-------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
-------------------------------------
Giữa trưa chủ nhật, thức ăn bắt đầu xuất hiện trên bàn dài Slytherin, Ann cũng không quên chừa lại mấy dĩa cho Fanny. Lúc chuẩn bị ăn thì đã thấy cô nàng hớt hải chạy vào, vừa đặt mông xuống ghế ánh mắt đã hoài nghi nhìn chằm chằm Ann.
Bị Fanny nhìn như vậy, cô còn tâm tình nào để ăn uống nữa, đành phải buông dao nĩa xuống, quay sang nhìn Fanny không rõ nguyên do dò hỏi " Có chuyện gì xảy ra ?"
Fanny nhìn trái phải, lại thấy xung quanh nhà ăn toàn là người, chỉ có thể đè thấp giọng xuống, khe khẽ bên tai Ann hỏi " Ann, mau khai báo thật cho tớ biết, cậu đem nội dung cuộc thi đấu thứ nhất nói cho Hermione biết rồi phải không ?"
Ann ngơ ngắc trả lời " Không có nha, làm sao vậy ?"
Ánh mắt Fanny vẫn mang chút hoài nghi, to nhỏ tiếp tục nói " Vừa rồi tớ ở thư viện nhìn thấy Harry và Hermione đang tra cứu tư liệu, trên bàn toàn là sách về rồng."
" À ha, cậu nói chuyện này hả ? Tớ nghĩ chắc là Hagrid đã đi nói với Harry, sau đó cậu ấy lại nói với Hermione, hai người họ đang suy nghĩ biện pháp làm sao để vượt qua cuộc đấu đầu tiên rồi." Ann bình tĩnh nói.
" Ra là vậy..." Fanny chợt hiểu ra mọi chuyện, còn buột miệng nói " Tớ còn tưởng cậu..."
" Tưởng cái gì hửm ?" Ann cầm dao nĩa chuẩn bị tiếp tục ăn " Nghĩ tớ sẽ nói với bọn họ ?"
Ann hiển nhiên nói " Cậu cũng biết, Thi đấu Tam Pháp thuật có khả năng nguy hiểm rất cao, tớ sẽ không định dính dáng vào đâu."
" Ừm, tớ hiểu." Fanny nói, nghiêng đầu ngó qua Ann đang dùng bữa, sau đó quét mắt nhìn qua người nào đó ở dãy bàn Gryffindor đang ăn, lắc đầu khe khẽ khó ai phát hiện được, trong lòng thầm cảm thán chuyện này đúng là gánh thì nặng, mà đường thì xa, ái chà.
--- --- --- --- --- --- --- --- --- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ----
Thời gian nhanh chóng trôi đến thứ ba, chiều nay tất cả các khóa học đều được dừng lại, dùng bữa trưa xong toàn bộ học sinh đều theo hướng huynh trưởng dẫn dắt, rời khỏi lâu đài đi đến ngoài rìa khu rừng Cấm.
" Mau chóng sẽ được chứng kiến rồng, tớ lớn vậy rồi mà chưa từng thấy nó lần nào hết." Fanny từ trên khán đài ngồi xuống, hưng phấn nói " Bà cùng với cha mẹ hay bảo rồng nguy hiểm lắm..."
" Đúng thật là rất nguy hiểm, Fanny." Ann nói " Ghê nhất là con Đuôi Gai Hungary, nó có thể phun lửa xa tận hai mươi ba mét, cậu nói tụi mình cách nó đủ xa chưa nhỉ ?"
Ann vừa nói, vừa nhìn ngó xuống dưới, mảnh đất trống trong khu rừng Cấm được dựng lên thành một khán đài bằng gỗ, ở phía chính diện khán đài lợi dụng địa hình đất đá làm thành một gò đất nhô lên che phủ sân thi đấu.
Không ít phù thủy đang đứng bận rộn nơi sân đấu, đa phần đầu là những người huấn luyện rồng mà Ann gặp gỡ mấy hôm trước.
Ludo Bagman từ trong lều trại ở gần đó đi ra, rút đũa phép chỉ vào cổ họng sau đó âm thanh trở nên vang dội, làm cho mọi học sinh đều chú ý tới.
" Xin mọi người hãy trật tự !" Tiếng cãi cọ, tranh luận tắt hẳn, lâu lâu chỉ thoáng nghe vài câu xì xào bàn tán.
" Chào mừng mọi người đã đến với trận thi đấu thứ nhất của cuộc Thi đấu Tam Pháp thuật, tiếp theo đây các dũng sĩ sẽ phải đối mặt với thứ gì đây ? Mời nhìn qua bên phải !" Một cái lồng sắt to bự chảng được đẩy ra giữa sân, bị nhốt bên trong là con rồng Mũi cụt Thụy Điển.
Trên khán đài hiện giờ đều là những hơi thở hít sâu, những tiếng bàn tán tranh luận, còn có mấy tiếng la ó chói tai không thể tin được.
" Sao lại là rồng ?" " Ôi, Merlin, cuộc đấu thứ nhất vậy mà lại là rồng ! Không tin được mà, sao có thể là sự thật chứ !" Vô số tiếng xôn xao, hoảng hốt của đám học sinh, cũng có vài người không kiềm được hét lên.
" Không sai, đây là rồng Mũi cụt Thụy Điển, các dũng sĩ sẽ phải đối mặt với nó. Bọn họ cần phải cướp được quả trứng vàng mà mấy con rồng đang bảo vệ ! Mỗi người sẽ đối mặt với mỗi con rồng khác nhau, tổng cộng có bốn con, đầu tiên là Mũi cụt Thụy điển, rồng Xanh xứ Wales, Cầu lửa Trung Hoa, và cuối cùng là Đuôi Gai Hungary. Bọn họ sẽ chọn ra rồng mà mình phải đối diện."
Ở chính giữa sân đấu, mấy vị huấn luyện rồng cũng đã bố trí xong xuôi, tiếng còi chói tai vang lên.
" Được rồi, đã đến giờ, tiếp theo xin mọi người hãy nhiệt liệt hoan nghênh vị dũng sĩ đầu tiên, hãy xem cậu ta làm sao có thể cướp quả trứng vàng. Chào mừng dũng sĩ đến từ Hogwarts, Cedric Diggory !"
Đương nhiên lúc sau Harry lợi dụng cưỡi Tia Chớp, với bắt được quả trứng vàng. Tiếng còi kết thúc trận đấu trong sự hoan hô nhiệt liệt của mọi người.
" Harry đúng là có ý tưởng không tệ..." Trên đường trở lại lâu đài, Fanny nói với Ann " Đương nhiên mấy dũng sĩ khác cũng rất lợi hại. Cedric hay thật, có thể nghĩ ra biến thành cục đá làm cho con rồng không chú ý, may mà lúc nó phát giác ra thì anh ấy đã lấy được quả trứng vàng."
" Đúng vậy, bùa chú biến hình rất hoàn hảo, nếu tớ mà có thể làm một nửa như ảnh thì giáo sư McGonagall mỗi ngày đều sẽ không chăm chăm lo lắng về tớ rồi."
" Tớ đoán chắc mọi kì vọng của cậu đều đặt ở kì khảo khí năm cấp năm rồi phải không ? Sau đó sẽ không cần phải tiếp tục học môn Biến hình nữa, vậy cũng tốt.." Thấy phản ứng của Ann, Fanny rất mau chóng bình luận tiếp " Fleur Delacour chị ấy cũng xịn lắm, bùa chú mê hoặc đó chắc là rất cao cấp, hoặc là bùa ngủ mê gì đó, con rồng nó mê mang luôn... Còn Krum..."
Fanny còn chưa nói xong, thì bất thình lình đã có một người phóng tới Ann đánh gãy lời cô nàng.
Là Hermione, nàng vọt tới trước mặt Ann, không chờ cô kịp phản ứng thì đã ôm cô khóc nức nở.
Ann đúng là hoàn toàn không kịp trở tay, thiếu chút nữa bị đập vào vách cửa bên hông lâu đài, loạng choạng lùi về sau hai bước, đỡ lấy Hermione.
" Ách... Có chuyện gì hả ?" Ann trụ vững mới lắp bắp nói.
" Ron và Harry làm lành rồi... Mới, mới vừa nãy luôn... Hai tên ngốc đó thật khờ mà..." Hermione ngắt quãng lên tiếng,
" Cái này... đây không phải là một chuyện đáng mừng hả ? Còn cậu bị sao ư ?" Ann không thể hiểu được.
Hermione gật đầu, Ann có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở dồn dập của nàng phả ngay sát cổ, làm cô hơi ngứa mà cố duỗi thẳng ra sau. Quả nhiên hôm nay quên mang khăn choàng là một sai lầm lớn.
" Mình cứ nghĩ là... Nghĩ là hai người bọn họ không bao giờ nói chuyện với nhau nữa, không thèm làm bạn bè tiếp nữa.." Hermione nức nở rồi lại nghẹn ngào nói.
Bất đắc dĩ liếc nhìn Fanny đang khoanh tay đứng bên cạnh, vẻ mặt cười cười xem chuyện vui, Ann vỗ vỗ Hermione an ủi " Quan hệ bạn bè sẽ vì nhiều chuyện mà cãi vã, nó cũng rất bình thường, cậu cũng biết tánh tình của Ron không phải sao ? Cậu ấy hành động nhanh hơn suy nghĩ, sẽ không như cậu rõ ràng tỉ mỉ suy tính. Cậu đấy là đứng hạng nhất trong đám học sinh, cũng phải hiểu cần gì lo lắng cho hai tên khờ đó chứ ?"
" Nhưng nếu bọn họ thật sự cãi tới nghỉ chơi luôn thì làm sao chứ ?"
" Hơ, chuyện này dễ vậy hả ? Cậu ngẫm xem, ba người năm nhất cùng nhau đánh bại yêu quái khổng lồ, vượt qua mấy thử thách của giáo viên bảo vệ được Hòn đá phù thủy, năm thứ hai mò cách tìm ra Phòng chứa, năm ba nhờ vào tội phạm bị truy nã Sirius Black tình bạn phát triển thành tình hữu nghị cách mạng, dễ gì bảo nghỉ chơi là nghỉ chơi. Hơn nữa đợi Ron nghĩ kĩ càng lại thì sẽ tự chủ động làm hòa với Harry thôi, không phải sao ?"
Hermione gật đầu, buông Ann ra rồi chợt hỏi " Tình hữu nghị cách mạng là sao ?"
Ann nhẹ nhõm thở phào, cổ của cô rất nhạy cảm, bị người ta phà hơi vào làm tim cũng đập nhanh hơn nhiều.
" Cách mạng hữu nghị chính là tình bạn vững chắc, không dễ bị lung lay... Trên mặt cậu bị sao vậy ?" Đang giải thích giữa chừng thì Ann phát hiện trên mặt Hermione có mấy vết trầy, hình như là bị Crookshanks cào.
" Mình... mình xem Harry thi đấu khẩn trương quá ..." Hermione đỏ mặt nói, những chuyện này bị Ann phát hiện ra làm nàng thật ngượng ngùng.
" Thật là... cậu nuôi mèo, còn muốn học nó cào cấu ?" Ann bộ dáng không biết nói gì, kéo tay Hermione đi vào bên trong lâu đài " Nhân lúc còn chưa tới giờ dùng bữa, mong chóng tới bệnh viện xin bà Pomfrey sát khuẩn cho cậu... Mình hôm nay không mang theo cái gì hết, không làm cho cậu được."
Ann đi hai bước mới phát hiện Fanny không có đi theo, quay đầu hướng nhìn cô nàng hỏi " Fanny, cậu đến thẳng nhà ăn hay đi với tớ đưa Hermione tới bệnh viện ?"
Fanny nhìn tới Ann và Hermione, trên mặt treo nụ cười lớn, ánh mắt không rõ hàm ý mờ mờ ám ám.
" Mấy cậu đi trước đi, tớ còn phải tới thư viện một chút, hình như lúc nãy đã để quên mấy món đồ ở đó, bà Pince chắc đã cất giúp tớ rồi." Fanny nói xong liền xoay người định rời đi, được vài bước thì ngó lại Hermione nở nụ cười bí hiểm.
" Có cần tớ giữ mấy món ngon tối nay cho cậu không ?" Ann hỏi.
" Có có, bữa tối thấy." Fanny phẩy tay.
" Được rồi, hai đứa mình đi thôi." Ann nhìn Fanny hối hả chạy đi, xong lại quay qua Hermione " Nhìn qua chắc là vì gãi gãi nên có chút nghiêm trọng, hai vết xước chỗ này hơi sưng đỏ lên, mau đi thôi..."
Dọc đường đi, Hermione cũng bắt đầu lo lắng vì hai hạng mục thi đấu tiếp theo của Harry.
Nàng hỏi " Để hoàn thành cuộc thi lần này, cần vượt qua hai cuộc thi nữa, cái đầu tiên đã nguy hiểm như vậy, mình thật không tưởng tượng được tiếp theo sẽ như nào."
" Ludo Bagman nói trận thi đấu thứ hai đến tháng năm sau mới bắt đầu, thời gian còn dài như vậy tạm thời đừng suy nghĩ nhiều quá."
Trải qua một hồi cảm xúc dâng trào, Hermione cũng bình tĩnh trở lại, chỉ số thông minh khôi phục bình thường.
Nàng nghiêm túc nói " Nhưng đây là Thi đấu Tam Pháp thuật, trước đó đã từng có rất nhiều người phải chết vì tham gia. Ann mình nghĩ quả trứng vàng vừa mới bắt được ở hạng mục đầu rất có thể là manh mối cho trận đấu thứ hai. Ầy, không được, đêm nay mình phải tìm Harry nghiên cứu thử xem làm sao mở nó ra."
" Hermione, nếu mình đoán không sai, tối nay ở phòng sinh hoạt chung Gryffindor, Fred và George sẽ chủ trì mở bữa tiệc tối, hơn nữa đây là bữa tối đầu tiên sau khi Harry và Ron làm lành, mình cảm thấy cậu cho họ chút thời gian thả lỏng, nghỉ ngơi trước đã."
" Ừm.. cũng đúng." Hermione cảm thấy Ann nói cũng có chút đạo lí nhưng sau đó lại chợt nhớ ra chuyện quan trọng gì, khóe miệng cười nhìn cô hỏi " Ann, cậu có nói nếu mình muốn đến thăm gia tinh thì có thể giúp đỡ phải không ? Mình muốn đến phòng bếp xem thử hoàn cảnh của tụi nó."
" Đương nhiên được, chuyện nhỏ, cậu cứ sắp xếp thời gian rồi báo mình." Ann gật đầu.