Tất nhiên là có. Hỏi ngu! Không ăn thì lượn cho tôi ăn!- Nó cáu
- Ặc! Sao nóng zạ? Tui nói đùa thui mà!- Huy nhăn mặt
- Im lặng và ăn đi! Nói nhiều!- Khánh lườm
- Vợ ơi! Chồng thấy đứa này nó pị làm sao í! Hồi này ngồi học mà chồng cứ tưởng thằng kia nó tán gái!- Bảo thì thầm với Lan
- Vợ cũng thấy vậy. Dạo này tên kia lạ lắm! Lúc nào cũng lẽo đẽo theo sau Trang thôi!- Lan tán thành
- Hay là chúng nó định cưa cô bạn thân của vợ?- Bảo nghi ngờ
- Rất có khả năng đó! Nhưng mà em chỉ lo người đó thất vọng thôi! Lan nó ghét con trai lắm! Với lại nó cũng có việc khác nữa! Nó không thể vướng vào tình yêu!- Lan khẳng định
- Sao vậy?- Bảo tò mò
- Chuyện này vợ không thể nói và cũng không muốn nhắc lại. Xin lỗi chồng nha!- Lan buồn bã nói
- Không sao đâu! Ăn cơm đi vợ!- Bảo
- Oa! Món này ngon wa! Tôi chưa ăn bao giờ đó!- Bảo thốt lên
- Ukm! Ngon thật! Pà học nấu mấy món này ở đâu zạ?- Lan thắc mắc
- Mẹ tôi dạy đó!- Nó nói
- Ồ!- Cả bọn ồ lên
- Cô nấu ngon thật đó! Hôm nào không có bố mẹ ở nhà tôi sang nhà cô ăn cơm ké!- Huy mặt dày nói
- Đồ mặt dày! Không pít xấu hổ hả mày?- Bảo bĩu môi
- Sao không cu?- Huy hỏi lại
- Cu cái đầu mày í! Thằng dở hơi!- Bảo bực mình
- Mấy người lắm chuyện wa, ăn nhanh để còn học tiếp( chăm nhỉ?)- Khánh quát
- Tuân lệnh đại ca- Huy và Bảo