Sau khi tự bắn vào đầu mình,Nauzumi gục xuống. Cậu cảm thấy tâm trí cậu mờ dần,đôi mắt cậu đã nhắm tịt nhưng cậu vẫn phần nào cảm nhận được xung quanh.
Dù hơi mập mờ nhưng đây là lúc tâm trí cậu rõ ràng nhất. Cậu có thể cảm thấy rõ giọt máu chảy từ thái dương cậu xuống đôi má,cậu bắt đầu mất cảm giác ở đầu ngón chân,sau đó lan nhanh dần lên bắp chân,rồi đùi,cả bàn chân. Tay cậu cũng lạnh dần. Cái cảm giác ớn lạnh đi cùng với việc mất cảm giác làm con người ta không mấy vui vẻ.
Cậu có thể nghe rõ tiếng gió nhẹ nhàng đi qua,quét đi những hạt bụi trên mặt đất và thúc đầy những giọt máu di chuyển nhanh hơn. Không lâu sau,tâm trí cậu cũng trở nên không rõ ràng rồi tắt hẳn.
"Vậy ra đây là cảm giác sau khi chết sao?" Nauzumi nghĩ thầm với bản thân mình. Với người bình thường thì họ thường sẽ thắc mắc những câu như "vậy bây giờ mình sẽ ra sao?","liệu mình có được đầu thai không?" Hay "mình sẽ như này mãi sao?". Nhưng trong đầu cậu hiện giờ chỉ có một câu hỏi duy nhất "không biết kikoto bây giờ ra sao?"
Ngay cả khi đã lìa đời,cậu vẫn quan tâm đến đứa em gái của mình. Kikoto là thành quả của ông bố vô trách nhiệm và bà mẹ ghẻ của cậu. Dù vậy nhưng cậu không ghét bỏ đứa em mình tý nào. Có lẽ vì em được đối xử không hơn gì cậu. Ngay cả khi Kikoto còn nhỏ,bà mẹ đã có ý định vứt bỏ em ấy.
Và đó là khi cậu bắt đầu làm những việc đó,vì lời hứa sẽ mang tiền về cho họ mỗi ngày nếu họ chịu giữ kikoto lại vag nuôi em tử tế. Theo thời gian thì lời hứa đó đã không còn trong đầu con người vô trách nhiệm kia. Chuyện còn lại thì cũng phần nào đoán ra rồi.
Tuy vậy thì cậu vẫn có chút tò mò không biết về sau thì mình sẽ làm sao. Nếu có thiên đàng hoặc địa ngục thì cậu chắc chắn mình sẽ xuống địa ngục. Đơn giản là vì những gì cậu đã làm,về những sinh mạng cậu đã lấy. Nghĩ về điều đó khiến cậu thấy mình thật ngu ngốc.
Đúng là khi chết,ta có thừa thời gian để ngẫm nghĩ lại cuộc đời của mình,về những lựa chọn,những thành tựu và những sai lầm mà bản thân đã làm trong quá khứ. Đối với Nauzumi thì khác,cậu chỉ có thể nhìn thấy những sai lầm,những lựa chọn lạc lối mà cậu đã chọn,nhấn chìm cái cuộc đời khốn khổ đó và kết thúc nó vào con số .
Chính từ đó,cậu đã có thể rút ra những bài học có ích để rút kinh nghiệm cho sau này "à khoan,làm gì còn sau này nữa." Là những gì cậu chợt nghĩ đến rồi cười khổ.
Khi cậu nghĩ thế,đột ngột một luồng sáng loé lên,làm cậu bất giác nhăn mặt lại. Một âm thanh...không,một điệu nhạc vô cùng quen thuộc đối với cậu đang chạy thẳng vào tai cậu."cái âm điệu này là....không thể nhầm được." Cậu nghĩ thế rồi từ từ mở mắt ra.
Một cái logo to tướng hiện lên,xung quanh nó là hình ảnh bầu trời trong xanh với vài con rồng đang lả lướt trên nó. Một khung cảnh không xa lạ gì với cậu. Đây là menu của
-knight and magic...-cậu bất giác thốt lên.
Không thể nhầm được. Đây chính là tựa game cậu hay chơi cùng với đứa em gái của mình. Đây là tựa game được phát hành từ khi cậu còn nhỏ nhưng không được ưa chuộng lắm vì đồ hoạ pixel của nó(kiểu kiểu như mấy cái game D cũ ấy)
Cậu cùng em gái đã góp tiền để mua cùng nhau. Dù chỉ lặp đi lặp lại một game nhưng niềm vui nó mang lại cho họ chưa bao giờ tắt. Đồ họa nó tuy không đẹp nhưng nội dung thì rất tuyệt vời.
Câu chuyện diễn ra trong một thế giới thời trung cổ với kiếm và ma thuật. Nhân vật chính là con lai giữa long tộc và quỷ tộc,vì thế cậu nắm trong mình một sức mạnh vô cùng lớn lao. Dẫu cậu có sức mạnh vô cùng lớn nhưng chưa bao giờ cậu có ý định làm việc xấu. Do đó, cậu được mọi người xung quanh đối xử rất tốt.
Ước mơ của cậu là trở thành magic knight-một chức vụ cho những anh hùng thật sự. Và trên con đường đầy rẫy những khó khăn,cậu đã lập cho mình một dàn harem khá to lớn. Đó là cốt truyện trong game.
Nauzumi vô cùng thích thú với ước mơ to lớn của cậu và luôn muốn được như anh ta. Cậu chưa bao giờ nghĩ điều đó sẽ trở thành hiện thực. Giờ thì ước mơ đó đang ở ngay trước mặt cậu,thật là một điều đáng kinh ngạc.
Dù cậu rất vui nhưng điều cậu quan tâm nhất vẫn là "liệu kikoto có như mình không?" là điều cậu đang nghĩ. Cũng đúng lúc đó,một âm thanh phát ra trong đầu cậu.
-một lá thư?-cậu nói khi nhìn vào góc trái tầm nhìn của cậu,là hình một bức thư.
Cậu ấn vào nó,nó ngay lập tức phát sáng và hình thành một mẩu giấy trên tay cậu. Câu đọc nó và đơn giản là nó được chia làm các nội dung sau.
Thứ nhất: Nauzumi đã thật sự chết.
Thứ hai:cậu đã được cho phép một cuộc sống thứ hai cũng như đứa em của mình bởi thần.
Thứ ba:cậu sẽ được giữ lại những ký ức kiếp trước còn em gái cậu sẽ quên đi phần ký ức khi sắp chết(lúc nó bị rape ấy).còn lại được giữ nguyên.
Thứ tư:việc chuyển đổi sẽ ngẫu nhiên vào một nhân vật nam nào đó trong truyện mà cậu ta sẽ không được chọn.
Đọc xong lá thư,cậu trở nên vô cùng phấn khởi. Một phần vì biết được mình sẽ gặp lại em gái,một phần vì được sống trong thế giới mà cậu luôn mơ ước.
Rồi cái logo biến đổi thành nút bấm. Cậu không ngần ngại và bấm vào cái nút đó. Sau khi gặp phải tác động vật lí,nút bấm tiếp tục biến đổi thành một cái máy quay sổ xố,liên tục di chuyển.
Sau một hồi di chuyển,nó chậm lại và dừng cở một khuôn mặt. Đó là một khuôn mặt to béo,sở hửu mái tóc bạc và một đống tàng nhang trên mặt với một nụ cười lởm lợm. Với người bình thường thì cậu trai này không quen ở chỗ nào được. Nhưng với Nauzumi,người đã chơi đi chơi lại một trò trong nhiều năm thì đây là một khuôn mặt khá khó quên.
Đây là Masaru Masamune. Là nhân vật đệm của main khi mới vào trường học,giúp main gặp được nữ chính đầu tiên. Cậu ta là một highelf với lượng ma thuật bẩm sinh dồi dào. Với mái tóc trắng,cậu ta còn là một thành viên vô cùng nổi trội trong tộc.
Do đó,cậu ta đâm ra kiêu ngạo và hoang tưởng,suốt ngày bắt nạt những bạn trong trường đến khi gặp main và bị nó cày cho nát mặt. Sau đó,hắn bị đuổi học và phải đi làm kỵ sĩ gác cổng.
"Và mình thành cậu ta sao? Thật là bất tiện. Mình có thể đổi không? Tôi không muốn thế này đâu,tha cho tôi,tôi còn phải gặp em gái tôi nữa. Không thể nào trong hình dạng này được. Không!!!!" là những điều cậu ta nghĩ cuối cùng khi bị hút vào trong cái máy đó.
"Uhua....mình đang ở đâu thế này? Không thể mở mồm? Sao chật thế này? Chả có tý ánh sáng nào cả. Bức tường gì đây? Thật là ấm áp. Không lẽ nào....đây là trong bụng mẹ sao???" ấn tượng đầu tiên của cậu ta là vậy đó. Bất động,không thể di chuyển,mọi thứ đều tối om.
"Được rồi,bình tĩnh đã. Nếu cái này giống trong game thì phải có bảng trạng thái chứ." khi Nauzumi nói xong,một bảng trạng thái hiện lên trong đôi mắt tối om của cậu.
______________________________________bg-ssp-{height:px}
Status:
-tên:Masaru Masamune
-chủng tộc:highelf
-trạng thái:chưa sinh
-tuổi:/
-level:
-HP:/
-MP:/
-STR:
-DEF:
-AGI:
-MAT:
-MAD:
-INT:
-SPD:
-LUK:
Skills:
-học tập thần tốc(/)
-thông thạo võ thuật(/)
Danh hiệu:
______________________________________
"Hừm....có vẻ mình có MP khá là khủng. Bằng này có thể là của một đứa trẻ tuổi. Còn lại thì thấp lè tè. Có vài cái còn chả có. Mà cũng đúng nên thôi,giờ thì kiểm tra skill đã." cậu ta nghĩ thế rồi nhìn chăm chú vào skill,một tấm bảng khác hiện lên.
-học tập thần tốc(/):là chiêu độc quyền trong giai đoạn từ tháng tuổi đến tuổi,là thời gian trí não trẻ học tập,tiếp thu nhanh và hiệu quả nhất. Skill sẽ tự động biến mất vào sinh nhật tuổi.
Skill còn lại của cậu là do cậu đã trải qua một số bài tập về các dụng cụ,vũ khí và có họ qua một vài mộn võ thuật nên cậu dành được cái này. Cậu không đểu ý quá về cái này.
"Ồ,cái này công nhận hiệu quả thật. Nếu kết hợp với bộ não đã trưởng thành của mình thì điều đó sẽ rất thuận lợi." là điều cậu nghĩ. Tiếp theo,cậu lại tiếp tục tìm hiểu thêm về những danh hiệu. Vì và quá rõ ràng nên Nauzumi bỏ qua cái đó.
-lưu manh đội lốt thư sinh: danh hiệu dành cho người có xu hướng bạo lực được chuyển sinh thành đứa bé.
-cá thể đặc biệt: mang trong mình dòng máu highelf dồi dào MP,cộng thêm mái tóc trắng hiếm hoi mang theo tiềm lực phát triển dồi dào,đây là một cá thể vô cùng mạnh mẽ trong loài.
Cậu thật sự vô cùng bất ngờ với danh hiệu cuối. Cậu không thể ngờ một nhân vật phụ lại có thể mạnh mẽ được như vậy. Cậu đã lo sợ cậu không thể thực hiện cuộc sống mà cậu mong muốn do không đủ sức mạnh. Hóa ra cậu chỉ lo thừa."vậy được rồi,cuộc hành trình của mình bắt đầu!" cậu nghĩ với bản thân mình vậy.