----------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
----------------------------------
" Fanny !?"
Trong phòng sinh hoạt chung Slytherin, Fanny vẫn còn đang ngồi gần lò sưởi lật xem sách.
" Sao cậu còn chưa đi ngủ ? Đã khuya..."
Tư thế của cô nàng cũng không thay đổi " Lúc thi cử mượn ở thư viện, còn sót lại một chút chưa đọc, vừa rồi đang dọn đồ thì tình cờ thấy, nên là thừa dịp trước khi trả, đọc cho hết."
Ann đến gần, Fanny ngước lên liếc nhìn.
" Hửm ? Ann, cậu cười có chút quái dị đó." Tầm mắt của cô nàng từ quyển sách chuyển qua hẳn trên người Ann, hoài nghi nói " Cực kì quái lạ, có chuyện gì vui à ?"
" È hem..." Ann cố thu lại nụ cười vui vẻ trên gương mặt " Rõ ràng đến vậy hả ?"
" Đương nhiên, cậu như mấy con chuột lén ăn vụng mật ong trong tổ, cảm giác rất phấn khích muốn khoe khoang, buổi chiều không phải đi tìm cụ Dumbledore sao ? Có gì vui vậy ?"
Ann ngồi xuống cái ghế gần Fanny, kiềm không được lại nhếch miệng cười.
" Không phải cụ Dumbledore..." Ann nói " Là Hermione."
Cô ngó trái phải xung quanh, trong phòng không có ai cả.
" À !" Fanny khép cuốn sách trong tay lại, trườn người ra phía trước, vẻ mặt như thể đã biết trước.
" Cậu cùng Hermione thổ lộ chứ gì ? Xem bộ dáng này, có lẽ là cậu ấy đồng ý rồi ! Mau, mau lên, kể cho tớ nghe, quá trình thổ lộ thế nào ?"
Vì thế Ann liền cùng Fanny kể vài chuyện đơn giản.
" Cái gì ? Sau khi thổ lộ, cậu ấy vừa đồng ý, cậu liền đi ra ngoài ?"
Ann gãi đầu " Ờm, lúc đó tớ đột nhiên nhớ tới, vẫn chưa nói với chú Eren là ngày mai không có trở về, nếu không nói, mai chú ấy sẽ đến đón tớ, tớ phải tức tốc chạy tới văn phòng cụ Dumbledore mượn lò sưởi trong đó. Hơn nữa khi ấy đã khuya rồi, Hermione còn đang là bệnh nhân, cần phải ngủ sớm tí, tớ nói rõ mọi chuyện với cậu ấy, rồi chúc ngủ ngon."
Biểu tình của Fanny như thể hận không rèn được sắt thành thép " Cậu thật là, không biết phải nói làm sao với cậu luôn. Đêm nay trong bệnh thất chỉ có mỗi Hermione nằm, cậu không muốn mượn cơ hội này chăm sóc cậu ấy hả ?"
" Không có, tớ thấy Harry vẫn còn ở lại..." Nhìn đôi mắt nheo lại của Fanny, Ann kịp thời sửa miệng " Khụ, cậu cũng biết, tớ không quá thích ngủ lại bệnh viện..."
" Rồi, rồi tớ sai." Ann nói " Thật sự biết sai rồi."
Fanny gật đầu " Vậy phải mau tìm biện pháp cứu vớt lại đi."
" Sáng sớm ngày mai, tớ sẽ đi làm bánh Mousse cho Hermione, sau đó đến gặp bà Pomfrey phụ giúp pha chế nước thuốc. Toàn thời gian còn lại của buổi sáng và trưa đều dành hết cho cậu ấy."
" Cũng ổn đó..." Fanny nói " Quyết định thế đi, ngày mai tớ nghĩ sẽ không về nhà, định ở lại.."
Hai mắt Ann mở to nhìn Fanny.
" Nhưng cha mẹ chắc sẽ không đồng ý, đành phải ngoan ngoãn theo về vậy." Fanny nói.
Ann lén lút thở phào.
Thẳng đến khi lên giường ngủ, Ann vẫn còn hơi mơ hồ, cô thật sự đã thổ lộ với Hermione ? Hermione đã đồng ý rồi ? Ann ôm tấm chăn lăn qua lăn lại, lâu lâu lại chui rúc đầu vào trong cười hì hì, cả một buổi tối cứ như thế, không tài nào ngủ nổi. Chợp mắt chưa được bao lâu, tỉnh dậy đã nghĩ tới Hermione, tiếp tục cười ngốc nghếch.
Cô ngó đồng hồ, vừa đúng giờ, liền rời khỏi giường, lẳng lặng sửa soạn rồi đi tới phòng bếp, nhóm gia tinh đang nấu bữa ăn sáng.
Vừa sáng sớm, Ann đã mang theo bữa sáng và bánh kem vào bệnh thất, bà Pomfrey cũng vừa mới tới, đang làm kiểm tra cho Harry và Hermione.
" Buổi sáng tốt lành ạ, bà Pomfrey." Ann đặt bữa ăn sáng lên cái tủ gần giường Hermione, nở nụ cười rạng rỡ " Chào cậu, Hermione, bữa sáng và bánh Mousse của cậu nè."
Cô lại lấy cái túi giấy bên trong đưa cho bà Pomfrey " Bà ơi, bánh mì kẹp thịt xông khói mới ra lò, pudding vị sữa và một ly trà sữa nóng ấm ạ."
Bà Pomfrey hừ nhẹ nhưng vẫn nhận lấy bữa sáng Ann đem tới.
Thấy thế, cô liền lén giơ tay làm ngón V với Hermione.
Thừa lúc bà ấy đang dùng bữa sáng, Ann liền xin trợ giúp chế thuốc uống cho ngày hôm nay. Sau khi hứa hẹn vào năm học sẽ làm bữa sáng bằng mấy món Trung Quốc ngon lành trong suốt hai tuần đầu thì mới được giao nhiệm vụ.
Đem nước thuốc đến bên giường Hermione, cô đặt lọ thuốc qua một bên, kéo ghế ra ngồi cạnh mép giường " Bảo đảm thuốc hôm nay không đắng tí nào, nhưng bánh Mousse thì vẫn cứ ăn nhá... Tối hôm qua ngủ ngon không ?"
" Cũng tốt lắm..." Hermione đang dùng bữa sáng thì ngẩng lên nhìn Ann cười ngọt ngào.
Ăn sáng xong, Ann đưa thuốc qua cho Hermione uống. Harry đã sớm dùng thuốc, đang thay quần áo chuẩn bị tới nhà ăn dùng bữa, cậu ta không có đãi ngộ tốt đến thế, thuốc bà Pomfrey đưa cho cực kì đắng.
" Ann, cậu không tới nhà ăn dùng bữa hả ?"
Ann đang lấy sách từ trong túi, lật ra rồi nói " Không đi, ở cạnh bạn gái càng quan trọng hơn."
Mặt Hermione ửng hồng lên.
" Muốn xem sách không ? Mình có đem mấy cuốn trong phòng sách của gia tộc đến, mấy cuốn này trong thư viện trường không có, giới thiệu về những loài sinh vật huyền bí và thực vật mới lạ ở dãy núi Alps, và miêu tả cuộc sống của phù thủy cách đây năm."
Hermione liền hào hứng, lật sách xem thử.
" Cậu không cần gấp gáp trả lại cho mình, cầm về nhà xem đi, dù sao kì nghỉ hè cậu cũng sẽ đến nhà mình chơi."
Hermione gật đầu, vẫn rất chăm chú đọc sách.
Lẳng lặng đem ghế kéo sát lại gần, nhìn trái ngó phải, bà Pomfrey đang trong văn phòng, bệnh thất hiện tại chỉ còn hai người họ, Ann nhanh chóng hôn một cái lên mặt Hermione.
" Ann..."
" Hì hì..." Ann coi chuyện này là điều hiển nhiên, nghiêng đầu cười hỏi " Đúng rồi, ngày tới cậu qua nhà mình nhé ? Nếu đi bằng lò sưởi của trường về lại Hẻm Xéo thì không an toàn lắm. Vào thời gian đặc biệt này, mình cảm thấy cần có trách nhiệm chăm sóc cho sự an toàn của cậu."
" Nhưng..."
" Đừng lo, là tới nhà chú Eren, nhà chú ấy có điện thoại, cậu có thể gọi thông báo cho cha mẹ trước, dùng cơm chiều xong mình sẽ đưa cậu về. Cậu cũng biết là, mình có xe riêng mà, nhà cậu cách nhà chú ấy cũng gần lắm, nếu không bị kẹt xe thì tầm phút là đến nơi rồi. Cậu nghĩ xem, lúc đó mình còn có thể làm nhân chứng dùm cậu, chắc là cậu cũng không định nói vụ bị thương cho cha mẹ biết phải không ?"
Ann cả đoạn nói đều là bộ dáng ta đã giúp ngươi nghĩ kĩ rồi, diễn đạt câu từ trở nên rất hợp tình hợp lí.
--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
Buổi chiều, khi tới văn phòng hiệu trưởng, cô gần như là muốn nhảy chân sáo cả một đoạn dài.
" Buổi chiều tốt lành, thưa cụ Dumbledore." Ann lễ phép chào hỏi, cụ đang ngồi trên bàn làm việc xem xét thư từ.
" Buổi chiều tốt lành, Ann." Cụ ngẩng đầu nhìn cô, theo yêu cầu lần trước, cụ cũng không còn gọi cô là trò Stokes nữa.
" Hôm nay, chúng ta thảo luận mấy chi tiết hôm qua chưa kịp nói tới, nhưng có rất nhiều thông tin cần được xác minh trong hè lần này. Việc này sẽ rất khó nhằn." Ann thong thả ngồi xuống cái ghế đối diện cụ.
" Chuyện này ta rất sẵn lòng làm. Nghe nói kì nghỉ hè này, con muốn tới Trung Quốc một chuyến ?"
Nụ cười trên môi cô đột nhiên cứng lại, sau đó khôi phục lại như thường " Đúng vậy ạ, lúc ban đầu quả thật có ý muốn đi nhưng sau đó cảm thấy hơi ấu trĩ. Còn may chỉ đi có một tháng."
Giọng nói cụ mang đầy giảng giải " Chuyện không biết trước được ở tương lai, ai cũng không rõ quyết định này có chính xác hay không, phải chứ ?"
Từ văn phòng hiệu trưởng đi ra, Ann cầm bạc Sickle trong tay chơi đùa, tâm trạng rất tốt, trên đường đi tới phòng bếp, luôn suy nghĩ sẽ làm cho Hermione món gì ăn ngon, nhân tiện còn đưa cho bà Pomfrey một ít.
Mang theo bữa tối đi tới bệnh thất, Ann nhìn thấy một đám người.
" Mấy cậu không trở về à ?"
Harry, Ron, Ginny còn có cả Luna đều đứng quanh giường bệnh của Hermione.
" Hermione còn chưa khỏe lại..." Neville nói lí nhí xem như lời giải thích.
Nhìn mặt Ann mếu máo làm Hermione không kiềm được cười trộm.
" Cái gì vậy ? Thơm quá...." Luna vừa nói, đôi mắt mơ màng lơ đãng nhìn thẳng vào túi giấy Ann đang cầm.
" Bữa tối đặc biệt, ngại quá, không nghĩ mọi người sẽ ở lại cho nên không có chừa phần..." Ann nói, rồi chen vào chỗ trống của Harry và Ron, đến bên giường, đưa túi giấy qua.
" Đây là món gì ?" Hermione lấy hộp cơm bằng gỗ hình trụ từ trong túi giấy ra.
" Thì là bữa tối đặc biệt, cơm thố gỗ. Vốn dĩ định làm bằng cây trúc." Ann nhún vai " Tiếc là không có, cho nên mình liền dùng gỗ, thức ăn được đựng bên trong thố, hấp cách thủy phút, sẽ có thêm hương thơm từ gỗ Tuyết. Nó có thể giữ cho thức ăn nóng ấm, tránh bị nguội lạnh, cậu cứ ăn thử xem."
Ann đưa cái muỗng gỗ qua.
Hermione vừa mở nắp ra, mùi thơm liền lan tỏa bốn phía.
Harry, Ron, Ginny còn có cả Luna đều dùng ánh mắt đói khát nhìn chăm chăm thố cơm trên tay nàng, Hermione múc thử một muỗng, hạt cơm trắng trong ú nụ, thấm đẫm nước sốt trứng xào cà chua, màu sắc trông cực kì hấp dẫn.
Tiếng nuốt nước bọt vang lên.
Hermione có chút khó xử nhìn qua Ann.
Cô phồng má bất mãn lên tiếng " Nè, mấy cậu đã ăn tối rồi mà ?"
" Nhưng, nhìn ngon lắm..." Ron nói.
" Hơn nữa còn là món do chị làm, em chưa từng được ăn..." Ginny nói thêm vào.
Luna nhón chân nhìn sâu vào thố cơm " Bữa tối đặc biệt này, có vẻ nhiều lắm..."
Hermione buông muỗng xuống, không tiếng động, im lặng nhìn Ann.
" Rồi, rồi, mình đi đưa bữa tối cho bà Pomfrey đây." Ann nói rồi cầm lên một túi giấy khác " Chỗ này tớ có tự làm cho bản thân mấy món tráng miệng..."
" Nè, nhớ chừa cho tớ miếng..." Túi giấy trong nháy mắt đã bị cướp mất, Ann đành nhắc nhở nhẹ.
Hermione giơ muỗng lên, cười cười.
" Quả nhiên Ann không giống mấy lời của Fanny nói, loại trọng sắc khinh bạn..." Neville vừa cầm bánh tart trứng ăn , vừa nói.
Cả đám nghe xong liền sửng sốt, Neville ngượng ngùng đỏ mặt, ý thức được bản thân nói sai chỗ rồi.
" Hơ hơ..." Ann bất mãn oán giận, nhìn gương mặt Hermione ửng hồng, nhướng mày nói " Cậu ấy nói không sai, tớ là kiểu người thế đó."
Xém xíu nữa là Hermione bị nghẹn theo.
" Còn tiếp tục nói lời vô nghĩa, tương lai đừng hòng có đồ ăn vặt." Lời cuối cùng tràn ngập uy hϊếp, Ann xoay người đi qua phòng bà Pomfrey, cả đám nhất trí, đẩy cao tốc độ ăn uống.
Ann và bà Pomfrey trò chuyện lúc lâu, thời điểm đi ra, mấy người bọn họ vẫn còn đang bàn luận về sự việc xảy ra trong trường học.
" Giáo sư Flitwick giải quyết vũng lầy xách tay của hai anh Fred và George..." Ginny nói " Chỉ tốn chưa tới ba giây đồng hồ, nhưng thầy ấy còn chừa lại một vũng nhỏ gần cửa sổ, lấy dây thừng bao quanh nó."
" Vì sao vậy ?" Hermione đang bưng thố cơm ăn, ngước đầu lên hỏi.
" Ồ, thầy bảo là vũng nhỏ còn lại chứa nguồn phép thuật mạnh mẽ lắm." Ginny nhún vai khó hiểu.
" Anh nghĩ, thầy ấy muốn lưu lại món đồ kỉ niệm cho Fred và George đó." Ron nói.
" Tớ vui nhất là cụ Dumbledore đã trở về." Neville nói " Cụ trở lại đồng nghĩa với mọi rắc rối sẽ được giải quyết, trường học sẽ trở lại như trước..."
" Tớ đoán thầy Filch không vui lắm đâu nhỉ ?" Ron hỏi.
" Thầy ấy liên tục bảo, chuyện Umbridge tới Hogwarts là điều tuyệt vời nhất từ trước tới nay." Luna nói.
" Nói đến Umbridge.." Ann đến gần hỏi " Giữa trưa nay, không phải bà ta được cụ Dumbledore cứu ra từ rừng Cấm đem tới bệnh thất sao ? Người đâu rồi ?"
" Bà Pomfrey bảo bà ta chỉ bị hoảng hốt.." Hermione giải thích " Sau đó không lâu, bả lén trốn đi rồi."
" Ồ.." Ann gật đầu " Thoạt nhìn có vẻ đã bị Nhân Mã hù cho chết khϊếp."