“Anh có muốn gì đâu!!!Đang ngồi học……..thấy nhóc ở đây……nên xuống.trả lại tấm vé xe buýt thôi!!!”
“Vậy…….anh mau trả đây!!!”
Tôi chía tay ra trước mặt hắn….nhưng…..hắn không chịu đưa!!!
“Sao nữa đây???Chần chừ gì mà hok đưa cho tui???”
“Anh sẽ đưa cho nhóc………nhưng……cho anh hỏi một câu!!!”
“Anh đừng hỏi……..tôi không muốn trả lời anh đâu!!!”,tôi quay mặt snag chỗ khác mà nói……..tỏ ý……khinh thường hắn!!!
“Được thôi!!!Nói như vậy…….anh sẽ giữ tấm vé này luôn!!!Xem như…..là vật kỷ niệm nhóc tặng anh vậy!!!”
Câu nói đầy khiêu khích……..dẫu biết đó là cái bẫy……mà sao tôi vẫn bị mắc lừa!!!
“Được rồi!!!Có gì thì hỏi nhanh đi!!!”
“Nhóc………hôm qua sao lại đối xử với anh như vậy???”
Khá giật mình………tôi không ngờ.,…..hắn lại hỏi cái chuyện “kinh hoàng” nhất đối với tôi như thế!!!
“Tui không biết!!!”,tôi mở miệng trả lời đại.
“Sao lại không biết!!!Chính miệng nhóc…..đã thú nhận với anh hôm qua rằng……nhóc là gay…..thế sao…..lại không muốn quan hệ với anh???”
“Hai chuyện đó hoàn toàn khác nhau anh hai ạ!!!Tui mặc dù….là gay…..nhưng………tui không quan tâm ba chuyện đó!!!”
“Nhóc nói dối!!!Nếu nhóc không quan tâm…….thế sao hôm qua…..khi anh ôm nhóc vào người!!!Nhóc không phản ứng gì cả???”
“Anh im đi……….đừng nhắc lại chuyện hôm qua nữa!!!Đừng để tui nổi điên lên mắng anh nha!!!”,tôi quát hắn thật to.
“Không ngại nói cho nhóc biết!!!Anh….cũng là gay như nhóc thôi!”
“Cái đó……thì kệ anh chứ!!!Liên quan gì đến tui???”
“Có……..có liên quan đấy!!!Hầu hết những gay trong trường này……đều muốn anh quan hệ với họ…..riêng chỉ có nhóc…là anh chưa”thưởng thức”được nhóc thôi!!!”
“Đồ điên!!!Tui đã nói với anh rồi……..nếu anh muốn quan hệ……..anh tìm tui là sai lầm đó!!!Làm ơn……từ nay đừng làm phiền tui nữa!!!”
“Nhóc..thật sự không có chút cảm giác nào với anh sao???”,hắn gặng hỏi tôi.
“Hok………hok hề có tí nào!!!Biết chưa???”
“Được……đã vậy từ nay…….anh sẽ không buông tha nhóc đâu!!!Nhất định…..anh sẽ biến nhóc thành một gay có sự ham muốn…….để rồi lúc đó…….nhóc phải là người của anh!!!”
“Anh……anh bị bệnh thật rồi!!!Tui hok rảnh đâu nói chuyện với anh!!!Àh…mà nói cho biết trước….sẽ hok bao giờ có lần thứ tui bị dụ như hôm qua nữa đâu nhé!!!”
Nói xong…….tôi lật đật bước đi thật nhanh……..để tránh những lời nói đầy”man rợ”của hắn ảnh hưởng đến tâm trí tôi.Nhưng……..tôi không thể đi…..khi chưa lấy lại một thứ…….
“Nè……….”
“Sao???Nhóc đổi ý rồi à???”
“Trả tấm vé lại cho tui!!!Nếu anh hok trả cũng được…….nhưng từ nay trong mắt tui………anh mãi mãi là kẻ tham lam…….chuyên môn….ăn cắp vặt của người khác!!!”
“Ack……….anh không có!!!Thôi được.anh trả cho nhóc này……….muốn “thuần phục”được nhóc…..anh không thể để cho nhóc ghét anh được!!!”
Nói xong,hắn liền lấy trong túi ra tấm vé…….tôi liền giật lấy……sau đó lườm cho hắn một cú rồi bỏ đi chỗ khác!!!
Sau khi nói chuyện với tên “quái vật” đó xong,tôi không biết là nên đi đâu bây giờ cả!!!Ngồi ở đó……chỉ tổ bị hắn quấy rầy với những lời lẽ lả lơi…khiến tôi không thể chịu được!!!
Tôi chợt nghĩ ra một cách…….đó là……..giả bệnh đến phòng y tế nằm ngủ một giấc vậy!!!Không ngờ…….tôi lại thông minh đến như thế!!! ^_^
bg-ssp-{height:px}
“Cô ơi………”
Một giáo viên bỗng quay lại khi nghe thấy giọng nói the thé của tôi.
“Sao em???”
“Em bị đau bụng ạ!!!Cô……cho em vào phòng nằm một lát nha cô!!!”,vừa nói…….tôi vừa kết hợp với bộ mặt đầy đau khổ,tay ôm bụng…….ra chiều có vẻ là thật vậy!!! ~^_^~
“Uhm………em mau nằm nghĩ đi!!!Lát đỡ đõ em hẵng vào lớp!!!”
“Em cảm ơn cô ạ!!!”
Vừa bước vào phòng………tôi liền nằm bịch xuống một cái………..ở đây……chắc không ai làm phiền tôi được…….tranh thủ ngủ một giác vậy!!!
“Lâm……Lâm……….”
Đang trong cơn thiu thiu ngủ……..tôi nghe dường như có tiếng ai đó gọi tôi……cứ tưởng……….tôi đang nằm ở nhà……nên…tôi cằn nhằn nói:
“Gì đó???”
“Em……..không sao chứ???”
“Mệt quá…….đừng làm phiền tui nữa!!!Bực mình………”
Chưa nói dứt câu……..trước mắt tôi là một người……..mà không ai khác đó lại là thầy Nam!!!
“Áh…….em…….em xin lỗi thầy ạ!!!”,tôi hốt hoảng liền nói lia lịa!!!
“Em không làm sao chứ???”,thầy hỏi tôi.
“Dạ….em……chỉ hơi không khỏe trong người!!!Nên…lên phòng y tế…..nằm một lát ấy mà!!!”
“Thật không???Sao hình như…….lúc thầy bước vào đây……thầy nghe có tiếng ngáy rõ ràng mà???”
Phen này chết tôi mất….không biết…….tôi có phạm tội nói dối thầy cô không nhỉ???
“Ha….ha ha ha…….chắc..em mệt quá…..nên mới ngủ một chút đó thầy!!!Mà…….dường như em cũng thấy đỡ rồi..em…..em đi lên lớp nha thầy!!!”
Vừa nói xong……..tôi lật đật mang dép vào và chuẩn bị “chuồn” cho lẹ…….nhưng……..
“Em đứng lại một lát!!!”
“Thầy….thầy còn chuyện gì muốn nói với em sao???”,tôi hỏi với dáng vẻ đầy lo lắng.
“Uhm….em đi lên phòng giáo viên với thầy!!!Thầy có chuyện cần nói với em!!!”
“Vâng..vâng ạ!!!”
Chắc thầy Nam…sắp mắng tôi vì tội đã không làm bài thực hành,lại còn giả bệnh nữa!!!Phen này……không biết có ai cứu nguy cho tôi không nữa!!!
“Em ngồi xuống đi!!!”
“Vâng……..vâng ạ!!!”,tôi bước từng bước đến ghế mà trong lòng vô cùng lo lắng.
“Em có biết……thầy gọi em lên đây là vì lý do gì không???”
“Em………em biết ạ!!!”
“Lý do gì???”,thầy gặng hỏi lại tôi.