Hạt Giống Tiến Hóa

chương 166: cứu chữa và lựa chọn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương nghiến răng khoát tay ra hiệu, nhóm người tản ra hai bên, những khẩu tiểu liên trong tay lăm le chĩa về nhóm người của Đức, bộ đàm có vẻ cũng đã có người trả lời, viện binh rất nhanh sẽ tới.

Linh đã rơi vào hôn mê, Đức nhìn về phía Hân, cô gật đầu, tuy rằng khá khó hiểu về tình thế này, nhưng đây không phải lúc để bàn chuyện, cô đứng chắn phía trước người hắn không hề nao núng nhìn vào những họng súng đen ngòm chĩa vào người mình, Lan và Toàn cũng đứng ở hai bên che thân hình của Đức ở phía sau.

“Muốn cô ta còn sống, thì ở yên đó” Đức ôm Linh bước về một căn nhà bỏ hoang dột nát gần đó, quay đầu về phía sau lạnh giọng lên tiếng, khẩu súng Deasert Eagle hắn đã giắt ở thắt lưng nhưng đám người cũng không dám vọng động.

Hân dẫn Toàn và Lan lùi dần về hướng của Đức đứng chắn trước căn nhà. Những người kia vừa từ từ khép đi theo vừa quay đầu nhìn về phía Chương xin ý kiến.

Chương xiết chặt nắm tay nhìn vào tòa nhà rách nát trước mặt, hừ lạnh một tiếng:

“Dừng lại, bao vây ở đây”

Nhóm người tản ra bao vây ở cổng phía trước và cổng sau. Đây cũng chỉ là một căn nhà cấp bốn khá nhỏ, chỉ có hai lối ra vào đơn giản, tường ngoài đã tróc sơn, bể gạch nhìn khá tàn tạ, chẳng có lối thoát nào khác. Cậu ta đang chờ đội tiếp viện từ trại tị nạn tới.

Lúc này, Đức gạt đi hết mấy món đồ trên chiếc phản gỗ giữa nhà, đặt Linh nằm trên đó, nhìn gương mặt của cô, thở ra môt hơi, chĩa vòng giao dịch vào người cô ra lệnh:

“Quét hình, chẩn đoán toàn diện, đề xuất chữa trị”

“Dịch vụ này tốn điểm giao dịch, thưa quý khách” Âm thanh máy móc từ chiếc vòng tay vang lên

“Chấp thuận” Đức trả lời xác nhận

Từ chiếc vòng tay, một luồng sáng màu trắng quét về phía Linh từ trên đầu xuống tận dưới chân vòng lại hai lần, rồi thu hồi về. Trên chiếc vòng lấp lóe những luồng sáng xanh đỏ nhấp nháy như đang xử lý dữ liệu, khoảng chừng nửa phút sau, âm thanh máy móc từ chiếc vòng vang lên:

“Sinh vật bị thương tổn nặng vùng ngực, phổi, vết thương đã chạm vào động mạch chủ, có hiện tượng xuất huyết nội, tình trạng nguy cấp”

“Đề xuất trị liệu: Phục hoàn đan, đan dược địa cấp, điểm giao dịch, phục hồi hoàn toàn ngoại thương, kết hợp với quét xạ toàn thân để khôi phục hoàn toàn công năng cơ thể hậu chấn tổng cộng điểm”

“Ngoài ra, cơ thể sinh vật phát hiện có sự xung đột của hai dòng năng lượng gây tổn hại nặng đến các dây thần kinh và nội tạng quan trọng như tim, thận, gan, suy yếu thể năng”

“Để thăm dò tốt hơn, đề xuất tiến hành quét sâu, tốn điểm giao dịch”

Đức cau mày, ra lệnh: “Giao dịch phục hoàn đan và kết hợp quét xạ toàn thân trước”

“Xác nhận” Âm thanh máy móc vang lên, một viên đan dược màu vàng nhỏ cỡ viên bi ve xuất hiện trên tay Đức mở miệng của Linh ra cho cô nuốt vào, dược lực nhanh chóng lan tỏa toàn thân. Hắn vội rút con dao găm cắm trên ngực của Linh ra và lấy một mảnh băng gạc ấn vào vết thương để tránh chảy máu.

Trên người của Linh hiện ra một tầng ánh sáng màu vàng nhạt, vết thương trước ngực nhanh chóng liền lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, rất nhanh đã hoàn toàn lành lặn, chỉ còn những vết máu vương vãi trên người và trên phản minh chứng cho thương thế của cô.

Đức kiểm tra tình trạng của Linh, cảm giác cô đã ổn hơn nhiều, hơi thở trở nên đều đặn, chỉ là vẫn chưa tỉnh lại, hắn chĩa chiếc vòng vào người cô, lên tiếng:

“Tiến hành quét sâu, chẩn đoán và đề xuất chữa trị”

“Xác nhận” Chiếc vòng mở ra một con mắt màu đỏ hình lập thể ba chiều, ánh sáng tỏa ra từ con mắt như một chiếc hộp nhỏ màu đỏ dần khuếch tán ra đặt cả người Linh vào bên trong, có cảm giác cứ như cô đang nằm trong một chiếc hộp vuông vắn màu đỏ tươi vậy.

Khoảng chừng nửa phút sau, toàn bộ ánh sáng thu hồi lại vào con mắt lập thể, nó cũng biến mất lại vào chiếc vòng tay. Sau một lúc xử lý dữ liệu, âm thanh máy móc vang lên:

“Sinh vật biến dị cấp độ C, Trance ++, Burst ++, Rise ++, điểm giao địch, có khả năng vận dụng cương khí cấp cao, cương khí thuộc tính kim, khả năng xuyên phá cao và định hình tốt”

“Ngoài ra, phát hiện hình thái xâm lấn năng lượng không xác định, chưa hoàn chỉnh”

“Năng lượng xâm lấn có khả năng tăng cường nhất định về sức mạnh, tốc độ và khả năng vận dụng cương khí của chủ thể, tuy nhiên do ở thể chưa hoàn chỉnh, dòng năng lượng xâm lấn đã đè lên cương khí của chủ thể, dẫn đến xung đột và chấn thương ở nhiều cơ quan nội tạng trọng yếu”

“Đề xuất một: Loại bỏ nguồn năng lượng xâm lấn điểm giao dịch, và sử dụng: Ngũ hành đan, đan dược địa cấp chuyên chữa trị nội thương giá điểm giao dịch, ưu điểm chữa trị hoàn toàn thương tổn, không tái phát, khuyết điểm: Khả năng cao sẽ suy giảm sức mạnh của chủ thể, đồng thời không thể tiếp tục hấp thu năng lượng tiến hóa”

“Đề xuất hai: Quét xạ sâu chữa trị hoàn toàn nội thương, ưu điểm: Giữ lại đầy đủ sức mạnh của chủ thể, cơ thể phục hồi, khuyết điểm: Có khả năng tiếp tục tái phát các chấn thương cũ, hơn nữa không có đầy đủ dữ liệu của nguồn năng lượng xâm lấn để tiến hành bổ khuyết, khả năng tiếp tục tái phát cao”

Nghe đề nghị của chiếc vòng tay, khiến Đức trầm ngâm suy nghĩ, đề xuất một của vòng giao dịch có thể cho Linh trở lại cuộc sống bình thường, không còn chấn thương, sinh mạng của cô có thể nói là không còn bị uy hiếp, nhưng cũng đồng nghĩa với việc hoàn toàn cắt đứt tương lai phát triển của cô, đây không phải là một quyết định hắn có thể làm thay Linh.

Đề xuất thứ hai, sẽ kéo dài thời gian sinh mạng của Linh nhưng hoàn toàn có thể tiếp tục tái phát nếu cô chiến đấu quá sức, hơn nữa, lúc đó hắn sẽ không có mặt ở đây để mà tiếp tục trị liệu, cô rất có thể sẽ lặp lại như tình trạng thế này.

Nâng bàn tay của Linh, Đức chăm chú quan sát hình xăm trên tay cô, nó là một hình xăm khá tinh xảo, với nhiều ký tự tượng hình kỳ lạ, bao một vòng quanh cổ tay của cô, chính giữa là hình nửa đôi cánh, không giống với cánh thiên sứ các kiểu mà nó giống kiểu của chim Lạc hơn thẳng và có ba đường nét.

Đức cau mày, nếu hắn đoán không nhầm, “Nguồn năng lượng xâm lấn” mà chiếc vòng giao dịch nói đến rất có khả năng bắt nguồn từ cái hình xăm này, và có liên quan đến gã Dương nữa.

Hít sâu một hơi, Đức lên tiếng: “Chấp thuận phương án thứ hai”

“Xác nhận” Âm thanh máy móc từ chiếc vòng vang lên, con mắt màu đỏ tiếp tục hiện ra, nhưng lần này nó bao trùm cơ thể Linh vào một chiếc hộp ánh sáng màu vàng kim rực rỡ, thân ảnh của cô chìm dần sâu vào bên trong.

Khoảng chừng năm phút sau, ánh sáng mới tắt đi, gương mặt không huyết sắc của Linh mới có vẻ hồng hào trở lại, cô ho nhẹ một cái, mở mắt mơ hồ giật mình tỉnh lại, tung người chồm dậy khiến Đức cũng khá bất ngờ đưa tay ra phía sau che đi chiếc vòng tay và bật chế độ ẩn hình.

Trên người của Linh lúc này chỉ che độc mỗi chiếc áo khoác đen của Đức, cô bật người dậy làm nó rơi hẳn xuống đất, lộ ra thân thể đầy đặn bên trong.

Sau một phút mơ màng, Linh cũng nhận ra được gương mặt của Đức và giật mình nhìn lại tình trạng của mình, gương mặt cô đỏ lên như gấc, run giọng:

“Anh … anh”

Đức ho khan một cái, xoay người lại, lấy ra một bộ đồ thể thao trong kho chứa đồ đặt về chiếc phản phía sau cho cô rồi đi về phía cửa.

Linh vội vàng chụp lấy mặc lên người, lúc này cô mới có thời gian kiểm tra lại cơ thể của mình, cô kéo ra xem lại vết đâm trước ngực xoa một vòng vẫn còn có cảm giác khó tin, chỗ bị đâm chỉ còn chút máu khô sót lại, thương thế đã hoàn toàn hồi phục.

Không chỉ vậy, cảm giác đau đớn nhức nhối bình thường cũng không còn nữa, cơ thể một mảnh nhẹ nhàng, cô ngẩn người nhìn về phía Đức, lên tiếng hỏi:

“Là anh đã chữa trị cho tôi sao?”

Đức xoay đầu về phía sau nhìn về phía Linh, hai tay khoanh lại trước ngực, khẽ gật đầu. Cô xốc lại chiếc áo, khó hiểu hỏi:

“Tại sao?”

Cũng không phải giả vờ khó hiểu, dù chỉ là mới tiếp xúc nhưng cô cũng đoán biết một chút về tính cách người thanh niên trước mặt, hắn ta không phải người có thể bị mê hoặc bởi sắc đẹp của cô, hắn ta rất cứng rắn, không thể chỉ vì một người lạ như cô mà bỏ ra một cái giá lớn để cứu về.

Cứu bé Nga có thể là tiện tay và để gây thiện cảm với mọi người, nhưng cứu cô thì chả được gì còn phải đắc tội với người khác, hơn nữa thương thế của mình cô biết, nó đã rất trầm trọng, cô đã cho rằng mình tuyệt không thể sống hơn hai tháng nữa, nhưng lúc này cô có cảm giác mình đã lành lại đến chín phần, điều đó quả thật cực kỳ khó tin.

Đức gõ gõ ngón tay trên vai, nhìn vào gương mặt của cô, trả lời:

“Chỉ là tiện tay thôi”

Linh vừa định lên tiếng hỏi tiếp thì Đức đã hất đầu về phía cửa, lên tiếng ngắt lời:

“Dù sao thì cô cũng nên ra ngoài và giải thích mọi chuyện đi, trước khi mọi thứ trở nên phức tạp”

Lúc này, ở phía bên ngoài đã có hơn bốn mươi người cả thảy tiến về phía khu vực này, người đại tá già và Quân người sử dụng dị năng hỏa hệ dẫn đầu cả đám tiến lại, bao vây căn nhà chật như nêm cối, cả đám hung hăng trừng mắt nhìn về căn nhà, vũ khí lăm lăm trên tay.

Hân vẫn chẳng hề hốt hoảng, bình thản đứng chắn ở phía trước, Lan và Toàn thì có vẻ hơi sốt ruột nhìn về xung quanh, nắm tay khẩn trương xiết chặt.

Nhìn qua cảnh ấy khiến Linh muốn đưa tay vỗ trán, cô áy náy nhìn về phía Đức, vội vàng chạy ra ngoài.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio