Đang chìm trong dòng suy nghĩ của mình thì Lan lại ngơ ra khi nghe thấy tiếng hát của Bảo. Anh đang ngồi cạnh chiếc đàn piano màu trắng được đặt gần những cây nến đang được thắp sáng thành hình trái tim kia. Giai điệu của bài " Yêu em" được Bảo cất lên với giọng hát ngọt ngào, sâu lắng của mình khiến Lan vô cùng ngạc nhiên. Nhỏ không ngờ Bảo lại hát hay như vậy. Nhưng nhỏ bỗng khựng lại. Tại sao hôm nay lại có nhiều điều kì lại xảy ra như vậy? Mới đầu là nó hẹn nhỏ đi chơi mà còn bắt nhỏ phải mặc váy, xõa tóc, đeo trang sức, lại còn tỏ vẻ bí mật rồi lại biến mất. Tiếp đó lại là sự xuất hiện của Bảo, những đồ vật được trang trí cách tỉ mỉ, đẹp đẽ rồi bây giờ lại là cái bài hát mang tính chất "tỉnh tò" kia... Dòng suy nghĩ của nhỏ lại bị cắt đứt bởi tiếng nói của Bảo. Bây giờ nhỏ mới biết là Bảo đã kết thúc bản nhạc và bước tới chỗ mình đang đứng. Bảo nói bằng giọng ấm áp:
- Cảm ơn em đã đến đây! Anh muốn hỏi lại em việc lần trước( yêu cầu làm bạn gái í). Nếu lần này em không đồng ý thì anh sẽ không làm phiền em nữa đâu.
Lan nghe vậy thì chần chừ. Nhỏ không biết nên làm gì nữa. Bỗng Lan nhớ đến những lần Bảo với mình đấu võ mồm, lúc Bảo nói thích Lan và muốn Lan làm bạn gái. Nhỏ nhớ lại những lần Bảo tỏ tình với mình. Nhỏ nghĩ nếu Bảo không thực sự thích mình thì có lẽ cũng đã bỏ cuộc từ lúc mình từ chối lần đầu tiên rồi. Nếu không thì Bảo cũng sẽ dùng cách nào đó để ép Lan đồng ý chỉ vì muốn có Lan bởi tính cách của tên con trai độc tài, bá đạo =)). Cuối cùng, nhỏ nhớ lại câu mà nó đã nói với nhỏ lúc đứa chat cùng nhau vào buổi tối hôm trước. Nó đã nói rằng: " Hạnh phúc chỉ mỉm cười với khi ta biết đón nhận và trân trọng nó". Lúc đầu thì Lan không hiểu lắm nhưng có lẽ bây giờ Lan đã hiểu ra tất cả. Thấy Lan cứ trầm tư suy nghĩ, Bảo tưởng Lan vẫn không đồng ý nên buồn bã nói:
- Nếu em không thích thì Quên chuyện này đi nhé! Xin lỗi vì đã làm phiền em.
Nghe thấy tiếng Bảo thì Lan mới dứt khỏi dòng suy nghĩ của mình. Thấy Bảo chuẩn bị rời đi, Lan vội vã nói:
- Chờ chút!
Bảo khựng lại.
- Tôi... còn chưa trả lời mà!- Lan nói.
- Ừm! Zậy em nói đi!- Bảo.
- Tôi... đồng ý_ Lan ngượng ngùng nói.
- Hả?- Bảo không tin vào tai mình.
- Tôi nói là tôi đồng ý làm pạn gái của anh- Lan lặp lại.
- Thật?- Bảo vui mừng.
- (...)- Lan không nói gì mà chỉ gật đầu.
- Yeahhhh!!!!!!! Cảm ơn! Cảm ơn em!- Bảo vui mừng chạy lại chỗ Lan mà ôm chầm lấy nhỏ xoay vòng vòng.
Tại bụi cây gần đó có con người đang lén lút xem trộm hành động của con người kia. Thấy họ ôm nhau thì trong người đó nói nhỏ với người còn lại:
- Bắt đầu đi!
- Ok!- tên kia giơ tay lên ra hiệu và rồi...
- Viu... Bùm... Viuuu... Bùm- Tiếng nổ của pháo hoa vang lên làm con người đang tình tứ kia giật mình.