===============================================
Beta: Vũ Minh Nguyệt
===============================================
Lại trôi qua một tuần, vào thứ sáu tất cả mọi người đều thảo luận buổi thi đấu Quidditch ngày mai.
Harry từ lúc gia nhập đội Quidditch nhà Gryffindor đây là trận đấu đầu tiên được tham gia. Mà trận này lại còn là Gryffindor đấu với Slytherin, nếu đánh thắng Gryffindor sẽ vươn lên đứng hạng hai, có cơ hội giành cúp.
Vào thứ bảy, khó có được vào mùa đông mà thời tiết lại tốt như vậy, mặt trời cũng không bị mấy đám mây che phủ. Bắt đầu thi đấu lúc giờ, mà giờ hơn khán đài đã đông nghẹt người.
Khoảng còn phút thì bắt đầu, An cùng Fanny cũng đi tới, hôm nay hầu như cả trường đều có mặt.
Sân bóng hình bầu dục được chia đều hai bên, mỗi bên là ba cây cột cao hơn feet bao bọc bằng vàng, phía trên là mấy vòng tròn, người chơi dùng chổi bay trên cao thi đấu đối kháng. Mỗi đội chơi Quiddich có cầu thủ gồm: Truy thủ, Tấn thủ, Thủ Quân và Tầm thủ. Trong đó các Tấn thủ phải bảo vệ cả đội khỏi quả bóng Bludger, mấy quả này rất quái đản hay tấn công đánh rơi các vận động viên, các Truy thủ có nhiệm vụ ném quả Quaffle vào cột gôn đối thủ, Thủ Quân làm nhiệm vụ giữ gôn,mỗi lần ném vào vòng của đối phương thì nhận được điểm. Còn Tầm thủ thì phải đi tìm quả bóng nhỏ Snitch, khi Tầm thủ bắt được quả bóng Snitch thì trận đấu sẽ kết thúc.
Ann lướt nhìn khán đài, trừ bỏ mấy học sinh nhà Slytherin thì còn lại đều cầm cờ Gryffindor mà hú hét, cổ vũ.
" Xem ra ở Hogwarts, Slytherin thật sự bị ghét bỏ." Ann thì thầm.
Fanny ngồi trên khán đài, cố vươn dài cổ mà nhìn lấy sân bóng. Malfoy cùng mấy học sinh năm nhất đứng ở dãy ghế đầu, hô hào " Slytherin ! Slytherin !"
Kế bên đó là Gryffindor, có treo một tấm băng rôn lớn, phía trên là hình ảnh biểu tượng sư tử, bên dưới ghi dòng chữ - Harry tất thắng- màu nền quen thuộc ánh lên chói mắt. Phía sau tấm băng rôn là Hermione, Ron cùng Neville và đám học sinh năm nhất.
Đúng giờ, thành viên hai đội xuất hiện, toàn thể khán đài hô hào lớn tiếng. Giáo sư Hooch đảm nhiệm công việc trọng tài. Giới thiệu sơ sơ, liền thổi còi khai cuộc, hai bên lập tức bắt đầu trận đấu.
Đợi bắt đầu trận đấu, Ann từ túi đeo đem ra cái ống nhòm, đưa một cái cho Fanny " Nè, cho cậu."
" Không phải cậu không thích Quidditch à ? Sao còn chuẩn bị cái này ?"
" Buổi sáng chú Eren gửi cho tớ, chú ấy rất thích Quidditch, nghe được hôm nay có trận đấu nên hào hứng gửi cho tớ mấy cái, còn bảo nếu lỡ thích thú quá mà làm hư cũng không sao, chú ấy sẽ gửi tiếp đến. Đã có đồ cũng không nên để đó đành xài vậy."
Xem rõ ràng trận đấu, Ann liền hiểu tại sao Slytherin lại bị ghét như vậy, họ vì để đối thủ không có điểm mà thường hay cố ý phạm lỗi. Mà ở Quidditch cũng không có phạt gì về mấy chuyện phạm lỗi này.
Đã đấu được một nửa trận, cũng không thấy trái Snitch, Ann cầm ống nhòm chủ yếu nhìn vào ba cây cột của Slytherin, liếc mắt nhìn bọn họ bay qua bay lại cô cảm thấy chóng mặt, vì thế chủ yếu là xem điểm số hai bên đến đâu rồi.
Fanny bỗng nhiên lên tiếng, kéo kéo lấy Ann " Nè cậu xem, Harry hình như xảy ra chuyện gì đó."
" Chỗ nào ?" Ann nhìn theo hướng Fanny, quả nhiên thấy Harry đang bắt lấy cây chổi, mà cây chổi của cậu ở trên cao không ngừng bay loạn xạ.
Sau đó, mọi người cũng bắt đầu chú ý đến, cây chổi của cậu cứ bay vòng vèo, đảo lộn cả lên. Có người bắt đầu lo lắng, hai anh lớn nhà Weasley cũng tìm cách cứu Harry xuống dưới, chỉ là mỗi lần tới gần cây chổi liền bay tứ tung.
Ann lập tức nhìn khán đài của giáo viên, là giáo sư Quirrell, ông ta nhìn Harry không chớp miệng còn lẩm bẩm cái gì đó. Xem ra Chúa Tể Hắc Ám bắt đầu hành động rồi.
Khán đài bỗng hô to, Harry té khỏi cây chổi, chỉ còn một tay cố gắng giữ lấy.
Ann nhìn lại khán đài phía Gryffindor, Hermione đã biến đâu mất. Cô lại hướng về phía giáo viên, thì thấy nàng đã lén lút đốt cháy áo choàng của giáo sư Snape.
Vậy là không sao rồi, đưa mắt nhìn lại Harry, lúc này cậu đã trở lại cây chổi, tay còn che miệng lao thẳng xuống đất, chờ khi đứng thẳng dậy thì phun ra trái Snitch trong miệng.
" Em bắt được trái Snitch rồi." Harry đứng dậy, cầm trái bóng nhỏ la lớn. Thi đấu kết thúc Gryffindor được điểm hơn Slytherin điểm mà chiến thắng.
Khán đài ngoại trừ Slytherin đều đứng dậy vỗ tay cho Harry, bên đám học sinh Slytherin cũng có vài người vỗ tay khen ngợi chỉ là đứa nào vừa vỗ thì đều sẽ bị Malfoy liếc mắt hung hăng nhìn lấy.
Fanny cũng khen ngợi cậu, chỉ là Malfoy cũng không làm gì cô nàng. Ann không vỗ tay, ngược lại cô nhìn qua bên chỗ giáo viên, lúc này giáo sư Snape đang phủi phủi lửa trên áo choàng, gương mặt bực dọc. Thật hiếm khi thấy vẻ mặt này của thầy ấy.
Trận thi đấu Quidditch vừa kết thúc, Hogwarts cũng bắt đầu tiến vào tháng , thời tiết càng ngày càng lạnh, Giáng Sinh cũng sắp đến. Ann cũng mong chờ Giáng Sinh mà tâm trạng cũng trở nên hào hứng, vui vẻ. Đặc biệt là trước Giáng Sinh năm ngày, cô đã nhận được thư từ Eren.
Annie thân ái,
Sắp tới Giáng Sinh rồi, chú đã nhận được văn kiện của Bộ Phép thuật về việc xác định mối quan hệ giám hộ, khoảng ba ngày trước Giáng Sinh ở thế giới Muggle cũng sẽ gửi đến cho chú một văn kiện. Chú đã giải quyết xong công việc, ba ngày tới có thể tùy lúc đến cô nhi viện mà hoàn thành thủ tục cho con. Chỉ là chú nghĩ con sẽ còn cùng mọi người ở đó nói lời từ biệt. Nên giao lại quyền quyết định cho con, tùy ý chọn một thời gian rồi nói cho chú là được. Sau đó sẽ dọn đến nhà mới của chúng ta, nó ở phía tây London, số đường Belsize Grove, tổng cộng có ba tầng, tầng một là phòng khách và nhà ăn, tầng hai là phòng ngủ và làm việc của chú, còn tầng ba là của con, chú cũng đã làm cho con một cái nhà kính ở phía vườn. Chú đoán con sẽ thích phòng làm việc mà chú đã sắp xếp, phía dưới tầng hầm cũng hơi trống trải, chú có để một vài sinh vật kì bí vào đó, nhưng có chừa cho con một khúc rộng rãi để chất mấy món linh tinh nữa. Chú thật mong ngày gặp lại con, mau chóng trả lời cho chú nhé
- Yêu con, chú Eren-
Ann nghe nói mình sắp có một không gian riêng liền vui vẻ, đối với một người lớn như cô luôn sinh hoạt chung trong cô nhi viện thật khá khó khăn, cô luôn mong sẽ học ở một trường Trung học tốt rồi tốt nghiệp rời khỏi cô nhi viện, tìm kiếm một nơi riêng lẻ mà sinh sống. Lần này nhờ có Eren mà có một không gian riêng làm cô thật vui vẻ. Mà chú ấy còn dùng từ "nhà của chúng ta" làm lòng Ann cảm thấy rất ấm áp, đã chết một lần sống tại thế giới mới trở thành cô nhi, vốn tưởng rằng sẽ không còn cảm nhận được tình thân nữa, may mà có Eren, chú ấy đã xuất hiện.
Người là quần thể động vật, đối với những thứ đã mất đi sẽ càng trân trọng hơn. Ngồi suy nghĩ cũng không lâu cô liền viết thư hồi âm cho Eren.
Chú Eren thân ái, con rất vui vẻ khi nhận được tin tức này. Trước lễ Giáng Sinh ba ngày, con sẽ đi đến cô nhi viện, ở đó còn một ít đồ vật con muốn đem theo. Buổi chiều ngày hôm sau chú hãy đến đón con, con muốn cùng Jill nói qua việc này, còn có gửi địa chỉ nhà chúng ta cho cậu ấy. Phòng làm việc ? Con cũng rất mong chờ nhìn thấy nó. Sau lễ Giáng Sinh chúng ta đi Hẻm Xéo một chuyến nhé, con muốn mua vài món đồ - Ann-
Bởi vì mấy tin tức tốt, mà tâm tình của Ann rất vui vẻ. Cho nên trong lúc đến nhà ăn cùng Fanny bị Hermione ngăn lại cũng không khó chịu gì, còn cùng nàng đến phía sau cột đá đứng.
" Ann tớ muốn hỏi cậu về một người." Hermione nói thẳng.
Ann sửng sốt, nhưng mà thầm nghĩ nói ra một cái tên chắc cũng không bị bọn họ liên lụy gì, để nghe hết nàng định nói gì đã " Cậu nói ?"
" Nicholas Flamel, cậu biết không ?"
" Ông ấy ? Ở chocolate nhái có rất nhiều tấm thẻ có hình về ông ấy, nhưng mà ra sao thì tớ không biết." Ann cảm thấy một người được để tên ở tấm thẻ chắc không có vấn đề gì " Cậu hỏi làm gì ?"
Hermione cũng không nói gì, mắt sáng lên cám ơn cái liền rời đi.
Trở lại bàn ăn, Fanny đang cắt miếng steak thấy Ann trở về liền hỏi " Cậu ấy tìm có chuyện gì hả ?"
" Cậu ấy hỏi tớ một người, Nicholas Flamel, tớ bảo khi ăn chocolate nhái có rất nhiều tấm thẻ có ông ấy."
" Nhà luyện kim vĩ đại Nicholas Flamel, cậu ấy hỏi cái này làm gì nha ?"
" Hỏi xong liền đi rồi, cậu biết ông ấy hả ?"
" Là nhà luyện kim nổi tiếng, là người chế tạo ra hòn đá phù thủy, ông ấy rất nổi tiếng đó nghe nói cùng với cụ Dumbledore là bạn bè."
" À..." Vẻ mặt cũng không thay đổi, chỉ là bên trong cô liền tự trách bản thân sơ suất, lại cùng bọn họ nói về mấy vấn đề nguy hiểm này.