Ý mẹ nói, Phạm Thụy Nghi kia đang diễn sao?
- Cái này thì mẹ cũng không chắc...
Hoàng Kỷ Hạ thở dài, sau đó nhìn còn mình tiếp tục nói.
- Nhưng chắc con cũng biết những vụ làm ăn của Dương Quyền Triết kia chẳng sạch sẽ gì phải không?
- Đúng vậy, nhưng tiếc thay chúng ta lại không có đủ bằng chứng để tố cáo hắn....
- Không phải là không có.
Hoàng Kỷ Hạ gặn giọng.
- Tất cả bằng chứng con thu thập được đều không cánh mà bay đúng chứ? Tất cả đều là do có người sắp đặt!
- Phạm Thụy Nghi?
- Không phải cậu ta....
- Không phải?
Dương Thừa Hiên bắt đầu cảm thấy mọi thứ trở nên mơ hồ hơn bao giờ hết.
- Nếu suy đoán của mẹ là đúng thì người đứng sau mẹ biết là ai.
Nhưng trước tiên thì vẫn phải cần thời gian để kiểm nghiệm.
À, còn con bé Khả Như sao rồi?
Bất chợt Hoàng Kỷ Hạ đổi đề tài khiến bầu không khí khẽ lặng dần.
- Con bé vẫn chưa tỉnh lại....bác sĩ nói tình trạng này có thể sẽ kéo dài....
- A Nam đang ở cạnh con bé?
- Vâng...
- Được rồi, tạm thời an toàn của hai đứa nó là quan trọng nhất! Dương Quyền Triết đã làm đến mức này thì chắc hẳn sẽ không ngừng ngại mà tiếp tục.
Tình trạng hiện tại của công ty xem ra là vẫn phải giao cho con!
Hoàng Kỷ Hạ nhìn con mình nói.
- Con hiểu mà! Mẹ yên tâm, dù có ra sao con cũng không để Dương Quyền Triết làm xằng làm bậy!
- Phải, cả con cũng vậy! Tên khốn đó dám đụng đến gia đình của lão tử con thì xác định đi!
Diệp Quý Bình một bên phụ họa nói thêm.
Nhìn hai người trước mắt, Hoàng Kỷ Hạ không giấu được nụ cười nở trên môi.
Hai thằng nhóc ngày nào được bà chăm sóc vậy mà bây giờ đã bước sang cái tuổi sắp làm ông của người ta rồi.
Quả thật thời gian luôn trôi nhanh như vậy....hy vọng sóng gió hiện tại cũng sẽ nhanh chóng qua đi.....
............
Hai ngày sau....
- Giám đốc, đây là đồ ăn của ngài!
Thiên Kỳ đứng một bên chỉ vào phần ăn cạnh bàn nói.
- Ừm, cậu để ở đó đi! Công ty vẫn ổn chứ?
Dương Thừa Nam vừa giúp Khả Như làm ấm lòng bàn tay vừa hỏi.
- Vẫn ổn ạ! Mọi thứ chủ tịch đã có sắp xếp! Phải rồi, bữa tiệc của Hà tổng sẽ diễn ra vào h tối nay....
- À, tôi quên mất....
Dương Thừa Nam xoa nhẹ trán, ánh mắt cũng hiện rõ sự mệt mỏi.
- Nếu ngài mệt thì tôi sẽ gọi điện báo cho Hà tổng!
Nhìn vẻ tiều tụy của Dương Thừa Nam, Thiên Kỳ không nhịn được liền nói.
Xem ra, hai ngày nay giám đốc đã vô cùng lo lắng cho Khả Như tiểu thư.....
- Không sao, chỉ là một bữa tiệc giao lưu, chắc hẳn sẽ không kéo dài đâu! Chốc nữa cậu sắp xếp người tới đây bảo vệ em ấy! Nếu có bất kỳ động tĩnh nào thì liền báo cho tôi biết!
Dương Thừa Nam xua tay, sau đó bắt đầu dùng bữa của mình.
- Vâng, tôi hiểu rồi!
...........
Nhà hàng Hải Thương...
- Ồ, Thừa Nam tới rồi sao?
Vừa nhìn thấy anh tới, Hà Niên liền vui vẻ ra tiếp đón.
- Hà tổng!
Dương Thừa Nam mỉm cười lịch sự, sau đó cùng ông ta bước vào nhà hàng.
- Anh Thừa Nam!
Anh nhíu mày, bắt đầu cảm thấy sắp có phiền phức.
- Hà tiểu thư.
Hà A Kỳ hôm nay diện một bộ đầm xám nhạt bó sát làm tô lên nước da trắng tinh cũng như khoe rộ các đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể mình.
Cô ta cười rực rỡ, ánh mắt thẹn thùng nhìn anh.
- Anh Thừa Nam, lâu rồi em không gặp anh đó nha!
Hà A Kỳ cười cười, sau đó liền chẳng để tâm đ ến những ánh mắt xung quanh mà vô tư khoác lấy một cánh tay của Dương Thừa Nam khiến anh không khỏi nhíu mày khó chịu.
- Hà tiểu thư, tôi không nghĩ mình phải nhắc lại những gì mình từng nói.
Giọng nói anh đều đều, thái độ vẫn hòa nhã nhưng nếu để ý kỹ sẽ nhận ra sự khó chịu.
- Anh Thừa Nam xem như là nể mặt em một lát đi, được không?
Cô ta cười cười, ánh mắt đắc ý nhìn những người phụ nữ có mặt đang chăm chăm hướng về phía Dương Thừa Nam.
"Đông người như vậy, chắc chắn anh ấy sẽ không khiến mình mất mặt!"
"Hừ, Diệp Khả Như kia thì có là gì? Không phải cuối cùng người đứng bên cạnh anh Thừa Nam cũng là mình sao?"
Khẽ chậm rãi cong môi nhưng chưa được bao lâu thì cánh tay đã bị người kia rút ra khiến cô ta có chút bất động.
- Hà tiểu thư nếu thích khoác tay người khác đến vậy thì chắc hẳn rất nhiều thiếu gia giàu đó hợp ý của cô.
Nhưng xin lỗi, tôi không có hứng thú!
Nói xong anh nhanh chóng quay lưng, rồi đi về phía những nhà thầu đang trò truyện với nhau.
"Khốn kiếp!"
- A Kỳ, chú ý mặt mũi!
Hà Niên nhìn con gái mình nhắc nhở.
Ực!
Hà A Kỳ giận đến đỏ mặt, sau đó liền cầm lấy ly rượu trên bàn mà uống cạn.
Nhìn con gái bướng bỉnh, Hà Niên chỉ đành thở dài lắc đầu.
Con bé này.....đúng là bị chiều đến hư rồi....
............
- Bà chủ, Diệp phu nhân!
Thiên Kỳ cúi đầu chào hỏi với hai người phụ nữ vừa bước vào.
- Con bé....đã ổn chưa?
Giọng Liễu Như Ngọc dễ dàng nhận ra một sự khàn đặc.
- Tiểu thư....cô ấy vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại...
Thiên Kỳ mím môi ủ rũ, ánh mắt khẽ đánh qua người con gái trên giường.
Liễu Như Ngọc gật đầu, sau đó bước lại gần giường bệnh.
- Con bé ngốc này......!Đúng là không thể khiến cho mẹ hết lo lắng mà!.