- Thật hả? Hay wa!- Lan nhìn thằng nhỏ bằng ánh mắt long lanh làm chàng Bảo nhà ta nổi máu ghen
- Em không cần phải đưa ánh mắt cún con nhìn nó chứ!- Bảo bực bội
- Có vấn đề gì hông?- Lan quay qua lườm Bảo
Đúng lúc đó thì nó dắt xe đạp ra.
- Ủa? Tớ thấy có xe đạp điện mà sao cậu hông lấy mà đi?- Lan ngó nó rôi nhìn chiếc xe đạp điện đang dựng ở dưới giàn gấc.
- À ờ! Đi xe đạp cho khỏe ý mờ! Hì hì...- Nó cười.
- Có mà chị không dám đi thì có!- Nhỏ Xen bĩu môi.
- Ủa? Sao zậy?- Lan tò mò hỏi.
- Chị không pít hả? Hồi hè lớp chị ấy xuống đây chơi mà thấy cái xe đạp điện hay hay nên lấy đi thử ai dè đang đi bình thường mà tự nhiên phóng vèo phát thế là đâm luôn vào tường. May mà hông sao hết- Nhỏ kể lại tiểu sử huy hoàng làm nó ngượng chín mặt.
- Hả?- Lan, Huy, Khánh, Bảo tròn mắt nhìn nó và...
- HAHAHAHAHA...- Cả bọn lăn ra đất cười ha hả
- C...cậu... haha... mà cũng có ngày....haha... đâm xe vào tường... haha... hả?- Lan vừa ôm bụng cười vừa hỏi.
- Nè bà chằn! Sao... cô không... haha... gãy luôn hai cái răng cửa đi nhỉ? Haha...- Huy cũng góp ý.
Khánh cũng không nhịn được cười:
- Sax sax... Không biết vẻ mặt của Trang lúc đó thế nào nhỉ?
- Chắc là nhăn nhó như khỉ phải gió á! Há há(@@ điệu cười j` đây trời?)- Bảo cười rồi tiếp lời Khánh.
- G rừ! Mấy người thử nói nữa coi!- Nó điên tiết lên, mặt hiện giờ đã đỏ bừng lên.
Mấy người kia giờ mới chú ý tới nó và liền giật mình ngay lập tức khi nhìn thấy khuôn mặt nó hiện tại: mặt đỏ thiếu điều muốn cháy luôn, mắt mở to ra nhìn mấy đứa kia trừng trừng, tai cảm tưởng như là đang có khói phun ra... Nói tóm lại, nó hiện giờ chẳng khác quỷ là bao =))