Edit + Beta: Strangers Ex
Để Diêm Thiếu Liệt phụ trách bộ phận mua sắm là chủ ý của Diêm Thiếu Kiệt, tuy rằng anh đem Hứa tổng đá đi rồi nhưng bộ phận mua sắm chính là chức quan béo bở. Thế nhưng trong thời kỳ mẫn cảm này ai cũng không muốn tiếp nhận củ khoai lang bỏng tay này, huống chi bộ phận mua sắm vê sau chính là nơi bị nhiều người nhìn chằm chằm. Ý nghĩ của anh ta là bộ phận này thị phi nhiều như vậy, về sau muốn hãm hại Diêm Thiếu Liệt cũng thật dễ dàng.
Đương nhiên khi anh ta nói với Diêm An Quân sẽ không nói thành như vậy, chỉ nói A Liệt đem người ta đá đi rồi vậy không bằng để cậu ta đến bộ phận mua sắm. Chúng ta tiếp tục theo dõi cậu ta, cái bộ phận này muốn bắt lỗi một chút rất dễ, anh ta vừa nói Diêm An Quân liền động tâm, cho nên trên hội nghị thường kỳ liền đề ra.
Diêm Thiếu Liệt nheo mắt nhìn Diêm Thiếu Kiệt ngồi phía sau Diêm An Quân, kiếp trước anh chính là bị đổ đến chức vị giám đốc bộ phận mua sắm. Thật nhanh sau đó bị tra ra nhận một số tiền boa lớn nên bị đuổi ra Diêm thị, tuy đề xuất lần này là Diêm An Quân, nhưng anh trực giác chuyện này có quan hệ với Diêm Thiếu Kiệt.
Sự thật như thế nào hiện tại không quan trọng, nhưng anh tuyệt đối không dẫm vào vết xe đổ kiếp trước. Diêm lão gia tử vẫn luôn không lên tiếng, bởi vì ông cũng không biết tôn tử tính toán cái gì.
Một lát sau mới nghe Diêm Thiếu Liệt nói: ” Nếu Diêm tổng tính nhiệm tôi như vậy, tôi đây liền thử xem sao. Nhưng mà vấn đề xảy ra trước đó ở bộ phận mua sắm mọi người cũng đã biết, cho nên trước hết để tài vụ tra ra số liệu đem việc này thanh lý sạch sẽ. Tiếp theo, tôi không có kinh nghiệm ở bộ phận này nên sẽ đem phương án quản lý bộ phận mua sắm cùng nhau thảo luận, các vị cảm thấy như thế nào?”
Người ủng hộ Diêm Thiếu Liệt đương nhiên ủng hộ anh ném ra cái bậc thang lên xuống.
Chưa nói Diêm An Quân cao hứng hay thất vọng, Diêm Thiếu Liệt tiếp nhận bộ phận mua sắm, những lời trước đó cháu trai nói nhất định là có mục đích, ông hiện tại một chút cũng không coi thường đứa bé này. Nhưng Diêm Thiếu Kiệt lại không cho là đúng, anh ta từ nhỏ đã đóng khung Diêm Thiếu Liệt chỉ là loại phế vật sống phóng túng, Diêm An Quân cũng thường xuyên nói cho anh ta là anh ta so với Diêm Thiếu Liệt tài giỏi hơn nhiều, vô luận là học tập hay năng lực làm việc, đối nhân xử thế, cách làm người đều so với cậu ta tuyệt đối tài giỏi hơn. Không thể không nói những gì Diêm An Quân nói chính là nguyên nhân chủ yếu khiến cho Diêm Thiếu Kiệt tự phụ.
Kiếp trước quả thật anh ta đánh bại Diêm Thiếu Liệt, lấy phương thức cực kỳ tàn khốc mà khó thể nuốt trôi đạp ngã đối phương. Nhưng Diêm Thiếu Liệt trọng sinh sau một kiếp làm sao lại có thể cho bọn họ cơ hội được!
Nhân viên tài vụ đang điều tra số liệu, Diêm Thiếu Liệt không tiếp tục dây dưa với bộ phận mua sắm, dù sao cũng phải chờ kết thúc điều tra mới có thể tiến hành. Hơn nữa sắp tới sinh nhật Diêm lão gia tử, cho nên hôm nay anh hẹn Thuỷ Ân Trạch cùng nhau đi chọn lễ vật tặng gia gia. Đây là cháu dâu lần đầu tiên gặp mặt, lễ vật tất nhiên hợp ý với tâm tư lão gia tử mới tốt.
Diêm Thiếu Liệt dừng xe dưới lầu Thuỷ gia, dẫn đầu đi xuống chính là Thuỷ Ân Hi với Cố Quân Viêm, lúc này anh không bao giờ muốn đồng tình với Cố Quân Viêm nữa, hắn ta có thể quang minh chính đại ra vào Thuỷ gia, còn anh chỉ có thể đứng dưới lầu chờ người.
” Nghe anh tôi nói anh định công khai quan hệ của hai người?”
” Sắp đến sinh nhật của ông nội tôi, tôi muốn mang Ân Trạch cùng đi.”
Thuỷ Ân Hi muốn xem náo nhiệt, nghiêng đầu hỏi: ” Hàng năm anh đều đưa qua một phần lễ vật đúng không, ngày đó chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi.”
Cố Quân Viêm nhìn thoáng qua Thuỷ Ân Hi gật gật đầu, ” Được, em muốn đi thì năm nay hai chúng ta cùng đi.”
” Tốt, em phải đi xem, miễn cho bọn họ đem anh của em ra khi dễ.”
Cố Quân Viêm nghĩ thầm rằng anh trai em còn lợi hại hơn em nhiều biết không? Có thể đem anh ta khi dễ đếm không được bao nhiêu, bất quá, cái vị trước mắt này thật đúng là không ít lần khi dễ anh vợ nha.
” Hoan nghênh hai người đến đó.”
” Lão gia tử nhà anh có đặc biệt thích cái gì không?”
” Hai người tới là được rồi, không cần chuẩn bị lễ vật.”
Thuỷ Ân Hi trừng mắt: ” Nào có chuyện đi dự tiệc sinh nhật của trưởng bối không chuẩn bị lễ vật? Tôi dù cho không nhìn anh vừa mắt nhưng lễ tiết vẫn không thể thiếu.”
Diêm Thiếu Liệt giật giật khoé miệng, ngầm nghĩ cậu em vợ có phải là cố ý hay không, có cần nói chuyện trực tiếp ra không vậy, ” Ông nội của tôi thích tranh sơn thuỷ.”
Nghe vậy, chân mày Thuỷ Ân Hi cau lại, ” Tranh sơn thuỷ?”
” Đúng, tôi hôm nay đến đón Ân Trạch chính là muốn đi chọn lễ vật.” Tinh quang trong ánh mắt Thuỷ Ân Hi chợt loé lên, cậu cuối cùng cũng biết anh trai dạo này bận cái gì.
Chỉ chốc lát Thuỷ Ân Trạch đi xuống dưới, bốn người chào tạm biệt nhau rồi đi hướng trái ngược. Thuỷ Ân Trạch hỏi anh tán gẫu chuyện gì với Thuỷ Ân Hi, anh liền đem việc hai người muốn tham dự yến tiệc sinh nhật của gia gia nói, Thuỷ Ân Trạch vừa nghe đã hiểu Ân Hi muốn chuẩn bị sân ga cho y.
Nơi hai người muốn đi là Đào Nguyên Nội, là thị trường đồ cổ nổi danh ở thành phố Thiên Hải, không cho phép xe ra vào nên Thuỷ Ân Trạch mang mũ lưới trai cùng kính râm bước xuống xe, sau đó cùng Diêm Thiếu Liệt đi vào Đào Nguyên Nội.
Nghe nói nơi này đã có mấy trăm nay lịch sử, trải qua năm tháng biến động cho tới hôm nay vẫn phồn hoa như cũ. Bên trong cửa hàng vẫn bảo tồn phong cách trăm năm trước, chính phủ vì muốn bảo tồn cảnh trí nên nhiều năm trước đã tiến hành trì tu quy mô lớn.
Hai mặt Đào Nguyên Nội đều là do hai mặt cửa hàng ở ngã tư đường tạo thành, bởi vì giống ngõ nhỏ Bắc Kinh cổ cho nên mỗi ngõ ngã tư đường đều đặt kèm tên XX ngõ nhỏ. Hai người hôm nay là muốn đến một cửa hàng bên trong Đào Nguyên Nội ngõ nhỏ trên ngã tư đường, Thanh Phong ngõ nhỏ.
image
[ Hutong, là một loại ngõ hẻm cổ thành phố đặc sắc Bắc Kinh. Thế nhưng, ngõ hẻm Bắc Kinh không chỉ là huyết mạch của thành phố, đường phố giao thông, nó càng là nơi sinh sống của người dân Bắc Kinh, sân khấu phát triển và diễn biến văn hóa, lịch sử quan trọng của thành phố Bắc Kinh. Nó đã ghi chép lại sự biến thiên của lịch sử, diện mạo của thời đại, và mang đậm bầu không khí văn hóa, giống như mỗi một nhà bảo tàng phong tục tập quán, lưu lại dấu ấn cuộc sống xã hội của mọi người.
Vậy thì, rút cuộc thành phố Bắc Kinh có bao nhiêu ngõ hẻm nhỉ? Ngõ hẻm hình thành vào đời Nhà Nguyên, rồi không ngừng phát triển sau đời Nhà Thanh và Nhà Minh, vào đời Nhà Nguyên, ở Bắc Kinh có “Tam bách bát thập tứ Hoả Hạng, nhị thập cửu hạng thông”. Có nghĩa là cả thảy có con phố, ngõ ngách, trong đó có ngõ hẻm được gọi trực tiếp là Hutong, còn hoả hạng, thực ra là chỉ ngõ hẻm trên nghĩa rộng. Đếm trên bản đồ phục nguyên thành phố Bắc Kinh đời Nhà Minh, Bắc Kinh vào đời Nhà Minh cả thảy có khoảng con phố, ngõ ngách, trong đó có khoảng ngõ được gọi trực tiếp là Hutong, và tên của hơn ngõ hẻm vẫn được giữ nguyên cho đến hôm nay sau khi trải qua đời Nhà Thanh và thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc. ]
Diêm Thiếu Liệt mang theo Thuỷ Ân Trạch tìm được một nhà tên là Phong Mặc, ông chủ họ Phong, là một vị lão nhân hơn bảy mươi tuổi, ông là bạn tốt của Đường lão gia tử. Diêm Thiếu Liệt nói rõ mục đích đến đây của mình, Phong lão liền đem mấy bức tranh sơn thuỷ ra nhưng Diêm Thiếu Liệt nhìn một vòng cũng không hài lòng. Anh không hiểu những thứ này nhưng anh biết gia gia thích dạng gì, ít nhất là mấy bức vẽ này gia gia khẳng định không thích.
Sau khi cảm tạ Phong lão, hai người lập tức rời khỏi Đào Nguyên Nội, trở lại trên xe Thuỷ Ân Trạch hỏi: ” A Liệt, gia gia anh thích loại tranh sơn thuỷ nào?”
” Kỳ thật anh cũng không rõ bời vì anh không hiểu biết mấy thứ này, nhưng mấy bức vẽ chỗ Phong lão khẳng định gia gia không thích, lúc trước…” Diêm Thiếu Liệt muốn nói gì nhưng nhìn thoáng qua Thuỷ Ân Trạch thì ngậm lại miệng.
” Lúc trước làm sao vậy?”
” Lúc trước Hạ Khuynh Thành đưa cho gia gia một bức tranh sơn thuỷ, lão nhân gia vô cùng thích. Cũng là mua ở bên trong Đào Nguyên Nội, nhưng lúc ấy anh không đi cùng cậu ta nên không biết là mua ở cửa hàng nào.”
Thuỷ Ân Trạch cười cười không nói gì thêm, Diêm Thiếu Liệt kéo bàn tay y qua đặt môi lên hôn, ” Ân Trạch, em yên tâm, dù cho sau này gia gia không thích lễ vật cũng không sao, em là cháu dâu của ông, gia gia cũng phải nhận thôi!” Nói lời này trong lòng anh mười phần nắm chắc, bởi vì anh đã lộ chuyện Thuỷ Ân Trạch với gia gia, nhị thẩm cùng nãi nãi cũng mơ hồ biết một ít, chỉ có mỗi cha mẹ anh ngây người ở sở nghiên cứu cả tháng nên không biết. Nhưng mà dựa trên sự yêu thương của cha mẹ thì cũng biết là chẳng có chuyện gì, chẳng qua là Hạ Khuynh Thành đổi thành Thuỷ Ân Trạch, dù sao đời này anh chỉ có thể cùng nam nhân trộn lẫn một chỗ.
” Ai là vợ anh đâu?”
Thuỷ Ân Trạch đối với cách gọi cháu dâu bày ra bộ dáng không thừa nhận, Diêm Thiếu Liệt nhìn thấy tâm đã ngứa liền lôi kéo tay người ta không chịu buông ra. Thuỷ Ân Trạch muốn nói cái gì nhưng nhìn tới lối vào Đào Nguyên Nội thì không động đậy.
Tầm mắt Diêm Thiếu Liệt nhìn theo hắn đưa qua, đó là một thiếu nữ tuổi nhìn không lớn lắm, nhiều nhất khoảng mới đầu hai mươi, nhưng trên mặt trang điểm hơi khác bình thường, cầm đồ vật trên tay đi vào bên trong.
” Em quen biết sao?”
Thuỷ Ân Trạch lấy lại tinh thần lạnh nhạt nói: ” Không quen.”
Diêm Thiếu Liệt nghe giọng điệu của y chỉ biết là nhất định quen thuộc, phản ứng đầu tiên của anh là có phải tình địch không, sau lại nhìn đến thái độ của Thuỷ Ân Trạch thì anh cảm thấy là lạ, nhưng y không nói, anh cũng không ép hỏi.
Sau khi ăn cơm xong Diêm Thiếu Liệt lái xe đem người đưa về nhà, vừa về dưới nhà đã nhìn thấy hai người phụ nữ đang cãi nhau. Người phụ nữ đối diện với bọn họ tuổi có chút lớn, nhưng tuyệt đối là đại mỹ nữ, lúc này đây mày liễn nhếch lên, hai tay chống nạnh chỉ vào người đối diện nói cái gì đó. Diêm Thiếu Liệt thấy vị mỹ nữ này có chút quen mắt.
Nhìn thấy hai người phụ nữ đang cãi nhau, Thuỷ Ân Trạch lập tức đẩy cửa xông ra ngoài, Diêm Thiếu Liệt thấy không ổn cũng vội vàng xuống xe. Không đợi anh đến gần đã nghe Thuỷ Ân Trạch kêu một tiếng ” Mẹ ”, lúc này anh mới biết tại sao đại mỹ nữ này lại nhìn quen mắt.
Diêm Thiếu Liệt sau khi đến gần mới biết Thuỷ mẹ cãi nhau chính là thiếu nữ trang điểm khác lạ nhìn thấy ở lối vào Đào Nguyên Nội. Mà lúc này móng tay được sơn hồng của Thuỷ mẹ chỉ vào cô bé kia lạnh lùng nói: ” Thuỷ Linh Lung, tao nói cho mày biết, còn dám tới nhà của chúng tao thì xem ta làm cho mày biết thế nào là xấu mặt, về nhà mà nói cho cha mẹ của mày, chỉ cần một ngày Ninh Tử Mị tao còn sống, chúng mày đừng hòng lấy được cái gì tốt từ Thiên Lệ.”
” Mẹ, mẹ đừng nóng giận, để con xử lý.”
” Anh họ, anh nhìn bác cả xem, bác sao lại không chịu nói đạo lý đâu?”
” Câm miệng, cô có tư cách gì nói mẹ của tôi, mau đi nhanh lên, nhà của chúng tôi không chào đón cô.”
” Các người tại sao có thể như vậy? Anh xem hiện tại nhà anh ở chổ tốt như vậy, anh cả lại là đại minh tinh, anh thứ hai lại đi làm ở Cố thị. Một nhà các người sống tốt như vậy sao không quản đến nhà của em?”
” Quản? Chúng tôi muốn quản như thế nào? Ba ba của tôi đã bị đuổi khỏi nhà, nhà chúng tôi với nhà của cô không có một chút quan hệ nào.”
” Đó là quyết định của gia gia không phải của ba em, gia gia hiện tại cũng đã qua đời, các người đương nhiên có thể trở lại.”
Ninh Tử Mị tách ra khỏi Thuỷ Ân Trạch cười nhạo nói: ” Thuỷ Linh Lung, mày quả nhiên không biết xấu hổ như cha mẹ mày, nếu cha mẹ mày không xúi dục thì lão gia tử căn bản không đem cả nhà tao đuổi ra khỏi cửa, bây giờ muốn tới nhận họ, tao nhổ vào!”
” Bác cả.”
” Mày lăn đi hay không? Bị tao đánh vẫn chưa đủ đúng không?” Vừa nói tay Ninh Tử Mị đã giương cao lên, một bàn tay này chuẩn bị đáp xuống khiến cho Thuỷ Linh Lung sợ hãi chạy trốn ra phía sau, lập tức đụng phải Diêm Thiếu Liệt.
Thuỷ Linh Lung vừa quay đầu lại đã thấy được một đôi mắt hoa đào, khuôn mặt đẹp trai, quả thực mê chết người. Diêm Thiếu Liệt nhíu mày nhìn thoáng qua bộ dáng hoa si liền đi qua luôn.
Ninh Tử Mị nhìn Diêm Thiếu Liệt, Thuỷ Ân Trạch lập tức nói: ” Mẹ, đây là Diêm Thiếu Liệt bạn của con, A Liệt, đây là mẹ của em.”
” Dì khoẻ.” Đây là nhạc mẫu đại nhân, hiện tại không lo lấy lòng còn đợi đến khi nào?
Mày liễu Ninh Tử Mị nâng lên nhìn con trai nói: ” Bạn bè? ” Nhìn ánh mắt trêu tức của mẹ, mặt Thuỷ Ân Trạch hơi đỏ lên.
” Mẹ, khí trời lúc này không ấm áp, mẹ sao lại chỉ mang dép lê đã đi xuống đây.”
” Còn không phải là vì đuổi con nhỏ này.” Nhắc tới việc này Ninh Tử Mị lại không cao hứng.
” Anh họ, vị này chính là…”
Thuỷ Ân Trạch nhướng mày chưa kịp mở miệng, Ninh Tử Mị trào phúng: ” Thuỷ Linh Lung, mày bị bệnh hả? Muốn hoa si thì về nhà mà hoa si, đừng có đứng ở nhà tao bày cái mặt doạ người này ra. Còn có, tao cảnh cáo mày, còn dám dùng danh nghĩa con của tao tìm minh tinh ký tên chụp ảnh chung thì tao đánh tới nhà mày, cút cho tao!”
May là thiếu nữ cũng biết không thể xấu hổ hơn nữa nghe xong mấy câu này cũng thật sự ngốc không nổi nữa, đợi cho Thuỷ Linh Lung đi khỏi Ninh Tử Mị mới nghĩ đến Diêm Thiếu Liệt, ” Cậu với con trai tôi là dạng bạn bè gì?”
Diêm Thiếu Liệt lập tức ngây ngẩn cả người, nghe ra hình như nhạc mẫu đại nhân đón được tiếng gió gì rồi? Lại nhìn bộ dáng không được tự nhiên của Thuỷ Ân Trạch, trong lòng đã hiểu.
” Mẹ, mẹ thân yêu của con, mẹ hỏi nhiều lắm nha, mau mau lên lầu nếu không chốc nữa bị đông phải làm thế nào? Lão ba sẽ đau lòng nha.” Sau đó đẩy cửa kéo người vào thang máy.
” Khiến anh chê cười rồi, mẹ em đã sớm biết chuyện em thích đàn ông, hơn nữa trừ anh ra không có ai từng đến nhà em, cho nên mẹ…”
” Cũng vừa lúc, hôm nào anh mang theo lễ vật chính thức đến bái phỏng thúc thúc với dì.”
Lời này dĩ nhiên là lấy lòng Thuỷ Ân Trạch, nhìn khuôn mặt y hơi hơi đỏ lên, trong lòng Diêm Thiếu Liệt xôn xao nên chọn lễ vật dạng gì đây, đương nhiên anh cũng không quên quan tâm một chút chuyện khi nãy.
Nhưng Thuỷ Ân Trạch lại không muốn nói nhiều, chỉ nói Thuỷ Linh Lung là con gái thúc thúc y. Diêm Thiếu Liệt biết nhà ai cũng có một quyển kinh khó niệm, nên mọi người đều nói hạnh phúc gia đình là giống nhau, nhưng bất hạnh của gia đình là là hàng vạn cái bất hạnh khác nhau. Vợ không muốn nói thì anh không muốn hỏi nhiều, nhưng anh nhìn cũng hiểu được, nhà vợ nhất định cùng với nhà cô gái tên Thuỷ Linh Lung kia quan hệ không tốt.
Hơn nữa lúc nãy nghe mẹ vợ nói, cô gái này là muốn tìm tới nhà bọn họ lấy tiền, còn thường xuyên đem tên tuổi vợ anh ra bên ngoài tìm minh tinh ký tên với chụp ảnh chung, sao nhà nào cũng có một cái thân thích không đáng tin thế này.
Hai ngày sau Thuỷ Ân Trạch cầm một bức tranh sơn thuỷ cho Diêm Thiếu Liệt nhìn, anh nhìn thoáng qua liền nói gia gia khẳng định sẽ thích bức tranh này. Thuỷ Ân Trạch liền chuẩn bị đi bồi, Diêm Thiếu Liệt hỏi y mua ở đâu thì y cười thần bí, nói là tự bản thân hoạ ra. Điều này khiến cho Diêm Thiếu Liệt cảm thấy ngạc nhiên, hoá ra vợ nhà mình còn có một tay như vậy nha.
Quà sinh nhật gia gia đã chuẩn bị tốt, phương án quản lý bộ phận mua sắm cũng đã bắt đầu được mang ra thảo luận trên hội nghị.