Ngày ở Slytherin rất bình tĩnh cũng rất thích ý, Malfoy và Zabini là những người bạn cực kỳ tốt, khai giảng gần hai ngày, bọn họ cùng lên lớp cùng đi thư viện, đương nhiên bọn họ không phải Gryffindor, cho nên thường để lại không ít không gian tư nhân cho nhau. Hai ngày này, ngoại trừ tiết biến hình, Harry còn lên tiết bùa chú, lịch sử pháp thuật, Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám và thảo dược học. Tất cả đều quen thuộc như vậy. Tiết bùa chú giáo sư Flitwick rất thích Harry, lần đầu điểm danh vì tên của Harry và Neville mà thét lên hai lần, dẫn đến cùng ngày nội dung tiết bùa chú không nhiều. Mà tiết lịch sử pháp thuật của giáo sư Binns vẫn khô khan vô vị, nhưng ông rất tốt với Harry, khi hết tiết, vậy mà cố ý hỏi Harry nghe thế nào. Quirrel của tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám lại không đặt nhiều lực chú ý lên người Harry, có lẽ vì mục đích chủ yếu của Voldemort là Hòn Đá Phù Thủy, thế nên Quirrel giả rất giống một kẻ nói lắp nhát gan. Giáo sư Sprout của tiết hảo dược học là người tốt bụng đối ai cũng cực kỳ hòa ái, hơn nữa, môn này rất dễ học. Nói chung, mấy ngày nay Harry thêm không ít điểm cho học viện.Rốt cục, tới chiều thứ năm, các Slytherin nghênh đón tiết học đầu tiên của viện trưởng. Harry cực kỳ chờ mong tiết học này, không chỉ vì đây là tiết của Sev, còn vì hiện tại y đã có thể hiểu được mị lực của độc dược.
Đối với tiết của viện trưởng, các tiểu xà nào dám chậm trễ? Hầu như ăn xong bữa trưa, Slytherin đã chạy về phía phòng học độc dược ở hầm. Mà các sư tử? Vẫn cận giờ mới tới, thấy các tiểu xà lật sách giáo khoa như bé ngoan, không khỏi hừ lạnh, sau đó chợt nghe có một sư tử nói: “Một lũ chỉ biết nịnh nọt.”
Harry đang lật xem 《Tinh giải độc dược sơ cấp》 của tiết thứ nhất, vừa không ngừng dựa theo cách của mình sửa chữa trình tự chế tác, vừa nghe mấy lời buồn chán của các sư tử. Lấy tâm lý của một vị “trưởng giả” ở tuổi tuổi mà nói, y đã khinh thường cãi lại sự ngu xuẩn của bọn họ, tuy rằng bản thân y từng là một trong số đó. Hai ngày này, mỗi tiết sư tử đều đối nghịch với Slytherin, các tiểu xà hoàn toàn không nhìn. Trừ phi quá mức ác độc, bằng không năm nhất Slytherin dưới sự dẫn dắt của Harry sẽ bảo trì an tĩnh.
Thấy Slytherin không cãi lại, vì vậy, tiểu sư tử càng thêm hăng tiết. Thế nhưng chưa kịp nói gì, đã nghe——
“Phanh!!!” Cửa phòng học bị nện ra, Harry lập tức dừng bút, chỉ thấy một bóng người màu đen bước nhanh tới, vừa đi vừa dùng chất giọng hữu lực nói: “Các trò tới đây vì là học tập môn độc dược với công nghệ phối trí tinh vi khoa học và nghiêm ngặt, vì ở đây không có cái trò vung đũa phép ngốc nghếch, thế nên trong số các trò rất nhiều kẻ không tin đây là pháp thuật. Ta không trông cậy vào các trò có thể thật sự hiểu được chỗ tuyệt vời của vạc sủi lăn tăn vương làn sương trắng, lan tỏa hương thơm dịu nhẹ, các trò sẽ không biết sự thần diệu của thứ pháp thuật ấy khi chất lỏng của nó rót vào mạch máu, khiến người lẫn lộn thật hư, tan rã ý chí…” Lúc này anh đứng trên bục giảng, dùng đôi ngươi màu đen đảo qua mỗi người trong phòng, khi thấy Harry thoáng tí khựng lại, giật nhẹ áo choàng, “Ta có thể dạy các trò làm sao đề cao danh vọng, sản xuất vinh dự, thậm chí ngăn cản cái chết——” Giọng anh mềm nhẹ hoa lệ rồi mang theo từ tính, trong đó có một loại cảm giác cao quý không thể xâm phạm, Harry khinh thường nhìn thoáng vị giáo sư đang hù hoặc nhân tâm trên đài —— “ngăn cản cái chết”? Khi đó anh vì sao không ngăn cản cái chết của mình? “Nhưng phải có một điều, là các trò không phải lũ đần độn ta thường gặp.”
Các tiểu xà nghe vậy đều quăng ánh mắt về phía các tiểu sư tử vừa nói bậy, Draco thấy Gryffindor bị cha đỡ đầu dọa ngã, lớn tiếng cười nhạt. Ở Gryffindor, chỉ có Hermione ngồi đến thẳng băng, tựa hồ như vậy có thể nói rõ cô tuyệt đối không phải lũ đần độn trong miệng giáo sư.
“A, vậy, để chúng ta xem, Gryffindor cương trực công chính rốt cuộc có năng lực gì quấy rầy Slytherin nịnh nọt chuẩn bị bài?” Anh nói xong, ánh mắt tràn đầy ác ý quăng về phía Gryffindor, “Cậu Ron • Weasley!”
“Giáo… giáo sư.” Con trai út nhà Weasley rùng mình.
“Nếu ta nhớ không lầm, ta chỉ là giáo sư, không phải giáo giáo sư… Thật đáng tiếc, Gryffindor trừ điểm, vì tùy ý thay đổi tên gọi chức vị của giáo sư.” Giáo sư độc dược hoàn toàn không tính cho Ron cơ hội, vì, anh nhớ rõ trong quá khứ gã Weasley này làm cách nào hại Harry hai mặt thụ địch.Thiếu niên tóc đỏ run lên, cúi đầu không dám nâng.
“Nói cho ta biết, cây mũ thầy tu và cây bả sói có gì khác nhau?” Harry nhìn Severus từng bước tới trước mặt Gryffindor tuổi trẻ, biểu lộ ra sự hèn mọn cực kỳ. Thầm thở dài, y dám nói, ngoại trừ “Đạo Tặc”, đây là người giáo sư ghét nhất.
“Con… con không biết, giáo sư.” Tiểu sư tử tóc đỏ đột nhiên cảm thấy không khí bên cạnh như bị hút sạch, có chút nghẹt thở.
Hermione ngồi cạnh Ron muốn nhấc tay, bị giáo sư Snape trừng, lập tức rụt về.
“Không biết? Vậy, trừ điểm. Đổi câu khác, nói cho ta biết, nếu ta bảo trò tìm một bezoar, trò hẳn đi đâu mà tìm?” Harry im lặng nhìn Severus làm khó người bạn tốt ngày trước, xem ra, hôm nay Gryffindor không bị trừ điểm là đừng hòng yên.
“Xin… xin lỗi, con không biết.” Cậu bé xốc lên dũng khí Gryffindor, ngẩng đầu nhìn vào đôi ngươi đen lóe ra sắc lạnh, trong thời gian ngắn bị khí thế ấy sợ hãi.
“Lại không biết? Vậy, vì ‘không biết’ Gryffindor trừ điểm.” Snape lãnh khốc vô tình nói, trừ xong điểm, giáo sư tựa hồ thấy không thú vị, anh quyết định rửa tai, vì vậy quét về phía trận doanh Slytherin, “Ngồi xuống. Thế thì, để Slytherin nịnh nọt của chúng ta thử xem. Harry • Potter…” Bầy tiểu sư tử sớm bị dọa hỏng.
“Dạ, giáo sư.” Harry thong dong đứng lên, đối với lời mời của xà vương, y rất thích nghe.
“Nói cho ta biết, bài thuốc đơn giản và cách phán đoán ưu khuyết của sinh tử thủy.” Snape mềm nhẹ hỏi, thậm chí Harry còn nghe ra ý cười, anh biết Harry không xa lạ với nó.
“Sinh tử thủy, còn gọi là thuốc ngủ liều mạnh, bài thuốc đơn giản là bột rễ thủy tiên thêm vào tẩm dịch của cây ngải, khác với màu tím thuốc ngủ bình thường bày ra, sinh tử thủy chất lượng tốt có màu ô-liu gần như trong suốt, khi vừa nấu xong có mùi thơm thủy tiên, nhưng khi làm lạnh sẽ trở nên vô vị. Sinh tử thủy chất lượng tốt chỉ cần ounce là có thể khiến một con rồng đã trưởng thành rơi vào giấc ngủ say.” Harry nói ra đáp án tiêu chuẩn hoàn mỹ nhất, khiến các tiểu xà cùng có vinh dự, mà Hermione thì giật mình nhìn y, quyển sách cô xem căn bản không nhắc tới sinh tử thủy.
“Khá hoàn mỹ, Slytherin thêm điểm.” Đối với học viện nhà mình, Snape dù là thêm điểm cũng thêm rất ít, anh luôn hà khắc như vậy, “Tiếp tục, nói cho ta biết bài thuốc chuẩn xác của Chân Dược.”
“Dạ, giáo sư. Một liều Chân Dược cần ounce máu kên kên, ounce cỏ Berlock mùa hè, ounce nấm nửa tai, ounce băng nhũ Joris, ounce lông tuyệt âm điểu, ounce nước lọc, ounce huyết thanh Tatu, phấn huân hương Ấn Độ có thể tùy theo yêu thích cá nhân mà thêm chừng ounce. Trong thao tác thực tế, ounce huyết thanh Tatu, có thể dùng ounce mật kỳ nhông thay thế.” Harry dưới tầm mắt kinh ngạc của mọi người thong dong trả lời, nếu như nói, câu hỏi của sinh tử thủy coi như bình thường, vậy Chân Dược thì khác, thuộc về loại thuốc có tính quản chế, có thể nấu ra cũng không dễ, chí ít ở Hogwarts muốn tiếp xúc Chân Dược phải là năm thứ bảy.
“Slytherin thêm điểm. Ngồi xuống.” Snape sung sướng nói, “Hiện tại, mở ra trang thứ 《Tinh giải độc dược sơ cấp》! Chúng ta bắt đầu lên lớp… Ta cần nhấn mạnh, tốt nhất đừng có bất kỳ sơ suất gì ở lớp học của ta, bằng không…” Anh ác ý nở nụ cười nhìn mấy tiểu sư tử độc dược cực kỳ kém cỏi trong trí nhớ —— hôm nay nói vậy có thể trừ điểm tận hứng, ưu nhã xoay người, lấy ra đũa phép gõ nhẹ bảng đen, ký tự từng chữ tiếp từng chữ nhảy ra, bài thuốc độc dược từ từ hiện lên.Snape bắt đầu giảng tiết thứ nhất —— thuốc mụn ghẻ. Harry nhắm mắt cũng có thể nấu được, cho nên, y viết ra cách chế tác mới lát nữa mình tính thí nghiệm lên chỗ trống của sách giáo khoa, cách này nếu có thể thực hiện, tuyệt đối rút ngắn một nửa thời gian chế tác, hơn nữa hiệu quả hoàn mỹ.