Buổi chiều, Đăng Dương vác trọng kiếm trên lưng đã xuất hiện ở trấn Lạc Ngôn.
Cuối cùng thì chả có ma nào dám cho một kẻ vát thanh trọng kiếm to đùng đi nhờ xe cả, bắt buộc hắn phải cuốc bộ quảng đường km, mất vẻ vẹn hơn giờ đồng hồ mới đến nơi.
Cái trấn Lạc Ngôn này, Đăng Dương từ nhỏ đã đến đây rồi, cực kỳ thông thuộc và cũng biết rõ Võ Thần Điện nằm ở đâu, tuy nhiên hắn cũng không có gì phải vội, dù sao thì kể từ bây giờ, hắn sẽ định cư tại đây luôn nên trước hết phải ổn địch chổ ở cái đã.
Dừng chân tại một quán ăn ven đường, Đăng Dương gọi một tô phở bò nóng hổi và một ca trà đá để lấp đầy cái bụng đói meo.
Ăn uống no nê xong, Đăng Dương dựa theo trí nhớ tìm đến một quán trọ tương đối sạch sẽ ở khu phía đông trấn Lạc Ngôn gọi là Ngụy Xuân Đường, bỏ ra vina thuê một căn phòng với thời gian một tháng.
Sau đó, Đăng Dương cũng không đi đâu nữa mà ở lại luôn trong phòng mình, đóng kín các cửa rồi tập trung tu luyện Lôi Đạo Công.
----------------
Sáng hôm sau, Đăng Dương đổ một bộ võ phục mới mua thay cho bộ đồ chiến đấu rách nát, một thân trang bị đầy đủ thắng tiến đến Võ Thần Điện tọa lạc ở trung tâm trấn Lạc Ngôn.
Võ Thần Điện là một tòa nhà có cấu tạo hình lục giác xoắn ốc màu xám trắng, cao hơn tầng, với tổng diện tịch mặt sàn là . m, cực kỳ to lớn. Đồng thời Võ Thần Ddiện cũng là kiến trúc có kích thước lớn nhất trấn Lạc Ngôn
Đứng trước tòa nhà khí thế bệ vệ như thế này, Đăng Dương cũng không nhịn được mà cảm thấy kích động. Hít sâu một hơi, Đăng Dương bước qua đại môn có hai bức tượng thần long điêu khắc bằng cẩm thạch cực kỳ uy vũ, đi nhanh đến cánh cửa thủy tinh của tòa nhà.
Khi Đăng Dương chỉ còn các cửa thủy tinh chưa đầy một mét thì bổng nhiên một viên pha lê xanh được đính trên cửa thủy tinh sáng lên, sau đó cửa thủy tinh liền tự động mở ra hai bên để cho hắn dễ dàng đi vào.
“ Đến cả cửa ra vào cũng trang bị cửa tự động sử dụng năng lượng thạch, Võ Thần Điện đúng là giàu nứt tường đổ vách” Đăng Dương cảm khái cười nói.
Tuy nhiên ngay tại lúc Đăng Dược bước qua cửa thủy tinh, trước mặt hắn đã xuất hiện hai đại hán mặc đồng phục màu xám viền đỏ chặn hắn lại.
Đại hán có râu nói “ người thanh niên, ngươi đến đây là gì?”
Đại hán đầu trọc còn lại tiếp lời “ đây là Võ Thần Điện, chỉ cho phép võ giả ra vào, không phải võ giả liền rời đi ngay!”
Nhìn hai đại hán trước mặt, cảm nhận được uy thế nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể bọn hắn, Đăng Dương liền biết cả hai người này đều là võ giả cho nên không dám lộn xộn, bày ra bộ dạng kính trọng, hắn ôm quyền nói
“ Hai vị đại nhân này, ta tên Đăng Dương, lần này đến đây là muốn tiến hành sát hạch võ giả!”
“ Sát hạch võ giả à?” Đại hán có râu nghe thế thì hơi ngạc nhiên
Đại hán đầu trọc hơi trầm giọng nói “ ngươi năm nay bao nhiêu tiểu rồi?”
“ Ta năm nay mới tuổi” Đăng Dương thành thật đáp
Đại hán đầu trọc nghe vậy liền cười to
“ tuổi phải không? Tốt lắm, ngươi đi theo ta”
Nói rồi Đại hán đầu trọc liền quay người đi về phía cầu thang dẫn lên tầng hai
Đại hán có râu thì vỗ bã vai Đăng Dương cười nói “ người thanh niên, cố lên, mới tuổi đã đi sát hạch võ giả, ngươi đã sớm hơn Long ca ta năm rồi đấy”
“ Đa tạ đại nhân, ta sẽ cố gắng” Đăng Dương ôm quyền cảm kích đại hán có râu rồi nhanh chân đi theo đại hán đầu trọc.
Đại hán đầu trọc đi trước, Đăng Dương cứ thế đi sau, hai người một mạch đi thẳng lên tầng hai mà không nói một lời nào, sau đó lại rẽ qua bên phải, đi thêm chục mét nữa mới dừng lại trước một cách cửa gỗ cực to.
Đứng trước cửa gỗ, đại hán đầu trọc nghiêm mặt dặn dò
“ Ngươi gọi Đăng Dương phải không?”
“ Dạ!”
“ Trước mặt chúng ta lúc này chính là phòng luyện tập chuyên dụng của Bùi Công Minh – Bùi quản lý, ông ấy chính là một Võ Sư trung cấp đấy, ngươi liệu mà ăn nói cho cẩn thận, nếu không thì mất đầu như chơi”
“ Bùi quản lý, Bùi Công Minh, Võ Sư trung cấp, ta nhớ rồi đại nhân” Đăng Dương nghiêm mặt gật đầu
Theo như những gì Đăng Dương biết, võ giả thường được chia làm ba cấp độ chính là Võ Giả, Võ Sư và Võ Tướng, trong đó mỗi cấp bộ lại chia làm ba bậc sơ, trung, cao. Mà Bùi quản lý này có cảnh giới là Võ Sư trung cấp, nghĩa làn hơn hắn đến cái cấp bậc lận, Đăng Dương có ngu mới đi trêu trọc ông ta.
“ Tốt lắm!” Đại hán đầu trọc gật đầu, sau đó đẩy cánh cửa thép to lớn ra, cả hai người đi vào trong.
Đứng ở ngoài thì không biết nhưng một khi đã đi vào rồi mới thấy căn phòng luyện tập này lớn đến không tưởng, ít nhất cũng phải hơn m, bên trong còn bày biện đủ thứ máy móc luyện tập chuyên dụng chạy bằng năng lượng thạch, thậm chí còn có cả một bộ Sa Lông phủ da thú, vô cùng hiện đại và tiện nghi.
Lúc này bên trong phòng tập đã đứng sẵn người, gồm trung niên nam tử và ba thiếu niên, thiếu nữ trạc tuổi Đăng Dương.
Một trong hai người trung niên có thân hình cao lớn, khoát trên người một bộ võ phục rộng rãi, khí thế bệ vệ, thấy đại hán đầu trọc và Đăng Dương tiến vào liền nói
“ Lý Uy, có chuyện gì không?”
Đại hán đầu trọng phi thường tôn kính ôm quyền nói “ Bùi quản lý, có một thiếu niên tên là Đăng Dương muốn sát hạch võ giả nên thuộc hạ mang hắn đến đây”
Nghe thế, Bùi Công Minh liền cười lớn “ ha ha, vừa đúng lúc ta chuẩn bị sát hạch võ giả cho tiểu Tấn và Liên Hoa, tiểu tử ngươi lại đây”
Đăng Dương liền tiến tới trước người Bùi Công Minh, cung kính cuối người “ Ta gọi Đăng Dương, ra mắt Bùi quản lý”
“ Tốt lắm, tiểu Dương phải không? Ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta liền bắt đầu ngay bây giờ”