Đồng quê à, ta đến đây!
Rốt cuộc thì ngày bọn nó xuống quê chơi cũng đến. Chỉ cần biết Lan đã mất ngủ cả đêm qua thì khỏi nói cũng biết nhỏ đã háo hức thế nào.
Còn nó thì dạo này hay bị đau đầu và cơn đau còn tăng dần nữa. Đã có lúc nó cảm tưởng như đầu của mình đau đến nỗi có thể nổ tung ngay được. Bà ngoại cũng đã nói mọi chuyện cho bố mẹ và anh nó biết. Nó phải cầu xin hết lời thậm chí là đe dọa thì bố mẹ, anh hai và chị dâu nó mới chịu cho nó đi chơi cùng bạn bè nhưng chỉ được đi trong ngày. Qua hai ngày, nó sẽ phải về lại thành phố rồi sang Anh cùng anh chị mình. Dù sao thì anh chị nó cũng đang sống ở Anh mà.
- Lái xe nhanh lên coi! Sao chạy chậm như rùa bò zậy cha nội?- Lan háo hức quá, kêu lên
- Có giỏi thì cô tự lên mà lái nè! Đây chưa đủ tuổi lái xe đã lái đã phạm luật rồi giờ phóng nhanh tăm phần trăm là bị bắt mà pama tôi mà pít là tôi khỏi ra ngoài đó. Pít điều thì ngồi im đê- Huy bực mình lên tiếng
- Hihi... Sorry! Ta háo hức wa! Hihi...- Lan gãi đầu cười hihi để hạ hỏa
- Hừ- Huy liếc mắt lườm Lan nhưng vô tình lại thấy nó đang ngáy khò khò thì buồn cười"Con nhỏ này đúng là heo mà! Đã ham ăn lại còn ham ngủ nữa!"- HUy lắc đầu nghĩ rồi lại chú tâm vào việc lái xe của mình.