Trằn trọc
Một lần nữa, trong buổi đêm hôm nay lại có người con trai phải thức khuya để suy nghĩ về những việc liên quan tới nó. Chắc mọi người cũng đoán được người đó là ai mà? Right?
Vâng! Họ chính là Huy và Khánh.
Huy không thể nào chợp mắt được mà lại nghĩ về những chuyện trước đây. Nhớ lại lần Khánh ôm nó ở trên trường, dỗ nó ở tiệm kem và muốn giúp nó khi cả bạn quyết định đi ăn kem. Từ trước đến nay Khánh rất lạnh lùng nên những việc đó là không thể xảy ra, đặc biệt là với con gái. Vậy mà từ khi gặp nó, cậu ấy lại cười nói nhiều hơn, biết quan tâm người khác(T/g: Có mỗi chị Trang chứ còn ai nữa? bĩu môi),có thể biểu hiện cảm xúc cách tự nhiên hơn trước và cũng không trầm mặc, buồn bã như trước. Quả thực, Khánh thay đổi theo chiều hướng đó là điều tốt nhưng Huy lại có cảm giác lo sợ." Không phải Khánh đã có tình cảm với nó rồi chứ? Nhưng việc đó thì liên quan gì đến mình? Chẳng lẽ mình... thích nhỏ đó? Không thể nào!!!! Sao mình lại thích nhỏ đó nhanh như zậy được chớ? Vừa gặp hơn tháng thui mờ? Zời ơi! Điên mất thui!"- Huy vò đầu bứt tóc( T/g: Rụng hết tóc anh ơi! Huy: IM).
Còn Khánh thì sao? Thử ghé qua xem nhé!
Hiện tại đã là h đêm nhưng Khánh vẫn chưa thể nào ngủ được vì bận suy nghĩ chuyện lúc tối. Khánh có thể khẳng định rằng Huy cũng đã thích nó. Khánh không phủ nhận rằng mình đã thích nó từ lúc nó và Huy chạm mặt ở con hẻm kia. Bạn đầu thì Khánh chỉ nghĩ Huy đối với nó chỉ là cảm xúc nhất thời và có khi chỉ là hiểu lầm nhưng đến bây giờ thì có thể khẳng định là Huy thích nó. Khánh sợ cả sẽ phải đối đầu và tình cảm bạn bè suốt mười mấy năm qua của người sẽ tan vỡ. Nhưng... Khánh sẽ không để việc đó xảy ra. Nhất định là vậy!