Hạnh Phúc Là Khi Gặp Em

chương 49: là em đã mang thai đi?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mọi chuyện cuối cùng cũng đã được giải quyết êm xuôi, buổi họp báo của Lưu Đình Vĩ được tổ chức vô cùng thuận lợi. Giờ đây, anh chính thức bỏ danh hiệu thầy giáo để trở thành một tổng tài kế nghiệp tập đoàn Lưu Thị. Và chuyện tình với Bạch An Túc, tuy rằng không công khai. Nhưng ở giới một doanh nhưng trẻ, và tài giỏi liền thu hút không ít sự quan tâm của nhiều người, giới truyền thông cũng đã rộ lên những tin đồn như

- Tổng tài tài của Lưu Thị đã có người yêu?

- Thiếu Gia họ Lưu còn độc thân hay đã là hoa có chủ?

- Nam nhân tài giỏi thì thường nhiều tật, Đình Vĩ có thật sự trong không dính líu đến nhiều mối quan hệ tình cảm?

- Lưu Đình Vĩ, hiện đang có mối quan hệ mập mờ với người làm của mình?

Giữa tâm bão mới về vị tổng tài trẻ tuổi tài giỏi này, ai ai cũng muốn Đình Vĩ đứng ra xác nhận sự thật, nhưng nhân vật chính của chúng ta thì lại chọn cách im lặng không lên tiếng, ngày ngày hạnh phúc cùng người yêu bé nhỏ trải qua từng phút bình yên... Như vậy là tốt lắm rồi

Buổi sáng cùng tiểu bảo bối ăn sáng, sau đó lại đưa cậu đi học, rồi lại đến công ty xử lí công chuyện. Buổi tối lại cùng nhóc ấy ăn chung bữa cơm, ngủ trên cùng chiếc giường. Chỉ cần nhiêu đó thôi cũng khiến Lưu Đình Vĩ cảm thấy vừa ấm áp vừa an tâm đến lạ thường

Sáng hôm nay cũng vậy, sau khi từ cầu thang đi xuống, nghe được tiếng lạch cạch từ chén dĩa, anh vô thức nở nụ cười đi thẳng vào bếp, nhìn bóng dáng nhỏ bé mang tạp dề đang xoay người chiên trứng. Đình Vĩ liền ôm cậu từ phía sau, khẽ thì thầm vào tai

- Em vẫn dậy sớm trước anh nhỉ, dạo gần đây việc học của em cũng cũng chưa ổn. Vài bữa nữa anh thuê người giúp việc đến phụ nhé? Như vậy em sẽ đỡ mệt hơn

Bạch An Túc vốn dĩ có thể làm hết mọi việc, bây giờ thuê thêm người làm cậu cảm thấy có chút không đáng. Cho nên liền lắc đầu đáp lại

- Không cần, việc nhà em có thể sắp xếp thời gian được mà. Đi học về chỉ cần tranh thủ một chút là được, anh không cần lo cho em đâu

Từ ngày ở nhà chính quay về đây, Bạch An Túc cũng đã quay trở lại trường học được gần ba tháng, đầu óc cậu chậm chạp nên việc ôn lại kiến thức cũ có chút khó khăn, cho nên thời gian cậu bận rộn nhiều hơn. Lại còn phải chuẩn bị bữa tối cho cả hai, Đình Vĩ nhìn cậu xoay như chong chóng vậy cũng không nỡ lòng

- Em nhìn đi, dạo gần đây người của em gầy đi nhiều rồi, mặt cũng xanh xao nữa. Cứ thuê thêm người giúp việc đi... À mà đúng rồi, thời gian này, anh thấy em mua rất nhiều ô mai cùng xoài chua đó. Chẳng lẽ em định làm món gì chua để dễ tiêu hóa à?

Bạch An Túc lắc đầu, mang dĩa trứng bày ra bàn, đợi anh ngồi vào ghế mới đáp lại

- Không có, không biết em bị gì, mà lại cứ thèm ăn đồ chua. Với lại cơm cũng ăn nhiều hơn một chút, nhưng mà không hiểu sao vẫn không tăng lên cân nào, mà bụng thì nhô ra một chút

Đình Vĩ bỗng nhiên bật cười, rót sữa vào trong li rồi đưa đến cho Bạch An Tóc, còn ác ý chọc ghẹo cậu

- Bảo bối, em còn thiếu tình trạng buồn nôn nữa thì không khác gì mang thai cả... Haha

- Này... Em là con trai đó, làm thế nào mà có thể mang thai được? Anh đừng có đùa như vậy chứ... Em... Em giận thật đó

Bạch An Túc bĩu bĩu môi, hai tay vô thức ôm lấy bụng mình rồi oán trách anh. Lưu Đình Vĩ càng cười to hơn, nhưng lại không dám chọc ghẹo cậu nữa vì sợ ai kia giận dỗi, cho nên liền gật đầu nói

- Được rồi, là anh sai. Không nên trêu chọc em như vậy. Nhưng mà em đừng ăn chua nhiều quá, không tốt cho dạ dày và sức khỏe đâu. Ây da, bảo bối à. Mau ăn nhanh đi, sắp đến giờ vào lớp rồi. Anh bây giờ không còn làm thầy giáo nữa, sẽ không ai bênh vực cho em nữa đâu. Đi trễ là bị phát đó nha, Nào nào nhanh lên

Bạch An Túc cũng không phải kiểu người ngang bướng gì, cho nên người kia vừa dỗ vài câu. Cậu lại như cũ im lặng mà ngồi ngay ngắn vào ghế bắt đầu ăn sáng

Nhưng mà thật không ngờ, miệng của Lưu Đình Vĩ quả thật rất là linh nghiệm. Chưa đến một tuần sau, bọn họ liền đón tin một tin sét đánh ngang tai. Bạch An Túc qua hai tháng nữa thì nghỉ học... Không những thế, Lưu Đình Vĩ còn bị cả nhà họ Lưu đánh cho một trận nên thân vì bọn họ phát ra một sự thật tày đình. Những tháng ngày êm ấm của hai người chưa được bao lâu, thì lại bị xáo trộn lên nháo nhào bởi vì sự việc mà anh cho là " nhỏ nhặt"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio