Hào Quang Mặt Trời

chương 157: hệ thống linh thú

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Song Đầu Hắc Tuyến Xà có thân hình khổng lồ cho nên cái tổ của nó cũng không hề nhỏ, gần như chiếm trọn cả một góc sơn động.

Đi đến bên cạnh cái tổ, Đăng Dương cũng không thể trực tiếp bước vào mà phải ra sức nhún người một cái, nhảy cao lên m trong không trung mới thuận lợi đặt chân xuống tổ rắn.

Chỉ thấy trong tổ rắn lớn lúc này, đang có năm quả trứng to như trái dưa hấu nằm lăn lốc khắp nơi, với cường độ linh hồn lực xem như có chút tiểu đạo, Đăng Dương có thể cảm nhận được tại trong mỗi quả trứng đều có khí tức dao động nhỏ yếu của sự sống.

Tuy nhiên hắn cũng là biết rõ, số trứng này cũng không có cơ hội được nở ra, bởi vì mẹ của bọn chúng, con Song Đầu Hắc Tuyết Xà kia đã bị hắn trực tiếp giết chết.

Quái thú nhà rắn có vô vàn chủng loại, mà việc sinh sản cũng theo đó mà muôn màu muôn vẻ.

Có loài thì đẻ xong trứng rồi bỏ đó không thèm quan tâm, trứng có thể tự động nở ra mà không cần ấp ủ, nhưng cũng có loài bắt buộc phải ấp trứng toàn thời gian hay trong một quảng thời gian nhất định nào đó, trứng mới có thể phát triển hoàn toàn rồi nở ra rắn con.

Mà con Song Đầu Hắc Tuyết Xà này chính là giống loài thuộc trường hợp thứ hai, mặc dù có là quái thú biến dị đi chăng nữa thì nó vẫn không tránh khỏi cái quy luật tiến hóa này. Nếu nó chết, số trứng của nó cũng sẽ chết theo.

“Số trứng rắn này, nếu mà đem về xào xả ớt chính là đúng chuẩn” Đăng Dương khẽ liếm môi nói, cũng đã lâu lắm rồi hắn không có ăn lại món này đâu.

Thế nhưng nghĩ đến món trứng rắn xào xả ớt chảy nước miếng kia, Đăng Dương bất giác lại cảm thấy một chút mất mát trong lòng mà thở dài

“Hài, nhớ lại thì chỉ có ông nội là làm mớn trứng rắn xào xả ớt ngon nhất mà thôi, hiện giờ, xem ra mình không còn cơ hội để thưởng thức lại hương vị đó nữa rồi!”

Thiu thỉu cõi lõng, ánh mắt Đăng Dương bân quơ mà đảo qua một chút, bổng nhiên từ một góc nho nhỏ của tổ rắn, một thứ gì đó đã thu hút sự chú ý của hắn.

Mang tâm tình tò mò, Đăng Dương nhanh chân đi đến nơi đó, đưa tay đẩy một lớp lá khô ẩm ướt qua một bên thì liền nhìn thấy một quả trứng đen xì nằm sâu bên dưới tổ rắn.

“Thì ra lại là thêm một quả trứng rắn khác. Nhưng mà quả này hình như hơi khác thì phải!”

Đăng Dương có chút ngạc nhiên cầm quả trứng đen xì lên, cẩn thận kiểm tra qua một lần nữa thì đưa ra kết luận cuối cùng

“Không, không phải hơi khác mà là hoàn toàn khác biệt một trời một vực, đơn giản chính là không phải trứng của Song Đầu Hắc Tuyến Xà!”

Qủa trứng này, toàn thân một màu đen xì như than cốc, mà lớp vỏ cũng không phải vỏ mềm mà là thuộc dạng vỏ cứng như trứng gà, hơn nữa, cấu tạo của lớp vỏ lại giống như là một vớp vảy cá xếp chồng lên nhau, bề mặt sau khi chùi đi lớp bụi bẩn bên ngoài thì hiện ra bóng loáng như gương, vô cùng đẹp mắt.

Không thể nào nhận ra nhân dạng của quả trứng này, Đăng Dương bèn dùng kỹ năng Giám Định Sơ Cấp của mình để kiểm tra một lượt.

Nhất thời, đôi mắt của hắn lóe lên kim quang nhàn nhạt vô cùng yêu dị, khẽ quét nhẹ qua quả trứng đen xì trên tay

---o-o---

Đối Tượng: Trứng của Hắc Ngục Xà

Cấp bậc:

Công Dụng: Có thể ấp để nở ra quái thú bậc - Hắc Ngục Xà

---o-o---

>

Tiếng nói của AI bất chợt vang lên trong đầu nhất thời khiến cho Đăng Dương hơi chút giật mình

“Thành tựu Qủa Trứng Đầu Tiên? Hệ thống Linh Thú? AI, giải thích kỹ càng một chút thử xem!”

AI lập tức từ tốn giải thích với chất giọng điện tử đặc trưng của mình

>

>

Vừa nghe AI giải thích, ánh mắt Đăng Dương liền lóe lên ánh sáng nóng bỏng, có chút hăng hái nói “Nói như thế nghĩa là, ta đã trở thành một tên Thuần Thú Sư rồi?”

>

“Ha ha, vậy thì sau này ta cũng không sợ bị đánh hội đồng nữa rồi! Tỷ như lúc bị tam đại gia tộc đuổi giết kia, nếu khi ấy mà ta có nguyên một đàn hàng trăm con quái thú bậc , bậc hoặc thậm chí là cả bậc thì dù có cho cả tấn vàng, bọn chúng cũng chưa chắc đã dám liều chết xông lên đâu.”

“Hắc hắc, mới nghĩ thôi mà đã thấy sướng tê hết cả người!” Đăng Dương ôm bộ mặt mơ mộng mà cười không ngừng, bộ dáng muốn bao nhiêu thèm đánh là có bấy nhiêu thèm đánh.

Tuy nhiên, ngay lập tức, AI đã không chút tình cảm mà dội thẳng xuống một xô nước lạnh, trong nháy mắt dập tắt ý nghĩ viễn vông của Đăng Dương.

>

>

>

Bị AI không chút nương tay khỏ mạnh vào đầu, Đăng Dương cũng là tỉnh táo lại một chút, nét mặt có chút mất mát mà cảm khái

“Hài, đúng là dù cho có cái hệ thống kỳ diệu này cũng đừng nghĩ có thể một bước lên mấy. Ta tốt nhất vẫn là nên an an ổn ổn mà cày cấp thôi!”

Nói rồi, thần thái Đăng Dương cũng khôi phục mấy phần nhiệt huyết, cười khẽ nói

“Bất quá, một con Linh Thú thì một con Linh Thú! Chỉ cần ta bồi dưỡng thật tốt tên trợ thủ này thì một đàn quái thú bậc đã là gì, một mình Linh Thú của ta cũng có thể cân hết!”

Đăng Dương cẩn thận nhìn lại quả trứng đen xì trên tay, thầm hỏi AI

“AI, vậy hiện tại ta có nên ấp quả trứng Hắc Ngục Xà này để làm Linh Thú hay không? Loài quái thú Hắc Ngục Xà này, ta thật sự là không biết một chút thông tin gì về nó cả”

>

>

>

>

“Nói như thế, xem ra dùng quả trứng Hắc Ngục Xà biến dị này làm Linh Thú chính là lựa chọn tối ưu nhất lúc này rồi!” Trầm ngâm trong chốc lát, Đăng Dương rốt cuộc đưa ra lựa chọn.

Mặc dù không biết bất kỳ thông tin gì về loại quái thú Hắc Ngục Xà này nhưng ở hiện tại, đây chính là con quái thú biến dị duy nhất hắn có được, tốt hơn nữa là nó vẫn còn ở trong trứng và chưa có nở ra, như thế, độ trung thành khi bắt đầu bồi dưỡng sẽ ở mức vô cùng cao, không cần phải sợ mấy yếu tố bất thường xảy đến.

Còn nếu bỏ qua quả trứng này mà đi ra bên ngoài tìm kiếm, chưa nói đến quái thú ấu sinh, có tìm được quái thú có huyết mạch cao hoặc biến dị hay không đã là một chuyện vô cùng khó khăn rồi.

Mà làm người, tối kỵ nhất chính là bỏ dễ tìm khó, trong khi kết quả đạt được giữa hai bên lại không khác gì nhau.

Đăng Dương cũng không phải là thằng ngu, hắn sẽ không bao giờ làm những việc mà hắn không nắm chắc, trực tiếp lựa chọn Hắc Ngục Xà làm Linh Thú đầu tiên của mình luôn.

>

Tiếng nói của AI vừa vang lên, một màn hình không gian ba chiều trong suốt liền xuất hiên trước mặt Đăng Dương.

Khác với dáng vẻ khô khan, đơn giản của những màn hình hiển thị khác như cửa hàng hay túi đồ, màn hình hiển thị hệ thống Linh Thú, thế nhưng lại là một vùng đất vô cùng rộng lớn.

Ở đây có rừng rậm nguyên sinh một màu xanh biếc, có đồng cỏ bạt ngàn hương thơm, có những rặn núi liên miên trùng điệp, từ những ngọn núi đó lại có không ít thác nước rít gào mà ầm ầm đổ xuống, tạo thành một dòng sông hùng vĩ trải dài khắp cả vùng đất, cộng với linh khí lượng lờ mơ mộng trên không trung, nơi này tựa như chốn bồng lai tiên cảnh vậy.

Ngay tức khắc, Đăng Dương dường như bị cảnh tượng trước mắt làm cho không nói thành lời, ngạc nhiên đến vô hạn

“Này! Đây! Đây là nơi nào à, thật là xinh đẹp!”

>

“Có nghĩa là, nếu ta không muốn mang theo Linh Thú bên người thì liền có thể thu hồi bọn chúng vào vùng đất này để chúng tự do sinh sống?” Đăng Dương có chút khó tin gặng hỏi

>

Đăng Dương vui vẻ lắc đầu

“Ha ha, không quan hệ, thật ra thì ta còn lo lúc nào cũng kè kè mang theo một con Linh Thú bên người sẽ có chút bất tiện, nhưng giờ đây có cái không gian kỳ diệu này thì tốt rồi. Với nó, trong các trận chiến đấu sinh tử, ta có thể xuất kỳ bất ý mà gọi ra một con Linh Thú tham chiến. Hắc hắc, đến lúc đó chắc chắn là sẽ rất đặc sắc a”

“Thôi không nói nhiều nữa, nói thử xem, ta cần phải làm gì để nhận quả hắc trứng này làm Linh Thú đây?”

>

Tiến nói của AI vừa vang lên, ngay trong không gian hư vô trước mặt Đăng Dương liền xuất hiện ra một cuốn trục màu đỏ, bên trên bề mặt phủ đầy họa tiết vạn thú cùng vũ.

“Kỹ năng Thuần Hóa đây sao?”

Đăng Dương vừa đưa bàn tay nắm lấy cuốn trục, cũng không do dự nhiều liền cười nói

“Lập tức học tập kỹ năng Thuần Hóa”

>

Ngay lập tức, nương theo âm thanh nhắc nhở của AI, cuốn trục màu đỏ liền hóa thành một tia sáng bay thẳng vao bên trong mi tâm Đăng Dương, và tất nhiên, trong đầu hắn liền nhiều thêm một đống thông tin ảo diệu về kỹ năng Thuần Hóa.

Phải mất một lúc lâu hơn mười phút thời gian, Đăng Dương mới có thể sắp xếp cùng hấp thu toàn bộ số thông tin này, nhất thời ánh mắt hắn lóe lên tinh quang sáng ngời, vui vẻ cười nói

“Được rồi, quả trứng bé nhỏ, đã đến lúc cưng về đội của anh rồi!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio