Sáng hôm sau:
Như bao ngày khác, hôm nay nó thức dậy từ lúc giờ. Sau khi Vệ sinh cá nhân xong, nó chạy lên tầng tập thể dục khoảng thì nó xuống lấy đồng phục của trường mặc vào rồi đi xuống nhà.
- Chúc bố mẹ có buổi sáng tốt lành!- Nó nói khi nhìn thấy bố mẹ mình đang ngồi chờ nó ở bàn ăn.
- Ừm! Con xuống ăn sáng rồi đi học- Mẹ nó đáp.
- Vâng! Chúc bố mẹ ăn ngon miệng!- Nó lãnh đạm nói.
Sau khi ăn xong, nó đem bát đũa đi rửa và chào bố mẹ rồi lên xe đạp đi rủ Lan. Cả cùng nhau tới trường. Đi trên đường cả nói chuyện với nhau, kể cho nhau nghe những câu chuyện vui mà đứa vô tình được nghe hay được đọc ở đâu đó. Quãng đường tới trường cũng vì vậy mà trở nên ngắn hơn.
Tới cổng trường, cả xuống xe và dắt bộ vào trong nhà xe của trường. Cất xe xong, nó và Lan lại tiếp tục công cuộc của mình khi đang trên đường đi lên lớp. Đang nói chuyện vui vẻ thì bỗng có tiếng nói cắt ngang câu chuyện của nàng:
- Chào! Đi học sớm thế?- Gia Huy lên tiếng. Đang định lên lớp thì thấy nó và Lan đi tới. Cậu cũng không ngạc nhiên lắm khi biết nó học trường này. Tại mấy lần trước có nhìn thấy nó và Lan rồi nhưng vì chẳng có ấn tượng gì nên Huy, Khánh và Bảo nhanh chóng quên đi nhưng nhưng sau cuộc chạm mặt hôm qua mà cậu thề là không bao giờ quên kẻ đã làm cậu mất mặt trước bao nhiêu người.
Nó và Lan cùng quay ra nhìn xem kẻ nào vô duyên mà lại đi xen vào chỗ người ta đang nói chuyện. Đập vào mắt đứa là bản mặt đáng ghét của hotboy: Gia Huy, Minh Khánh và Quốc Bảo. Lí do khiến bọn nó nhớ rõ cái tên của họ là vì mấy đứa con gái trong lớp hôm nào cũng bàn tán về người này. Hai đứa thật chẳng thể nào hiểu nổi họ có gì tốt mà bọn con gái trong trường say bọn hắn như điếu đổ. Và hơn cả là vì hôm qua nó đã gặp trong ba tên đó đến lần và nó thấy chọc bọn đó cũng khá vui nên nhớ rõ.
- Vô duyên! Không thấy người ta đang nói chuyện à mà xen vào?- Nó bực mình vì bị người khác cắt ngang cuộc nói chuyện. Gì chứ nó thì rất ghét việc bị người khác xen vào việc nó đang làm dở mà người cát ngang là con trai thì nó càng ghét hơn.
- Uầy! Là đàn em mà sao lại nói đàn anh như vậy? Mà tôi cũng đâu có mù mà không thấy người đang nói chuyện. Chỉ là chào hỏi chút thôi mà!- Gia Huy nói.
- Quen biết đâu mà chào? Hâm à?- Nó.
- Thì đúng òi, vừa quen hôm qua mà- Quốc Bảo chen vào.
- Anh có biết viết từ " lịch sự" thế nào không vậy? Sao cứ thích chen vào chuyện của người khác thế?- Lần này thì Lan nhanh miệng hơn, lên tiếng chửi xéo Quốc Bảo.
- Tất nhiên là biết rồi. Từ đó trẻ con lớp cũng viết được mà! Bé không biết thì để anh dạy cho- Nhưng Bảo cũng đâu có vừa mà vặn lại.
- Thôi khỏi! Tôi tưởng anh không biết viết mà chỉ biết đọc nên hỏi. Không ngờ anh viết được mà làm không có được. Đúng là con trai, nói được, viết được mà thực hiện không được. Chậc chậc!- Lan nói tăng làm Bảo không nói thêm được gì.
- Đâu phải ai cũng vậy đâu. Đừng có vơ đũa cả nắm thế chứ!- Minh Khánh bất ngờ lên tiếng lại còn cười nhẹ làm nó, Lan, Bảo, Huy đang mải lườm nguýt nhau cũng phải ngạc nhiên mà quay lại nhìn.
Coldboy của trường vừa nói cười!!!!
OMG!