Thực lực của Bellatrix đã sớm vượt xa nội dung kì thi O.W.Ls, cho nên cô không quá lo lắng về cuộc thi sắp tới.
Mà Roldophus thành tích lúc nào cũng đội sổ kia cuối cùng cũng lo lắng sẽ làm cho gia tộc Lestrange hổ thẹn nên dạo này cậu ta cũng rất chịu khó mở quyển sách mới tinh ra đọc, dùng sự chú ý để theo đuổi Bellatrix chuyển sang dùng để học tập.
Không có Roldophus quấy rầy, cũng không cảm thấy áp lực vì thi cử, bỗng chốc Bellatrix có rất nhiều thời gian nhàn nhã.
Xuyên qua lầu chính của Hogwarts, bước theo con đường mòn đầy đá cuội, đi đến tận cùng sẽ thấy một bãi cỏ rộng rãi, quanh năm cỏ không bao giờ khô héo, trải đều khắp mọi ngóc ngách như một tầng đệm mềm mại màu xanh.
Giữa bãi cỏ là một hồ nước lớn, tên là Hồ Đen.
Dưới hồ có một con mực rất to, xúc tu của nó cũng thường xuyên lộ ra trên mặt nước, làm bọt nước văng tung tóe, hù dọa vài học sinh dám lảng vảng quanh khu vực này.
Bellatrix thích nhất là thời điểm ở một mình một người.
Tay cô cầm sách vở, mắt nhắm lại nằm dưới gốc cây bên hồ cảm thụ ánh mặt trời xuyên thấu qua những phiến lá chiếu lên mặt.
Bỗng nhiên vài giọt nước mát lạnh văng đến đây làm ướt đồng phục của Bellatrix, khiến cô tỉnh táo trong khi sắp chìm vào mộng đẹp.
Sau lưng là tầng cỏ mềm mại nhẹ nhàng đỡ lấy cơ thể thể, cũng theo nhiệt độ của thời tiết mà trở nên ấm áp.
Một làn gió thổi qua, một phiến lá nhỏ bay lên, dừng lại ở khóe mắt Bellatrix sau đó như lông chim mà đảo qua mí mắt cô.
Bellatrix nhẹ nhàng lấy tay gỡ xuống.
Quãng thời gian thảnh thơi không phiền muộn như thế này khiến Bellatrix có cảm giác không chân thật, giống như cô đã quên đi chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, quên hết mọi thứ lo âu sắp đến.
Chỉ còn hai năm nữa là sẽ tốt nghiệp.
Giống như kế hoạch ban đầu của cô, tốt nghiệp xong liền trốn trong nhà, cố gắng không gây sự chú ý, tránh gia nhập Tử thần thực tử, bắt tay chuẩn bị hành lí sẵn rồi đợi đến khi Harry Potter được sinh ra, lúc đó cô liền có thể thong thả rời đi không chút lo sợ.
Nhưng nhìn thấy mức độ cuồng Voldemort như fan cuồng idol của Walburga hiện tại thì có lẽ nếu như cô cứ nhất quyết trốn trong nhà sẽ không tránh được việc bị gia tộc bắt ép trở thành Tử thần thực tử.
Cho nên, Bellatrix chỉ có thể điều chỉnh lại kế hoạch một chút.
Sau khi tốt nghiệp Hogwarts, cô sẽ liền nhanh chóng xin cha và cô cho cô đi du lịch đây đó một chút, đương nhiên đó chỉ là cái cớ để tránh cuốn vào cuộc chiến tranh phù thủy.
Theo trí nhớ của Bellatrix ở kiếp trước thì những năm cuối của thập niên sáu mươi và đầu thập niên bảy mươi thì người Mỹ cũng bắt đầu quảng bá ARPANET, dự án mạng này vô cùng phát triển, gần như bao trùm toàn bộ thế giới Internet lúc bấy giờ.
Sau khi tốt nghiệp Bellatrix có thể nhanh chóng đến Mỹ tiếp tục học đại học.
Bằng kiến thức tương đối về Internet của kiếp trước, cô có thể gia nhập lịch trình nghiên cứu của người Mỹ.
Hơn nữa, hệ thống phù thủy bên Mỹ cũng không hoàn chỉnh, không có sự quản lý chặt chẽ.
Điều đó sẽ giúp Bellatrix dễ dàng vứt bỏ thân phận phù thủy, giả làm thường dân hòa nhập vào xã hội của Muggle.
Nếu có thêm chút cơ hội thì cô có thể gia nhập luôn tiến trình thương nghiệp hóa của Internet, cuộc sống sau này đảm bảo sẽ vô cùng thoải mái.
Khẽ di chuyển cái eo lười biếng, Bellatrix quyết tâm dùng hai năm học còn lại hưởng thụ thân phận phù thủy, cô cũng hi vọng hai năm sau có thể thuận lợi mà rời Anh đến Mỹ nhanh nhất có thể.
Cuối cùng thời gian yên tĩnh một mình một người cũng không kéo dài quá lâu, có một lần Andromeda phát hiện Bellatrix sau khi tan học thường đến bãi cỏ này nghỉ ngơi nên bắt đầu thường xuyên lôi kéo Ted đến đây chơi cùng, lấy cớ là cùng nhau ôn tập cho cuộc thi O.W.Ls nhưng thật ra là để phá hoại những giây phút thanh nhàn của Bellatrix.
Bốn năm ròng rã trôi qua, cuối cùng Frank cũng theo đuổi được cô nàng được mệnh danh là nữ thần của Gryffinfor, Alice Francis.
Từ đó, tổ bốn người họ trở thành tổ năm người gồm Frank, Alice, Ted, Dromeda cùng Eden.
Phát hiện tình cảm Eden dành cho Bellatrix, Andromeda cũng thử giúp đỡ cậu, đáng tiếc Bellatrix cũng cao thủ không kém, cô như có như không xa lạ mà đối đãi với Eden, cộng thêm tính cách ngại ngùng không dám mở miệng của cậu, Andromeda đành phải bỏ cuộc làm Cupid ghép đôi cho bọn họ.
Không nỡ bỏ rơi bạn bè, Frank và Ted lúc nào cũng rủ Eden đi chơi để cho cậu không cảm thấy cô đơn.
Sau khi bắt đầu xem bãi cỏ này là nơi tụ tập, đám người Andromeda và Bellatrix trở thành ba nam, ba nữ, cô và Eden cũng vô tình bị bọn họ ghép thành một cặp.
Bellatrix cũng từng rất lo lắng không biết làm sao để nói chuyện cùng Eden.
Nhưng lần nào trò chuyện Eden cũng đỏ mặt, cậu chưa bao giờ mở miệng thổ lộ quá trắng trợn.
Lời từ chối Bellatrix cũng không nói nổi, cô đành phải giữ thái độ xa cách, lễ phép đối đãi cậu.
Ngoại trừ thời gian đọc sách, thảo luận bài tập, Andromeda thường rủ Ted cùng cô nàng cưỡi chổi đánh trái Quaffle qua lại.
Andromeda đối với mấy cái trò vận động mạnh này rất thích thú, lúc học năm hai cô nàng còn tham dự cuộc thi tuyển người chơi Quidditch nhưng lại không trúng tuyển.
Mà Ted và Frank đều là thành viên đội Quidditch của Gryffindor, vì thế Andromeda đành phải nhờ Ted dạy cô tập vợt một chút, mặc dù chỉ là đánh trái Quaffle qua lại nhưng có còn hơn không.
Bãi cỏ bên hồ vô cùng rộng rãi, đây vốn là nơi thực hành khóa học bay, không cần đến sân tập Quidditch chuyên nghiệp, tập ở đây vẫn rất thoải mái.
Để khỏi bị căng thẳng cho cuộc thi sắp đến, Andromeda thường xuyên lôi Ted đến sân cỏ này cầm chổi lượn vài vòng.
Đối diện với Andromeda và Ted hoàn toàn phục tùng bạn gái mình, Bellatrix lắc đầu cảm thán: "Dromeda! Đừng lúc nào cũng ức hiếp Ted.
Rõ ràng em là người muốn bọn chị tập trung ôn tập cho cuộc thi O.W.Ls, nhưng cuối cùng em lại là người gây sao nhãng.
Nếu như Ted không qua được kì thi này, thì kẻ đầu sỏ phải tính đến chính là em."
Mà Andromeda chính là làm mặt quỷ: "Mới không có đâu.
Ted của em là vĩ đại nhất, ai muốn đánh bại anh ấy thì ít nhất phải có hơn tám điểm O."
Bộ dạng này của cô nàng thật tự tin, còn tự tin hơn cả Ted.
Frank cười cô nàng: "Vậy nếu như năm nay Ted không kiếm được hơn tám điểm O, vậy thì năm sau Dromeda bù lại nhé?"
Andromeda liếc cậu: "Hừ! Đừng hòng chế nhạo mình, ai cũng biết người có thành tích xuất sắc nhất Gryffindor là Alice, người có thành tích cả năm toàn điểm T như cậu chẳng phải đều do điểm O của Alice bù qua đấy sao?"
Mọi người bỗng nhiên cười rộ lên, mặt Frank bỗng chốc trở nên xám xịt, không nói được lời nào.
Đối diện với mặt quỷ của Frank, Andromeda không thèm để ý mà xách chổi cùng Ted bay vút lên trên không.
Bellatrix lắc đầu tiếp tục đọc sách.
Gió nhè nhẹ thôi, tiếng cười thanh thúy như xa như gần của Andromeda thỉnh thoảng truyền đến tai Bellatrix, Andromeda và Ted đang vui vẻ đuổi đánh trái Quaffle thì đột nhiên Bellatrix nghe thấy tiếng hét đầy sợ hãi của Ted: "Dromeda!"
Bellatrix lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy Andromeda đang rơi từ trên không xuống, theo sau đó là Ted, cậu đang cố gắng đuổi theo cô nàng, tay với ra xa nhất có thể nhưng lúc nào cũng đều cách một khoảng nhỏ không thể bắt được Andromeda.
Mọi người thấy cảnh này cũng cả kinh, không biết làm gì, chỉ thấy tốc độ rơi của Andromeda càng lúc càng nhanh, mà cô cũng cách mặt đất càng lúc càng gần.
...!
Im back rồi đây các nàng.
Cuối cùng cũng nghỉ Tết!.