Nội thành Cổ Loa, Chánh Điện Đến Vương, Thần Rùa chắp tay sau lưng, từ tốn mở lời, thanh âm tuy rằng không phải quá to, nhưng vẫn vang vọng khắp không gian xa hoa tráng lệ.
Lão đang giảng giải cho Đăng Dương, tất cả những điều cần biết về truyền thừa Cổ Loa.
Và với đầu óc linh hoạt của mình, không mất quá nhiều thời gian, Đăng Dương đã nắm bắt toàn bộ thông tin cần thiết.
Đầu tiên là Huyết Mạch.
Không giống như lần hấp thụ giọt Tinh Huyết Bổn Mệnh của Thần Rùa trước kia, tuy cải tạo được thể chất thành Thủy Thần Thể cường đại, nhưng xét cho cùng vẫn là Tạp Huyết.
Dòng Máu Lạc Hồng mà hắn nhận được từ truyền thừa Cổ Loa hôm nay lại là một Huyết Mạch Thuần Chủng. Thuần Chủng ở đây có nghĩa là chính gốc và duy nhất, được truyền thừa một cách hoàn mỹ từ đời này qua đời khác theo quan hệ cha con, tinh khiết cực độ.
(Đăng Dương mà một ngoại lệ, bởi vì An Dương Vương đã dồn tất cả tinh hoa Huyết Mạch của hoàng thất Âu Lạc vào người hắn, thế cho nên dù không có quan hệ huyết thông gì với An Dương Vương, Đăng Dương vẫn tiếp nhận một các hoàn mỹ Dòng Máu Lạc Hồng)
Mà theo như kiến thức phổ thông mà ai ai cũng biết, đã là tinh khiết thì chắc chắn sẽ tốt hơn lai tạp, độ tinh khiết càng cao, chênh lệch chất lượng lại càng lớn.
Lấy ví dụ một chút cho dễ hiểu, hiện tại, hắn đã hấp thu một giọt Tinh Huyết Bổn Mệnh của Thần Rùa, độ tinh thuần nhiều lắm chỉ đạt đến từ đến % mà thôi, do đó, hắn chỉ có thể học được duy nhất một kỹ năng thiên phú của thần rùa là Ngự Thủy Thuật, ngoài nó ra, những khả năng, kỹ năng thiên phú siêu mạnh khác của Thần Rùa như: lực Phòng Ngự siêu cường đến cả bậc Hoàng Vị như Triệu Đà cũng không thể phá vỡ, khả năng tái sinh bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể mà không cần dùng đến bất kỳ một loại tiên đơn hay thiên dược gì, tất cả những thứ đó, hắn vĩnh viễn không cách nào học được.
Đây chính là giới hạn của Tạp Huyết, thật sự là khiếm khuyết rất nhiều.
Tuy nhiên, Dòng Máu Lạc Hồng thì lại khác, với độ tinh khiết tối đa đạt đến %, hắn có thể tự do khai phá cũng như phát triển đầy đủ tất cả các kỹ năng thiên phú của huyết mạch này mà không gặp phải bất kỳ một giới hạn nào. Nếu như tích lũy đủ lâu dài, cộng với một chút may mắn, đạt đến trình độ như An Dương Vương khi xưa, đối với hắn, cũng không phải là việc không thể.
Nhìn từ một khía cạnh khác, điều này có thể hiểu là, hắn – Đăng Dương của thôn Ngốc Ngưu, một tên thọ mỏ tầm thường mạt hạng, rốt cuộc cũng đã có được thiên phú của riêng mình.
Thậm chí, cái thiên phú này của hắn, nếu so với tất cả thiên tài tại Thập Quốc xung quanh hay là xa hơn nữa, thì đều cao cấp và vượt trội hơn hàng ngàn lần.
Đùa chứ, một Huyết Mạch còn ‘xịn’ hơn Huyết Mạch thượng cổ thần thú của Thần Rùa một bậc, làm sao có thể đánh đồng với mấy cái Huyết Mạch dung tục, vừa yếu ớt lại vừa nhỏ bé kia!
Nếu những gì mà Thần Rùa vừa nói là đúng là sự thật, vậy thì Dòng Máu Lạc Hồng chính là được sinh ra từ sự giao thoa Huyết Mạch giữa Rồng và Tiên.
Rồng ở đây là chỉ Đế Long, vị vua tối cao của loài Rồng.
Tiên ở đây là chỉ Chân Tiên, thần của loài người.
Huyết Mạch được sinh ra từ sự giao thoa của hai vị Vương Giả chí cao vô thượng đó, không cần nghĩ cũng biết là kinh khủng đến mức độ nào.
Bất quá, vẫn là câu nói đó ‘Cái gì cũng có hai mặc của nó’, Dòng Máu Lạc Hồng cường đại là điều không cần bàn cải, thế nhưng cũng chính vì sự cường đại đó, việc khai phá khả năng của nó cũng vô cùng gian nan và trắc trở, hoàn toàn không hề đơn giản như những Huyết Mạch thấp kém.
Dù là An Dương Vương lúc xưa, cũng chỉ có thể khai phá được trên dưới % Dòng Máu Lạc Hồng mà thôi, nếu không, Triệu Đà mà sao có thể đánh bại ông ấy?
Về phần hắn, bản thân hắn vốn dĩ đã không giống người thường, hắn có Thần Ma hệ thống hổ trợ, cho nên quá trình khai phá Huyết Mạch có lẽ sẽ dễ dàng hơn không ít. Còn dễ dàng hơn ở điểm nào thì về sau sẽ rõ!
Tổng kết lại, hắn giờ đây chính là ‘Con Rồng Cháu Tiên’ đúng nghĩa.
Thứ hai là về Long Mạch.
Nói cho dễ hiểu, Long Mạch chính là một mạch năng lượng ngầm nằm sâu trong lòng đất, không ngừng cung cấp năng lượng đấu khí tinh thuần vô biên vô tận, giúp cho tất cả sinh vật tồn tại trong phạm vị bao phủ của nó, gia tăng gấp mấy lần tốc độ tu luyện, khiến mặt bằng sức mạnh chung của nơi đó, hoàn toàn siêu việt những vùng đất không có hoặc là có Long Mạch nhưng yếu kém hơn.
Có thể nói, một quốc gia hưng thịnh hay không, hết % là phụ thuộc vào cấp bậc của Long Mạch, % là vào số lượng cường giả đỉnh cao, và % còn lại mới là vào chính quyền.
Mà nhân tiện nói đến Long Mach, Đăng Dương cũng chợt nhớ ra là hắn đã từng được tận mắt chứng kiến Long Mạch một lần trước đây rồi, chính là khi tu luyện trong Thiên Không Đài ở Tam Sơn Môn.
Và tất nhiên, Long Mạch của Tam Sơn Môn chẳng thể nào sánh bằng Long Mạch của Đại Vương Triều Âu Lạc từng uy phong một cõi được. Chênh lệch giữa hai bên, thật sự là xa quá xa, xa đến nổi không thể với tới.
Bên cạnh khả năng cung cấp đấu khí vô cùng vô tận, Long Mạch vẫn còn sở hữu một thứ ảo diệu hơn nữa, gọi là Khí Vận.
Đúng vậy, Khí Vận chính là ám chỉ sự may mắn và xui rủi.
Khí Vận càng cao, may mắn sẽ càng lớn, đất nước cũng càng thịnh vượng, ngược lại, Khí Vận sụt giảm, xui rủi sẽ ập đến, chuyện bại vong chỉ còn là vấn đề thời gian.
Khí Vận, thật ra mà nói thì là một thuật ngữ rất mơ hồ, nửa thật nửa giả và chẳng có cách nào để nhìn ra được hình dạng của nó, thế nhưng, dù cho có nghĩ như thế nào đi chăng nữa, hai chữ ‘Khí Vận’ này vẫn tồn tại trên thế gian. Thiên tai đại họa hay mùa màn bội thu, cơ hồ đều phụ thuộc vào nó cả đấy, không đùa được đâu!
Một đất nước dù cho cường giả như mây, thế nhưng quanh năm nạn hán bão lụt, cơn không đủ ăn, áo không có mặc, vậy thì tất yếu không thể tồn tại lâu dài, đây là điều chắc chắn.
À mà còn một chuyện nữa, người chấp chưởng Long Mạch cũng sẽ nhận được Khí Vận đặc biệt gia thân, tuy không thể nói là ngày ngày gặp hên, nơi nơi số đỏ, thế nhưng đa phần đều là may mắn.
Hoặc ít nhất là khi đi đường, hắn vĩnh viễn sẽ không bao giờ vô tình giẫm phải cức chó…
……
Sau khi đã hiểu hết những điều cần biết, Đăng Dương khẽ đè xuống kích động trong lòng, hỏi Thần Rùa
“Vậy, làm thế nào để khai phá Dòng Máu Lạc Hồng này?”
Thần Rùa cười đáp “Chuyện này thì đơn giản thôi”
Vừa nói, thần rùa vừa hướng bàn tay về phía trước, ngón trở thô ráp chĩa ra, bắn thẳng một luồng ánh sáng vàng kim chói lóa vào giữa trán Đăng Dương
“Đây chính là bí thuật để khởi động và vận chuyển Huyết Mạch, ngươi cứ dựa theo đó mà làm, nhanh thì một tuần, lâu thì một tháng, chắc chắn sẽ khai phá được % đầu tiên, tiếp đó… HẢ?”
Đăng nói hăng say, Thần Rùa bất chợt ngừng lại, hai tròng mắt trợn lớn khó tin, nhìn chăm chăm vào hư ảnh một Rồng một Lạc đang bay múa trên đầu Đăng Dương.
“Chuyện này…làm sao có thể chứ? Ngươi… ngươi… tiểu tử… ngươi… khai khá thành công rồi?”
Mới qua bao nhiêu giây đâu chứ, lão còn chưa nói xong đây, thế nhưng tên nhóc này đã khai phá thành công mịa rồi. Cái gì mà ‘ít thì một tuần, lâu thì nữa thán’ chứ, con mịa nó… người ta chỉ cần không đến năm giây là làm xong rồi, cảm giác không khác gì bị vỗ mặt cái chách nha, hơi bị đau rồi đó!
…
…
…