------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
------------------------------
" Các ngươi đã hiểu rồi chứ ?" Skool ngồi trên sô pha, đối diện một nhà ba người Dursley " Cần phải dọn khỏi đây trước ngày tháng , đó chính là cơ hội cuối cùng để đi khỏi."
Tay gõ nhịp trên tấm giấy da, Skool nói tiếp " Có hai lựa chọn, một là đến chỗ ở trên tờ giấy này chỉ định, hai là tự mình quyết định dời đến nơi nào, nhưng ít nhất một năm tới không được quay trở lại."
Ông Vernon mặc một cái áo khoác cũ cài bằng dây kéo trong suốt, nhìn chằm chằm tấm giấy da trên bàn kính trong suốt, nửa ngày trời mới ngẩng lên, đôi mắt trợn tròn nhìn Skool, ông không dám liếc nhìn hai người đang cầm đũa phép đứng phía sau kia.
" Tao, chúng tao sẽ không đi." Ông ta chần chừ nói ra, sau đó dường như đã hạ quyết tâm, nâng to giọng, lặp lại lần nữa.
" Tao không tin mấy lời xáo rỗng của chúng mày. Chúng tao sẽ không đi, không đi đâu cả."
Harry quay đầu nhìn Skool, như muốn nói, thấy chưa, anh xem, tôi đã bảo họ sẽ không tin mà.
" Được rồi, xem ra mọi người vẫn chưa hiểu rõ tình thế nguy hiểm hiện nay." Skool nâng đũa phép từ ống tay áo lên, vẩy mạnh, phóng một tia sáng bay thẳng vào bình hoa gần đó, giây lát sau có thể thấy một lớp phòng hộ trong suốt bảo vệ bình hoa.
" Bởi vì có Harry, nên cụ Dumbledore đã ếm một bùa chú bảo vệ lên căn nhà này, tương tự như vòng bảo hộ trong suốt của bình hoa khi nãy, nó sẽ che giấu để các ngươi không bị kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy phát hiện."
Vòng trong suốt quanh bình hoa đột nhiên biến mất không thấy đâu.
"Cũng là bảo vệ tạm thời cho nơi trú ngụ này."
Tách trà trên tay Petunia bỗng bay vọt lên không trung, bà ta hoảng sợ cố níu lấy nó. Nước trà văng tung tóe bắn vào lớp bảo vệ rồi bị phản ngược lại, cuối cùng tụ thành một khối tròn xoe rớt lại vào ly nước.
" Nhưng tháng ba này, cũng là ngày cuối cùng, lớp phòng vệ sẽ mất hiệu lực, tự động biến mất."
" Sau đó, Harry và các người sẽ bị bại lộ. Trước mắt tin rằng, kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy rất muốn gϊếŧ chết Harry, nếu các người bị phát hiện, sẽ có khả năng bị tóm và tra tấn, truy hỏi nơi ở của Harry. Thậm chí là..."
'Choang', tiếng bình hoa vỡ vụn vang lên, nó rơi thẳng xuống nền đất.
" Chết."
Cả ba người Vernon, Petunia, Dudley thét lên kinh hoảng ôm siết chặt lấy nhau. Những mảnh vỡ tan nát dưới đất đang được hàn ghép lại và trở về vị trí cũ.
" Dọn đi là lựa chọn tốt nhất." Skool nói " Hội Phượng Hoàng sẽ phái người bảo vệ các vị."
Vernon sửng sốt " Không phải còn có Bộ Phép thuật ư ?"
" Đúng thế." Skool gật đầu.
" Thế sao họ lại không bảo vệ bọn tao ? Ý tao là, gia đình tao là những người vô tội bị hại, ngoại trừ nuôi dưỡng kẻ bị truy nã, thì chẳng làm điều gì xấu xa cả, bọn tao đáng được chính phủ bảo hộ."
Harry không thể nhịn được, bật cười. Trông mong hi vọng vào chính quyền, thậm chí chính quyền trong một thế giới mà dượng miệt thị và không tin tưởng, thì thiệt đúng là tính đặc thù của dượng Vernon.
" Bộ Phép thuật hiện giờ không thể đặt niềm tin, quan chức cao cấp đã có kẻ xấu trà trộn vào."
Ông ta lại nói tiếp, mắt nhìn chằm chằm cái bình hoa trong góc, mặt mày tím tái "Thôi được rồi, cứ coi như vì lí lẽ của mày mà tao chấp nhận sự bảo vệ này đi. Nhưng không còn chỗ ở nào khác để lựa chọn à ?"
Vernon chỉ lên tấm giấy da trên bàn kính " Địa chỉ bọn mày cung cấp quá tệ, hơn nữa công việc của tao thì phải sao đây ? Còn chuyện học của Dudley nữa ?"
Skool nheo mắt " Tôi cho rằng, mạng sống quan trọng hơn những thứ này nhiều. Ông Vernon, nếu không chịu thì vẫn có thể chọn cái thứ hai."
" Không, ba... Chúng ta đi theo Hội Phượng Hoàng đi !" Dudley lớn tiếng nói.
Petunia kéo nhẹ ống tay áo của Dursley, gương mặt phì nộn của ông ta giờ đây trắng bệch, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định " Được rồi, nhưng tao không chịu căn nhà chỉ có hai phòng để ở."
" Tốt thôi, theo yêu cầu của ông, tôi vẫn còn một địa chỉ khác, bốn phòng ngủ." Skool lấy trong túi một tấm giấy da khác, trên đó ghi một địa chỉ.
Vernon nhận lấy, gật đầu chấp nhận.
" Tốt, vậy thì mọi chuyện đơn giản hơn nhiều rồi. Hiện tại các ngươi mau chóng thu xếp đồ đạc, tối nay dọn đi ngay." Skool lạnh nhạt đứng lên " Harry, ngươi cũng mau thu xếp, buổi tối cụ Dumbledore sẽ đến đón ngươi tới Hang Sóc, nơi đó đã chuẩn bị xong xuôi."
Ông Weasley thở phào, cầm đũa phép từ sau lưng Skool đi lại chỗ Harry " Cần bác theo giúp con chuẩn bị không, Harry ?"
" Không cần đâu ạ, bác Weasley, một mình con được rồi." Harry cười thoải mái " Nhưng bác có thể hỏi họ, muốn chuyển nhà bằng phép thuật ?"
Dudley vội vàng xua xua tay.
Cuối cùng, Vernon đành phải gọi công ty chuyển nhà đến, cả buổi chiều đã dọn được hết phần lớn vật dụng trong gia đình, ông Weasley và Dedalus (Một thành viên của Hội) cũng theo xe vận tải rời đi, họ cần ếm vài bùa chú phòng hộ lên căn nhà mới. Ông Weasley ngồi ghế cạnh bác tài hào hứng không thôi.
Skool và Harry đứng trước cửa, quan sát xe tải và xe nhà Dursley chạy trên làn đường, phía sau hàng ghế, Dedalus đang ngồi cùng Dudley và Petunia. Hai chiếc xe cứ thế chạy đến cuối đường Privet Drive rồi rẽ đi dưới ánh nắng xế chiều, biến mất không thấy tăm hơi.
Hai người xoay bước vào trong, chạng vạng chiều tối nên phòng khách cũng tối sầm xuống. Xung quanh là một khoảng không yên tĩnh, phần lớn vật dụng đều đã được dọn đi nên nhìn rất trống vắng, chỉ nghe thấy tiếng Hedwig bay lạch bạch tới lui.
" Nghe nói trước đây ngươi ngủ dưới thang lầu ?"
Harry gật đầu, đi tới cánh cửa nhỏ dưới cầu thang " Chỗ này nè." Cậu kéo nó ra " Ôi, nó nhỏ hơn hồi trước nhiều."
Skool nhìn thoáng qua, bên trong không có dấu vết ai đó từng sinh sống, vứt đầy những hộp giấy rỗng không cần thiết, và vài cây dù che mưa, còn có ít dụng cụ dọn dẹp vệ sinh nữa.
Harry liếc sơ qua căn phòng nhỏ dưới cầu thang, rồi hưng phấn nhặt một món đồ chơi trong góc kẹt lên " Xem nè, đây là đồ chơi duy nhất khi tôi còn nhỏ."
Anh lính bằng nhựa bị gãy mất một tay, tay khác thì đang cầm khẩu súng trường nhìn như đang xung phong đánh trận.
" Nó bị Dudley làm hư rồi cho tôi." Harry nói " Hồi nhỏ tôi đã giấu nó ở đây, cứ nghĩ sẽ không còn thấy nữa rồi chứ."
" Ừm." Skool đáp đại một tiếng rồi nhìn đồng hồ treo trên vách tường " Khoảng tầm nửa tiếng nữa, cụ Dumbledore sẽ tới."
Harry sờ người lính, gật đầu, đóng cửa căn phòng lại.
" Skool ?"
Skool đẩy mặt kính, nhìn Harry dò hỏi.
" Vì sao anh lại tham gia Hội Phượng Hoàng ?"
Đồng tử đen láy có chút co rút lại " Ngươi hỏi chuyện này làm gì ?"
" Thì tò mò chứ sao, anh còn trẻ thế mà, chắc chưa tới đâu hả ? Vì sao lại thành hội trưởng Hội Phượng Hoàng ? Vì gì lại tham gia ? Sao cụ Dumbledore tin tưởng anh đến vậy ?"
" Ta nói là bị bắt ép, tin không ?"
Harry chầm chậm lắc đầu " Không tin, cụ Dumbledore nhất định sẽ không ép buộc ai cả."
" Chà, ngươi cũng hiểu rõ con người của cụ ấy quá nhỉ ?" Skool lạnh nhạt nói, sau đó vẻ mặt cũng trở nên mềm mại hơn không ít " Nếu thật muốn biết, thì ta gia nhập Hội Phượng Hoàng là bảo vệ những người ta muốn."
Harry mở miệng còn định nói gì đấy, thì tiếng chuông cửa lại vang lên.
Skool và Harry liếc mắt nhìn nhau, nắm chặt đũa phép, đi ra cửa. Nhìn thông qua mắt mèo, Skool thu đũa phép lại, mở cửa ra.
Cụ Dumbledore đứng đó, đôi mắt lam nhạt lóe sáng sau cặp kính bán nguyệt " Đến đây nào, Harry, con đã chuẩn bị tốt rồi chứ ? Chúng ta sẽ đi Hang Sóc."
" Vâng ạ, thưa thầy." Harry gật đầu, cầm lấy rương hành lí đặt trong phòng khách " Hành lí con đều ở đây hết, Hedwig mau vào lồng sắt nào."
Hedwig vừa bay vào lồng, Harry đóng cửa lại thì cụ Dumbledore liền vẩy đũa phép, rương hành lí và cú mèo biến mất tăm.
" Được rồi, Molly biết chúng ta sắp đến." Cụ Dumbledore nói " Nhất định đã chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn."
Ba người rời khỏi căn nhà, Harry xoay đầu liếc nhìn lại lần cuối, cậu biết, cậu sắp phải xa rời nó vĩnh viễn.
Cụ Dumbledore và Skool nhất thời cũng không nói năng gì.
" Thưa thầy..." Harry quay đầu lại nhìn " Chúng ta đi thôi ạ."
Cụ Dumbledore đưa ra bàn tay không bị thương, Harry đặt tay lên nó.
Phía cuối con đường nhỏ, kiến trúc và khung cảnh xung quanh bỗng trở nên xiêu vẹo một cách quái lạ....
Ba người dịch chuyển cách Hang Sóc khoảng hơn trăm mét, bởi vì gần đó đã bố trí rất nhiều bùa chú phòng hộ.
Trước cửa Hang Sóc, bà Weasley, Hagrid, Lupin, Ron, Ginny, Hermione, cặp sinh đôi Fred và George đều đứng hóng cuối đường nhỏ. Harry vừa tiến lại gần, đã bị bà Weasley ôm chầm lấy " Ôi, Harry, mừng con trở về nhà."
Hagrid cũng vỗ bốp bốp vào lưng cậu.
" Chà, tốt quá, buổi tối thật náo nhiệt." Bà Weasley rất hào hứng " Fred, George, Bill !"
Bill từ cửa sổ lầu ba ló đầu ra " Sao vậy, má ? Ồ, Harry, chào em."
" Mau xuống đây, ba đứa con dọn bàn ghế ra sau vườn đi. Cha sắp về rồi, chúng ta sẽ dùng bữa ngay thôi."
" Con cũng sẽ giúp đỡ ạ." Một cái đầu thò ra từ phía sau Bill, là Fleur, mái tóc bạch kim cực bắt mắt.
Skool đi theo phía sau cụ Dumbledore, chào hỏi đơn giản vài câu với các thành viên trong Hội.
Harry, Ron và Hermione tụm sát vào nhau tám chuyện. Ron tò mò nhìn Skool đánh giá.
" Đây là hội trưởng Hội Phượng Hoàng hả ?" Hermione hỏi.
" Đúng vậy, ảnh là Skool."
" Nhìn trông như phù thủy ở Ai Cập vậy." Ron nói " Chà, hai bồ biết đó, hồi nghỉ hè năm hai, nhà mình có đi chơi Ai Cập, mấy phù thủy, pháp sư ở đó đều có hình dáng kiểu này."
Hermione chăm chú nhìn Skool rồi nói " Trông anh ta rất bình tĩnh và nghiêm nghị. Nhưng quá trẻ..."
" Mấy đứa đang bàn về Skool hả ?" George đột nhiên chen giữa ba người " Đừng trông vẻ ngoài trẻ tuổi của anh ta, đầu óc thông minh lắm đấy. Vài hoạt động gần đây của Hội mang hiệu quả cao thế cũng do anh ta chỉ huy."
" Hành động đạt hiệu quả cao gì ạ ?" Harry vội hỏi.
" Cái này, không nói cho mấy đứa nghe được." George liếc nhìn sang Skool " Nhưng không chỉ tụi em tò mò đâu, thành viên trong Hội cũng rất hiếu kì. Không ai biết rõ Skool đến từ đất nước nào cả, sống ở đâu, làm sao gia nhập, thậm chí có họ của anh ta cũng chả ai biết."
" Chà..." Ron cực kì ngưỡng mộ, cất giọng cảm thán " Ngầu đét !"
Hermione nhíu mày, nói thẳng " Lai lịch không rõ, mấy anh cũng không điều tra thử à ?"
" Sao mà không lần mò chứ, nhưng cụ Dumbledore lần nào cũng lạnh giọng bác bỏ. Ầy, mấy đứa không biết đó thôi..." George đè thấp giọng " Anh nghe nói có một lần họp hội nghị, cụ Dumbledore cực kì nổi giận, cụ ấy bảo là, Skool là người cụ tin tưởng hết lòng, sẵn sàng giao cả tính mạng, sau đó mới không ai dò hỏi thêm nữa."
George đặt tay lên vai Harry " Mọi người cũng quen dần rồi, đầu óc của anh ta cực cực nhạy bén."
" Mình thấy ảnh không tệ đâu." Harry nói " Hôm nay mình có hỏi thử ảnh một chuyện, anh ấy nói tham gia Hội Phượng Hoàng, là để bảo vệ những người mình quan tâm."
George huýt sáo " Hay lắm, lại biết thêm được chút ít."
" George ! Con đang quậy gì đấy ?" Giọng bà Weasley vang lên, George chạy vọt đi.
Skool theo sau cụ Dumbledore nói chuyện cùng Lupin về tình báo mới đây. Hơi trễ một chút, Moody, Kingsley và Eren tới Hang Sóc, chờ bà Weasley dọn món thứ hai ra dĩa thì ông Weasley cùng Dedalus cũng về đến.
" Tốt lắm Arthur, anh mau rửa tay rồi ra dùng bữa." Bà Weasley vui mừng nói.
Sân vườn của Hang Sóc ồn ào náo nhiệt. Mười mấy ngọn nến lớn lơ lửng trên không, bàn ăn bày đầy những món ngon, không thiếu rượu mật ong và nước trái cây các loại. Biết sẽ đến dùng bữa, nên Eren đặc biệt mang theo bánh kem Auer làm, ngồi trên bàn ăn kiêu ngạo, tự hào nói " Thực đơn này là Annie viết, đảm bảo cực kì ngon."
Vừa dứt lời, bánh kem đã được phân chia sạch sẽ. Nhìn tình hình này, xem ra Eren đã nhiều lần phân chia đồ ăn ngon cho đám người.
Trước mặt Skool cũng có một miếng bánh, lúc cầm dao nĩa định ăn thì cả đám người nếu không chăm chú thì cũng đầy nghi hoặc nhìn sang.
Chờ thấy miếng bánh được bỏ vào miệng, George đã đợi không nổi đặt câu hỏi " Ăn ngon không ?"
Bàn ăn đều có không ít người hóng chuyện, cụ Dumbledore cũng nhìn sang Skool mỉm cười.
Skool đặt nĩa xuống bàn ăn, lấy khăn lau miệng, cong khóe môi mỉm cười " Độ ngọt vừa phải, kem không quá ngấy, bánh ăn rất ngon."
Vài cái nĩa không cẩn thận rớt 'leng keng' xuống.
" Thì ra anh cũng biết cười." Giọng Fred cười khúc khích không thèm câu nệ " Tôi còn tưởng anh là một khúc gỗ, lúc nào cũng trùm kín áo choàng. Nói thật nha, tôi rất tò mò. Ở đây ngoài cụ Dumbledore chẳng ai biết anh cả, anh có thể nói cho chúng tôi nghe làm sao quen được cụ ấy không ?"
Skool liếc nhìn cụ với ánh mắt sâu xa, rồi trả lời " Tôi và cụ biết nhau ở Hogwarts. Thực ra chúng tôi đã quen biết rất lâu rồi, nhưng trước đây thì chưa bao giờ nói chuyện đàng hoàng."
Đa phần mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Skool, mấy thành viên Hội Phượng Hoàng không ngờ người nọ lại trả lời câu hỏi của Fred.
Fred và George ăn ý liếc nhìn nhau, vẻ mặt hào hứng.
" Có thể nói năm nay anh đã bao nhiêu tuổi không ?" " Là người nước nào thế ? Cũng là người Anh sao ?" Fred và George lần lượt hỏi, không để ý tới ánh mắt cảnh cáo của bà Weasley.
Không chỉ hỏi cho bản thân, Fred còn choàng cổ Harry nói tiếp " Harry muốn hỏi anh, là vì sao lại gia nhập Hội Phượng Hoàng ? Câu trả lời trước đó quá qua loa."
Tiếp đến, George cũng túm lấy cổ Ron, ồn ào không sợ bị mắng " Ron muốn hỏi, anh tốt nghiệp từ trường phép thuật nào vậy ? Trước đây làm ngành nghề gì ?"
Ginny thấy sôi nổi thế cũng tò mò hỏi thử " Em thấy anh có mang nhẫn, anh đã có bạn gái rồi hả ?"
Ginny hỏi xong, cả bàn ăn đều tĩnh lặng trong vài giây, sau đó, Fred và George không biết sợ hãi, đập bàn hò hét.
Cụ Dumbledore vẫn bộ dáng mỉm cười vui vẻ như cũ, nhìn đám người làm trò.
Skool bưng ly trái cây lên, nhâm nhi chút rồi mới cất lời " Tò mò vậy hả ? Được thôi, từng vấn đề một, từ cái cuối cùng bắt đầu trả lời."
Cặp song sinh nghe thế càng hăng say hơn, chẳng biết họ lôi đâu ra hai cái loa kèn thổi rùm beng.
" Đáp án là YES, tôi đã có bạn gái."
Cái muỗng trên tay bà Weasley rơi xuống lần hai, vẻ mặt hóng chuyện nhìn sang Skool.
" Tôi được cụ Dumbledore mời tham gia Hội Phượng Hoàng, may mắn được cụ coi trọng, để tôi đảm nhiệm chức vụ hội trưởng. Mục đích chỉ có một, mọi người cũng đã rõ. Hội Phượng Hoàng là vì nó mà tồn tại, nhưng đối với tôi, còn là muốn bảo vệ những người quan trọng, chẳng hạn như bạn gái tôi."
Bill nắm lấy tay Fleur, dĩa và ly rỗng trước mặt Fred và George lắc lư nhảy điệu clacket.
Ron, Harry cùng Hermione vẻ mặt không khác nhau là mấy, ban đầu có chút kinh ngạc sau đó lại cảm thấy rất cảm động.
" Trường học tốt nghiệp ? Đương nhiên là Hogwarts."
Mấy người lớn trên bàn ăn, đưa mắt nhìn nhau.
" Là người Anh, nhưng thành thật tôi không thích thời tiết ở London cho mấy." Skool nói tiếp " Còn về tuổi tác, bí mật."
Skool nói xong giơ ly rượu mật ong lên " Đã lâu rồi, tôi không tham gia buổi tiệc vui nhộn thế này, mời mọi người một ly rượu. Nhân tiện, còn có cảnh đêm yên bình, ánh trăng rạng ngời, bánh kem ngon lành, ẩm thực phong phú, và cả cuộc sống khó khăn nhưng tươi đẹp này."
Cụ Dumbledore là người đầu tiên nâng ly " Cheers !"
Sau đó ai nấy cũng đều nâng ly theo " Cheers !"
Kết thúc bữa tối ăn uống no say, cụ Dumbledore và Skool tạm biệt rồi rời đi.
" Một buổi tụ tập không tệ." Skool nói đơn giản " Giải quyết được vấn đề sau khi thầy đi, lòng tin với con sẽ đỡ sụt giảm."
Cụ Dumbledore nheo mắt, cười nói " Đối với lão già như ta mà nói, đây là một hồi ức quý giá."
Ann nhún vai " Thật là hi vọng, buổi tiệc lần sau, người trên bàn vẫn nguyên vẹn."
" Sẽ thế...Con có thể làm được, việc lần trước làm rất tốt."
" Hửm ? Con còn nghĩ thầy sẽ chê con máu lạnh chứ ?"
" Có được sẽ có mất, đạo lí này ta hiểu được."
Skool liếc mắt nhìn cụ, hơi ngẩn người rồi nhanh chóng quay mặt đi nói " Ngày mai, thầy cùng con đến một nơi."
" Được."
" Hửm, sao người không hỏi là việc công hay việc tư ?"
" Không sao có, như thế nào cũng được."
" Hờ, quả nhiên đi cùng lâu ngày tập thành thói quen tốt." Skool nghẹn lời " Tóm lại, người chuẩn bị một chút, mai chúng ta sẽ đến Pyrenees."