cần quan tâm mọi thứ, ngay tức khắc phóng xe đưa Sa Sa đến bệnh viện
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Một căn phòng cho khách thượng hạng trong bệnh viện, người nhà Khải gia hoang mang trước tình trạng của Sa Sa, hai bàn tay phu nhân không khi nào ngừng xoa vào nhau. Hoàng Ân đứng như bất động trước tình cảnh này
Lúc lâu, bác sĩ bước ra, vẻ mặt có chút hồ hởi
- chúc mừng chủ tịch!
"Chúc mừng" ư? Tại sao việc vợ hắn phải đến mức nhập viện thế này lại chúc mừng? Hắn tiến gần hơn, ánh mắt không khỏi tò mò
- phu nhân có thêm tiểu thiếu gia rồi, lần này thì cung hỷ: không phải mà là tiểu thiếu gia, xin chúc mừng ngài
Phu nhân nghe thấy liền phấn khích đến kích động, bà chấp tay vái lạy tổ tiên đã phù hộ cho gia đình bà, thế là lần này Khải gia càng thêm đông đúc hơn rất nhiều rồi. " tiểu hoàng tử và cô công chúa" - kết quả chắc hẳn ai cũng sẽ biết, hắn lại phải đấu tranh thêm hai tên tình địch nữa