Reenggg…..rengggg….
“Lâm!!!Dậy đi mày,sáng rồi đó,định nướng đến bao giờ hả?”
“Ứ…..mày tắt đồng hồ dùm coi,để tao ngủ môt lát nữa đi!!!”
Tôi tên là Lâm,hiện nay đang là sinh viên năm nhất của ngành thiết kế thời trang!!Đó cũng là ước mơ đã theo đuổi tôi từ năm lớp ,cho nên tôi đã cố gắng chăm chỉ cần mẫn để vẽ,và kết quả đã như tôi mong đợi.Tôi đậu vào trường thiết kế mỹ thuật.Năm nay cũng là năm đầu tiên tôi sống xa nhà,cảm giác được sống trên một đô thị phồn hoa,ban đêm cũng rất khó ngủ vì tiếng xe ồn ào.Đó có lẽ là đặc điểm nổi bật của thành phố Hồ Chí Minh,nơi mà tôi ao ước được đến sống từ lâu lắm rồi.
Do ba mẹ sợ tôi trên thành phố sẽ tập tành nên thói a dua,đua đòi nên đã “cấu kết”cùng ba mẹ thằng bạn học từ năm lớp của tôi tên là Tiến và mướn cho hai chúng tôi một căn nhà nằm ở quận .Ngôi nhà tuy không lớn lắm nhưng cũng đủ cho tôi và thằng bạn sống qua ngày.
Tính tình của tôi và hắn rất khác nhau,thường xuyên cãi lộn nhưng không hiểu sao năm nay tôi vẫn duy trì tình bạn với hắn!!!Có lẽ đó được gọi là”ghét của nào trời cho của nấy”!!!Hắn đang theo đuổi ngành makerting của riêng hắn,hai chúng tôi học trái buổi nhau nhưng tôi dù sao vẫn lời hơn hắn nhiều.Do học buổi sáng nên không phải lo nấu cơm nấu nước,chỉ cần về nhà là có cơm canh dọn sẵn!!!^ ^ còn hắn thì mỗi buổi chiều đi học về tôi chỉ việc….hâm nồi cơm và mấy món ăn lại,thế là xong!!!Nhiều khi tôi tự nghĩ ở chung với một người nào đó cũng sướng thật,tôi đỡ phải vất vả chuyện nấu nướng,dù sao bản tính tôi cũng là một người làm biếng!!!^ ^
Bốppppp….
“Á!!!”
Hắn gọi tôi dậy mãi không được nên đã đánh tôi một cái thật đau điếng.Tôi phải tốc người dậy và bắt đầu mắng hắn:
“Nè!!!Mày gọi tao từ từ hổng được hay sao vậy hả thằng mất nết kia???Mai mốt tới mày coi chừng tao vác chổi chà uýnh mày đó!!!”
“Mày tưởng tao sướng lắm khi sáng nào cũng phải dậy sớm nấu cơm cho mày,rồi còn gọi mày dậy đi học hả!!!Tao đâu phải ôsin của mày đâu???”,hắn kháng cự lại
“Ai biểu mày học buổi sáng là chi!!!Lêu lêu….”tôi le lưỡi ra và chế giễu hắn.Thật tình,cãi nhau với hắn xong thì tôi đã thấy hết buồn ngủ rồi,đành phải đánh răng rửa mặt đi học vậy!!!
Tôi lết từng bước thật nặng trịch vào nhà tắm.Bản tính tôi giống con nít cho nên tôi rất thích những gì màu mè,dễ thương.Đặc biệt là đôi dép mang trong nhà hình quả dâu mà tôi mua ở shop,mỗi lần tôi bước đi là nó đều phát ra tiếng kêu:”Bép…bép….”nghe rất vui tai,nhưng còn hắn thì….
“Nè!!!Tao đề nghị mày dẹp đôi dép đó đi nha,nghe nhức đầu muốn chết!!!”
Từ nhà tắm tôi đang đánh răng nghe vậy liền nói với ra:
“Vô duyên,tao bỏ tiền của tao mua chứ bộ!!!Tao đâu có mượn tiền của mày đâu???Đồ đáng ghét!!!”bg-ssp-{height:px}
“A!!!Nhắc đến vụ tiền tao mới nhớ,mày còn thiếu tao ngàn chưa trả,định quỵt luôn hả con???”
Tôi chợt giật thót người khi nghe hắn nhắc đến chữ “tiền”,biết thế tôi đừng có khui truyện ra đầu tiên.
“À…ừ….để từ từ tao trả cho!!!Cuối tháng tao hết tiền rùi,thông cảm nha!!!”,tôi cười huề vốn với hắn.
“Từ từ của mày nếu tao không nhắc chắc cũng xù êm lun phải hông???”
“Làm gì có,mày nghĩ tao là hạng người gì vậy hả Tiến khùng???”
“Thôi,ra ăn sáng đại đi rồi đi học!!!Mày là chúa lề mề đó!!!”,hắn thúc giục tôi.
Có lẽ mối quan hệ tình bạn này có thể kéo dài đến năm như thế có thể là vì giữa hắn và tôi có một bí mật không thể để cho người khác biết được.
Chuyện xảy ra từ năm lớp ,khi tôi và hắn chưa quen thân nhau lắm.Nhưng trong một lần đi chơi cùng cả lớp,trong lúc mọi người đi hết chỉ còn lại một người đang nằm ngủ trong lều,đó cũng chính là người tôi”thầm thương trộm nhớ” từ bấy lâu nay,nhưng người đó là….con trai!!!Nhưng tôi không lấy làm gì ngạc nhiên cả,vì tôi đã sớm nhận ra mình đã là người của thế giới thứ từ lâu rồi.Tôi quyết định làm một chuyện dại dột mà tôi cũng chưa từng nghĩ đến,đó chính là….hun người bạn trai đó!!!>
“Mày làm gì Khương vậy Lâm???”
Tôi như muốn đóng băng tại chỗ khi giọng nói đó cất lên,một hành động đầy”lộ liễu”thế này mà bị người khác phát hiện thì quả là….ê mặt,đã vậy còn là con trai với nhau nữa chứ!!!
Không cần biết gì cả,tôi nắm lấy tay kẻ”nhìu chiện”đó đi đến một nơi thật xa chỗ dã ngoại và bắt đầu….nói rõ câu chuyện và “thân thế”của tôi cho hắn biết hết.Tôi cứ ngỡ rằng sau khi nghe xong hăn sẽ….”dị ứng”với tôi,ai ngờ hắn không có phản ứng gì cả mà chỉ nói:
“Ra vậy…tưởng chuyện gì….”^ ^
Tôi cũng mừng thầm trong lòng vì hắn không khinh thường những người ở thế giới thứ ba như chúng tôi.Sau đó tôi bắt đầu dùng những lời nguyền rủa đầy”độc địa” lên người hắn và sẽ trù ẻo hắn nếu hắn dám nói chuyện này cho ai biết!!!Và người “nhìu chiện” đó không ai chính là Tiến.
Và sau đó,tình bạn của hai chúng tôi kéo dài cho đến tận bây giờ!!!