Người ở đây không nhiều, ngoại trừ mấy người bị thương và biết chuyện, cũng chỉ có phu nhân Maxime. Bọn họ phức tạp nhìn Severus và Harry, bọn họ không biết mình có thể nói gì. Lực chọn giữa con cái và bạn lữ mình yêu, tình huống như vậy xác thực là quá tàn khốc. Mà Pomfrey vừa rồi còn nổi giận đùng đùng gặng hỏi, lúc này cũng phức tạp nhìn học đệ và đồng sự của mình, cùng là Slytherin, bà rõ ràng lời vừa rồi xác thực là thiếu suy nghĩ. Nhưng nhìn Severus vẻ mặt kiên nghị và Harry bất tỉnh nhân sự, bà không biết mình nên nói gì để an ủi học đệ này. Bầu không khí xấp xỉ ngưng trệ, không ai dám lên tiếng.
Lúc này, Salazar • Slytherin mở miệng ——
“Severus, nếu có một cách có thể bảo đảm cha con bọn họ bình an, chỉ là con có lẽ cần phải trả giá tí chút, con nguyện ý chứ?” Salazar mỉm cười nói.
Severus kinh ngạc nhìn Salazar, lúc này, không có tin tức nào có thể tốt đẹp hơn nó, anh lập tức không hề do dự gật đầu. Không quản phải trả giá gì, chỉ cần có thể khiến Harry và đứa bé bình an vô sự, khi chỉ có thể bảo vệ một, Severus chọn Harry. Mà nếu có cách dưới tiền đề bảo đảm an toàn cho Harry, cũng khiến đứa bé bình an, vậy là tốt nhất. Về phần bản thân anh, trả giá tính cái gì?
“Sala, nói thử xem, cách của cậu.” Helga nói.
“Mà còn, cậu hẳn biết tính tình tiểu quỷ đầu…” Peclers lo lắng nói.
“Rất đơn giản, chúng ta sợ là thân thể tiểu quỷ đầu không thể đỡ nổi sự tiêu hao cần khi sinh, vừa vặn theo tôi được biết có một cách có thể lấy thai nhi ra khi nó hoàn thành sự phát dục cơ bản, để vào pháp trận có cấu trúc pháp thuật đồng nguyên với cơ thể mẹ, sau đó từ pháp trận duy trì kỳ sự trưởng thành.” Salazar nói.
“Nhưng, thứ con nói thẳng, các hạ, có được pháp thuật đồng nguyên không phải chỉ có quan hệ huyết thống sao? Quan hệ huyết thống của Harry đều đã không còn…” Flitwick rất có tinh thần Ravenclaw hỏi.
“Đừng quên, Severus và Harry là linh hồn bạn lữ, linh hồn bạn lữ cũng không phải dễ đạt thành. Tiền đề để đạt thành cộng hưởng pháp thuật là pháp thuật đồng nguyên, khi ký kết khế ước, cần mạo hiểm đánh tan hàng rào pháp thuật của cả hai, hòa lẫn pháp thuật hai bên lại với nhau, sau đó chia đều hai phần. Tỉ lệ thành công không đến một phần. Mà cũng chính vì vậy khiến pháp thuật của bọn họ đồng nguyên.” Peclers giải thích.
“Hơn nữa, theo ta được biết, một trong số sáu pháp trận khắc trên nhẫn hẹn ước của các con có một cái là cùng chung pháp thuật đúng không?” Salazar cười hỏi.
“Dạ, các hạ.” Severus nói, “Là Harry khắc trên nhẫn gia chủ Prince của con.”
“Thế thì tốt quá.” Salazar nói rằng, “Con có thể thêm vào chút pháp thuật của Harry, nó có thể giúp đứa bé khỏe mạnh hơn.””Mà còn, các con có một cái nickname viết tắt giống nhau được thừa nhận, điều này quả thật là trùng hợp như trời ban. Căn cứ vào một khế ước pháp thuật bất thành văn từ rất lâu trước đây, phù thuỷ có được nickname được thừa nhận giống nhau sẽ dễ gây ra pháp thuật cộng hưởng mạnh mẽ, nó rất tốt cho đứa bé. Rất nhiều cặp cha mẹ phù thuỷ pháp thuật cộng hưởng không đủ, dẫn đến thời kỳ pháp thuật xao động của ấu tể trong cơ thể mẹ khá dài, dễ dàng khiến cơ thể mẹ bị tắt nghẽn pháp thuật trong khi mang thai. Mà nếu pháp thuật cộng hưởng đủ mạnh, cơ thể mẹ trên cơ bản sẽ không sinh ra bất cứ vấn đề gì trong việc sử dụng pháp thuật.” Rowena nói, “Nếu con sợ là Harry bị mình nổ chết khi sử dụng pháp thuật trong khi thi đấu, thế thì không tất.”
“Cũng tức là nói, trên thực tế, Severus, không nghiêm trọng đến vậy, ta nghĩ con là bị Harry hôn mê dọa hãi rồi. Peclers chỉ là cảm thấy quá nhiều chuyện dồn dập, khó mà quản cho xuể thôi.” Godric mỉm cười nói.
“Được rồi, Severus, làm một trưởng bối, ta muốn nói với con một câu. Là cha ta từng để lại cho ta.” Salazar nở nụ cười, “Gặp được thứ mình muốn, cho dù khả năng rất lớn không thể có được, cũng đừng ở giây phút đầu tiên lực chọn buông tha.”
“Nhưng…” Tuy rằng đã khá an tâm, nhưng anh vẫn sợ Harry sẽ gặp phải ngoài ý muốn trong khi thi đấu.
“Đã thế, ta lấy danh nghĩa Salazar • Slytherin cam đoan với con, cha con bọn họ sẽ bình an.” Salazar nghiêm túc cam đoan.
“Chậc, Severus, con cũng đừng như vậy, phải biết đứa bé này là cháu của chúng ta! Tuy con là cha nó, nhưng trước khi làm ra quyết định con chẳng lẽ không nên hỏi ý kiến trưởng bối đã sao?” Helga trách cứ, nhưng vẻ mặt lại có mấy phần chế nhạo.
“Được rồi, Severus, con có thể ôm Harry về hầm, bữa tiệc tối nay có Sala.” Peclers cũng cười nói.
“Tối nay cứ chiếu cố tiểu quỷ đầu cho tốt đi.” Godric mỉm cười nói.
“Cho con một nhiệm vụ, Severus.” Khi Severus cẩn thận ôm lấy bạn lữ của mình, Rowena mở miệng.
“Các hạ?” Severus nhìn Rowena.
“Ta không hy vọng việc hôm nay, Harry nghe được từ miệng người ngoài. Con phải tự mình nói cho thằng bé, có thể làm được chứ, Severus?” Ánh mắt lấp đầy trí tuệ của Rowena nhìn Severus.
Severus giãy dụa một lát, nhìn khuôn mặt đang ngủ mỹ lệ của bạn lữ, gật đầu, nói bình thản: “Con sẽ cho em ấy xem ký ức của con.”
Rồi ôm Harry vào lò sưởi, sau đó hóa thành ngọn lửa biến mất.
“Được rồi,” Salazar đột nhiên nói, “Cách bữa tiệc tối còn một khoảng thời gian, bọn này tính đi gặp cậu Barty • Crouch.”
“Được, ở phòng hiệu trưởng à?” Peclers nói.
…
Đêm khuya, phòng ngủ viện trưởng Slytherin.
Ánh mắt của thiếu niên trên giường mấp máy, rồi chậm rãi mở ra. Đầu tiên nhìn thấy là phòng ngủ của bạn lữ, kế y thấy Severus của y mặc áo ngủ màu đen ngồi bên giường.
“Sev…” Thiếu niên phát hiện giọng mình khàn khàn, thế là y giãy dụa ngồi dậy.
Severus phát hiện ý đồ của y, lập tức đỡ y lên sau đó ngồi xuống đầu giường để Harry dựa vào lòng mình, lại đưa ly nước lọc để ở đầu giường cho y.Harry nuốt mấy ngụm, độ ấm vừa phải, bỏ thêm chút mật, nhưng cho dù là vậy, y vẫn nếm ra mùi thuốc dinh dưỡng mới làm. Thế là, y không nói gì thêm, ngoan ngoãn uống sạch ly nước. Severus thấy y uống xong rồi, biết y đã nếm ra mùi thuốc, bèn lấy cái ly không đi, để lại tủ đầu giường.
“Em bị sao vậy?” Harry thích ý dựa vào lòng bạn lữ, nhẹ giọng hỏi một câu.
“Em hôn mê.” Severus ôm y, cắn nhẹ vành tai Harry.
“Xin lỗi, nhất định dọa đến anh.” Harry áy náy nói.
“Ta cho rằng, ta lại mất đi em, lại phải chờ thật lâu cũng không gặp được em.” Severus run rẩy.
Harry nghiêng mình, chôn đầu vào hõm vai Severus, cười nói: “Đồ ngốc, em sẽ không rời xa anh.”
“Ta cũng không biết vì sao nữa, ta nhớ tới năm thứ hai ngày đó em ngất đi ở Hogwarts. Ta nghĩ, mình nợ em một câu trả lời.” Severus sờ tóc Harry.
“Ừ?”
“Ta yêu em, không phải thích.” Severus dùng thanh âm từ tính nói ra lời yêu thẳng thắn chân thành nhất.
Harry không đáp, chỉ là dùng một nụ hôn sâu đáp lại Severus.
Phải, ta yêu em. Khi em ở bên ta, trong mắt ta chỉ có em khi em đi vắng, tất cả ý nghĩ chỉ về em. Một năm ở quá khứ, mỗi một đêm tịch mịch, nhung nhớ như thủy triều trào dâng, tay ôm sách thuốc lại không cách nào đọc được, trái tim tự nhủ em phải chăng đang làm thí nghiệm, đã ăn tối chưa, liệu có nhớ về ta như ta vẫn thường nhớ về em không. Ở trước mặt em, ta sẽ không bày ra phòng vệ, có lúc một câu vui đùa của em, đã có thể gợi lên xúc cảm sâu nhất trong ta. Có lúc đứng trong hàng hiên thấy em và các Slytherin cùng lên lớp, ngoài mặt vờ như không quan tâm, nhưng khi sát vai qua nhau cẩn thận đón lấy làn hơi rung động bên cạnh em, ta sẽ kiềm không được quay đầu nhìn lại…
“Anh còn có việc gì muốn nói cho em à?” Nụ hôn kết thúc, Harry thở dốc hỏi. Y nghe được tiếng lòng Severus.
“Ừ, Harry, em có thể tự nhìn. Một cái Legilimency.” Severus nhét cây đũa gỗ sồi máu của mình vào tay Harry.
“Anh xác định chứ?” Harry cười trộm, “Nếu em thấy cái gì không nên thấy, cũng đừng đá em ra ngoài đấy.”
“Em vẫn còn nhớ ký ức ấy à?” Severus nhướng mày cười khẩy, sau đó hôn má Harry, “Không đâu.”
“Được rồi, được rồi, khó được bậc thầy Occlumency như anh nguyện ý mở cửa não cho em.” Harry mang theo mấy phần chế nhạo, “Chuẩn bị xong chưa, Legilimency!”
…
Mấy phút sau, Harry rời khỏi ký ức Severus, Severus ở khi Harry nhìn ký ức mình, đã ôm chặt lấy y, anh sợ y nhìn xong sẽ bỏ đi. Anh sợ Harry sẽ vì sự vô tình anh dành cho đứa bé mà bỏ đi, anh sợ đây là lần cuối cùng anh được ôm Harry.
Harry cúi đầu, trầm mặc hồi lâu. Theo sự trầm mặc ấy, Severus bắt đầu nghĩ ngợi lung tung…
“Severus • Prince, anh là đồ khốn! Anh có quyền gì đơn phương đưa ra yêu cầu kết thúc thai kỳ hả?! Đó là con của anh và em! Thậm chí không thương lượng gì cả đã dám quyết định bộ não anh bị ai đó trồng vào cỏ lác à…” Harry hung hăng quở trách bạn lữ, vận dụng tất cả “nghệ thuật ngôn ngữ” Severus từng dùng với y, hữu hiệu đến mức, khiến Severus xem thế là đủ rồi, nghẹn họng trân trối.”Vậy, chính anh nói, em có nên phạt anh không?” Cuối cùng, Harry tổng kết.
Severus sửng sốt, lập tức phản ứng lại Harry không có ý định bỏ đi.
“Không nói là cam chịu.” Harry nói, đôi ngươi xoay tròn, rồi lên tiếng, “Vậy được rồi, anh làm một liều thuốc chúc phúc cho con đi, xem như quà xin lỗi của anh với nó. Giải quyết xong!” Độc dược bảng hiệu của gia tộc Prince, lại xưng là “Chúc phúc của Prince”, chuyên môn sử dụng cho trẻ mới sinh. Loại thuốc này chế tác cực kỳ phiền, chỉ là xử lý tài liệu đã cần , tháng. Quá trình nấu chí ít cũng cần tháng rưỡi, chỉ nhiều không ít. Cho dù là Prince cũng không mấy cái nguyện ý làm.
“Được.” Severus thả lỏng cánh tay, nhưng vẫn ôm Harry.
Harry hạnh phúc mà ngượng ngùng cười, cọ cọ nằm vào trong lòng bạn lữ. Rồi kéo tay Severus chạm vào bụng mình, nơi đó vẫn bằng phẳng, căn bản sờ không ra ở đây đã có một sinh mệnh nhỏ tuần tuổi.
“Thật thần kỳ, Sev, ở đây có một bé con, thuộc về chúng ta.” Harry ôn nhu nói với Severus.
Kỳ dị, Severus xác thực có một cảm giác huyết mạch tương liên.
“Tính thử ngày, đứa bé này là…” Severus nhẹ nhàng ấn bàn tay vào bụng bạn lữ.
“Là đêm chúng ta chúc mừng ở nhà…” Harry ngọt ngào đỏ mặt.
Severus cũng cười, ngày đó anh mệt thảm Harry.
Hiện tại, anh có Harry, còn có trân bảo của bọn họ.
Nhà, không còn là giấc mộng.