Ngay sau khi cô giao chức lớp trưởng cho cậu,họ lập tức đi xuống sân thị của cô.
-được rồi. Hôm nay chúng ta sẽ khởi động nhẹ nhàng thôi. Chạy vòng quanh sân này đi. Sau đó sẽ đến bước tiếp theo.-
-ể?!?-cả lớp đồng thanh.
-đừng có mà phàn nàn. Thay vì phàn nàn thì hãy nhanh chóng làm đi.-
-nhưng mà...-
-được rồi. Mấy nhóc muốn tăng độ khó đúng không? Vậy thì đây.-
Sau đó,cô đập tay xuống đất,một làn đất hiện lên đằng sau họ. Nó có hình như một con sóng thần cao hơn m.
-đó. Nếu mấy nhóc khoing chạy kịp thì nó sẽ nuốt chửng nhóc đó. Nếu không làm được điều này thì mấy nhóc sẽ ngay lập tức bị đuổi khỏi nơi này.-
-ể?-
-không nói nhiều nữa. Làm đi.-cô búng tay,ngọn sóng bắt đầu di chuyển làm mặt đất trở nên rung lắc dữ dội. Học sinh cũng bắt đầu cắm cổ mà chạy.
Ngọn sóng đuổi theo họ luôn bằng với vận tốc trung bình của cả lũ. Nói cách khác là đứa chạy nhanh nhất luôn an toàn nhất. Còn đứa cuối cùng luôn thiệt thòi nhất. Và tất nhiên. Với chỉ số vật lý yếu kém thì Masaru là đứa chạy chậm nhất.
Dù cậu có cố hết sức cũng không thay đổi sự thật rằng cậu luôn là đứa tụt hậu đằng sau khi nói đến chỉ số vật lí. Thậm chí bọn họ còn đang vượt cậu. Điều này khiến con sóng trở nên nhanh hơn.
Gồng hết lực vào cơ,cậu phóng đi với tốc độ không tưởng....hoặc là cậu ước được như thế. Ngọn sóng đất thì ngày một gần hơn. Nó đã đến sát đít cậu. Những người khác chả mảy may quan tâm đến cậu. Ngọn sóng dần tiêu thụ cậu.
Cuối cùng chỉ còn lại cánh tay chìa ra....rồi bùm,ngọn đất bị nổ tung. Masaru với những tia sét bao quanh mình,tóc dựng lên nhưng super hentai. Cậu phóng đi như Barry Alan(hình như là tên của flash),để lại đằng sau những vệt sét mờ ảo.
Cậu đã sử dụng thứ mình làm tốt nhất. Phép thuật. Đây là chiêu cậu đã luyện để nâng cao khả năng vật lý của bản thân. Cậu nhớ lại con sói thủ lĩnh cậu đã đánh bại năm tuổi. Nhớ về cách nó bao phủ mình trong một lớp lôi thuật. Cậu cũng thử nhưng chỉ tăng nhẹ về phòng thủ.
Về sau,cậu đã tìm tòi về thuật này vì nghĩ nó sẽ rất hữu dụng trong tương lai. Cậu đã thử bao bọc nó bao nhiêu lần....kết quả vẫn chỉ như thế. Nhưng rồi cậu nghĩ "vậy thử cường hoá trong cơ thể xem như thế nào."
Chuyện này không đơn giản như truyền Lôi ma pháp bên trong cơ thể như cậu nghĩ. Cậu có làm thế nhưng tất nhiên nó không có tác dụng. Cậu cần cường hoá những thớ cơ và tim của cậu để nó hoạt động được nhanh hơn.
Nói dễ hơn là làm. Cậu đã thử rất nhiều lần. Nhưng đều thất bại. Khả năng cậu điều khiển ma pháp và hoạt động cùng một lúc rất khó khăn. Ngay cả với "suy nghĩ song song" của cậu hồi bấy giờ.
Nhưng điều đó thay đổi khi cậu có "suy nghĩ thần tốc". Nó không chỉ giúp cậu suy nghĩ nhiều việc cùng một lúc. Nó như biến cậu thành nhiều người hoàn toàn khác trong cùng một cơ thể. Có nghĩa cậu có thể tự do cường hoá trong khi vẫn có thể đi lại tự do. Tuy nhiên thì cậu vẫn không thể dùng hai ma pháp cùng một lúc.
Điều này giúp cậu có thể cường hoá lôi ma pháp trong cơ thể mình. Và nó rõ ràng là có tác dụng. Tuy nhiên,cơ thể cậu không thể chống lại tác dụng của việc cường hoá tốc độ này. Do đó,cậu lại phải cường hoá xương cốt và những cơ quan trong cơ thể cậu.
Điều này không phức tạp như lôi ma pháp. Cậu chỉ cần phủ một lớp ma pháp nhẹ lên các bộ phận bên trong cơ thể. Điều đó chỉ đơn giản là phủ ma pháp rồi sau đó biến phần còn lại thành lôi ma pháp. Thế là cậu có thể chịu được tốc độ đó.
Cậu nhanh chóng vượt mặt những bạn khác. Chẳng mấy chốc,cậu đã đuổi kịp ngọn sóng. Nhưng lúc đó,ngọn sóng đột ngột tăng tốc,bằng với tốc độ của cậu,khiến bọn họ thật sự gặp khó khăn.
-chết tiệt!!!{mana form}!! Cậu ta hét lên rồi triệu hồi ra mana form của mình.
Ngoài dùng để chiến đấu,mana form còn như một động tác để mở khoá tiềm năng của bản thân. Mana form càng mạnh thì sức mạnh nó mang lại cho chủ nhân càng lớn.
Cùng với nó,cậu ta đang vươn lên từ từ. Những thành viên khác cũng triệu hồi mana form của mình. Làm tốc đooj con sóng đất nhanh hơn lúc đầu một cách khủng khiếp. Chẳng mấy chốc,bọn họ đã đuổi kịp Masaru.
Dồn ma pháp nhiều hơn,cậu trở nên nhanh hơn. Nhưng cùng với điều đó,tốc độ phản ứng của cậu không thể theo kịp và khiến cậu gặp khó khăn trong việc kiểm soát đường đi của mình. Để khắc phục điều đó,cậu dồn ma pháp vào não,làm nó xử lí nhanh hơn.
Chẳng mất chốc,cậu đã ổn định được đường chạy của mình. Tuy vậy,cậu vẫn không thể đọ được với mana form của bọn họ. Cậu cũng không thể tăng hơn nữa vì cậu sẽ mất kiểm soát rất nhanh và khó hồi phục lại được.bg-ssp-{height:px}
Và vì vậy,cậu quyết định sẽ triệu hồi mana form của mình. Cũng như mọi người. Cậu bắt đầu gọi ra mana form của mình. Tất nhiên chỉ là mana form cùi bắp dạng delta. Nó cũng không giúp gì nhiều cho cậu.
[sức mạnh của ta chỉ có thể bộc lộ khi câuh thật sự muốn sức mạnh thôi] giọng nói của ông ta vang lên trong đầu cậu.
-ông đùa tôi à!!-cậu hét to lên. Bọn họ nhìn cậu một lúc nhưng rồi lại tập trung vào việc chạy thoát khỏi làn sóng.
Cậu dừng lôi ma pháp lại,khiến tốc độ chạy trở nên chậm đáng kể. Sau đó,một làn mana to lớn tràn ra người cậu,khiến các học sinh khác thật sự nổi da gà. Youko-sensei cũng khẽ nhăn mặt khi thấy thế.
Trong trường,các giáo viên và học sinh đang làm quen với nhau cũng cẩm nhận điều đó,quay về phía sân tập.
-hừm...không tệ. Một lượng mana khổng lồ thế này khi còn là một cậu nhóc sao? Thật thú vị.-
Youko-sensei nhận xét về điều đó. Cô tính rằng với lượng mana thất thoát như này trong thời gian dài,cậu ta phải có hơn vài nghìn mana. Để mà nói,nó nhiều hơn bất cứ học sinh nào trong trường. Có thể còn ngang với một vài giáo viên.
Tuy nhiên,cô không thể hiểu cậu ta làm tràn mana ra làm gì. Mặc dù điều đó làm cột sóng có chút bất động do Youko-sensei không thể kết nối với ngọn sóng qua làn mana dày đặc.
Cuối cùng,cậu ta toả ra càng ít mana,sau đó thì tắt hẳn. Sau đó,cậu ta gục xuống. Ngọn sóng lại bắt đầu di chuyển. Khi đến gần Masaru tưởng như đã bất động,cậu ta bỗng dưng chạy nhanh một cách bất bình thường. Thậm chí còn nhanh hơn vừa nãy rất nhiều nhưng không có dấu hiệu nào là lôi ma pháp được sử dụng.
Nhanh chóng đuổi kịp những người cùng lớp,cậu lần lượt vượt từng người một. Đây là con át chủ bài của cậu.{kiên cố}. Cuối cùng,ngọn sóng đã vỡ tan trở lại mặt đất khi bọn họ chạy xong năm vòng.
Ai cũng gục xuống,thở hổn hển trong khi mana form của họ tan biến theo những hạt sáng. Masaru đứng đó với mồ hôi ướt áo,cậu điềm tỉnh điều chỉnh hơi thở của mình rồi...gục xuống,thở như chết rồi.
Cậu đã thoát khỏi trạng thái {kiên cố} và cho thấy tác dụng bất ngờ của nó.
-cậu đã làm gì vừa lúc nãy vậy? -Tat quàng thay cậu,nói với giọng ngưỡng mộ.-
-đúng đó. Lúc đầu cậu chạy rõ chậm. Sau đó thì rõ nhanh. Xong lại chậm lại rồi cuối cùng lại rõ nhanh.-Shiro miêu tả mọi thứ với vốn từ nghèo nàn của cô nàng trong vui vẻ và ngưỡng mộ.
Những người khác ngồi thở dốc cũng hướng mắt về phía cậu,tìm câu trả lời. Masaru cũng để ý đến điều này và cố gắng đánh chống lảng.
-có gì đâu. Mình thật sự cũng chả biết tại sao nữa. Mà quan trọng hơn là cậu cũng nhanh phết chứ nhỉ.-
-hưm hưm...tất nhiên. Mà nhìn mana form của mình nè!!-cô khoe cậu về cái mana form cô vừa triệu hồi lần đầu.
Mana form là một hình thức thức tỉnh. Khi gặp trường hợp nguy hiểm hay gấp gáp,bọn họ sẽ thức tỉnh mana form của mình. Với Shiro và một số người khác,đây là lần đầu tiên họ triệu hồi được mana form của mình.
Và như trong lớp,mọi người đều có mana form dạng gamma. Cậu bạn thân Tat có dạng mạnh của dạng gamma và Shiro có dạng Beta giống cô chị mình. Và cũng có một người dạng delta. Là....chính Masaru.
-được rồi,nghỉ thế là đủ rồi. Bài tập tiếp theo nào!-cô hét lên.
Bọn họ ngay lập tức trở lại hàng của mình,đứng nghiêm trang. Không ai dám hó hé một lời.
-được rồi. Bài học tiếp theo là ném cục đá kia. Ít nhất phải ném được m.-cô chì vào tảng đá to đùng kia. Nó vẫn còn vài mảnh quặng dính trên đó. Cho thấy cô đã bốc cả tảng đá đó từ dưới hang lên.
-được rồi. Vậy chúng ta bắt đầu từ lớp trưởng chứ nhỉ?-cô nói rồi nhìn vào Masaru với khuôn mặt thoả mãn.