Mi nói ai công tử bột? Mún chết hả? Mà pọn fan của tôi nghĩ gì thì mặc xác họ chứ liên wan gì đến tôi mà nói? Vớ vẩn! Lo chuyện bao đồng!- Huy phán
- Sax! Làm gì mà phản ứng zữ zội zậy? Ta nói mi công tử họ bột chứ kêu mi là công tử bột bao giờ? Là mi tự biên tự diễn đó chớ!- Nó bật lại
- Cô... cô...- Huy lắp bắp
- Ai là cô của mi? Người ta còn trẻ đẹp như thế này mà gọi cô hả? Mà nếu được thì mi cũng không có phước làm cháu ta đâu. Đừng có mà nằm mơ bắt con tưởng bở!- Nó kích đểu
- Bây giờ trời còn sáng mà tôi lại đang đi trên đường nhìu xe thế này thì nằm mơ bằng niềm tin và hi vọng à? Mắt cô có pị sao không đấy?- Huy nhân cơ hội mà trả thù nó
- Không. Mắt ta vẫn / mờ- Nó ngây thơ trả lời làm Huy tức chết
- Thui! Đến trường rùi kìa!- Huy đánh trống lảng
- Nhanh nhỉ?! Mọi hôm ta phải mất gần mới đến trường cơ!- Nó nói như vậy khiến khóe môi Huy giật giật" Nhỏ này ngây thơ thật! Riêng thời gian than trời trách đất của nhỏ cũng đã mất gần (@@) ùi mà lại còn thời gian móc họng mình nữa. Không hết chuyện lạ"- Tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ của Huy chứ dại gì mà nói ra. Nếu nó biết thì không chừng cậu lại bị nó tra tấn lỗ tai cũng nên .
- Ê này! Không vào đi còn đứng đây làm gì hả tên kia? Nè! LƯƠNG GIA HUY!- Gọi mãi không được nên nó ghé sát miệng vào tai Huy mà hét( chị này ác wa! Nhỡ ảnh điếc lun thì sao?)
- Á!- Huy giật mình hét lên, quay sang định quát nó thì...