“Hỏa cầu thuật” Bé Lan ra chiêu. Một quả cầu lửa kích cỡ to gấp hai lần quả bóng đá đã lao vào trên người Đức.
“Khiên ma pháp” Đức khẽ động, một lá chắn phòng hộ hiện ra trước người, quả cầu lửa va chạm vào nổ tung, lá chắn sáng lên ngăn lại.
“Được rồi” Đức ra hiệu ngừng lại, bé Lan chống tay xuống gối thở ra, trên mặt lấm tấm mồ hôi.
Qua nhiều lần kiểm tra và thử nghiệm, Lan có thể phóng tối đa quả cầu lửa thì sẽ bị cạn sạch ma lực, tinh thần lực tiêu hao gần một nửa. Sức tấn công của quả cầu cũng khá khả quan, trong tình trạng phòng ngự tập trung, khiên ma pháp của Đức chỉ có thể chống chịu khoảng quả cầu lửa thì sẽ bị phá hủy. Phải biết rằng hiện tại Đức đã cấp D, còn Lan mới chỉ cấp E mà thôi, sức tấn công của ma pháp sư quả nhiên rất khá.
Ma lực có thể phục hồi thông qua nước thuốc mua tại cửa hàng tốn điểm một chai, có thể phục hồi toàn bộ ma lực và tinh thần lực trong phút, tuy nhiên sẽ bị giảm đi một nửa tác dụng nếu uống chồng chất trong thời gian ngắn. Ngoài ra cũng có thể thông qua minh tưởng để phục hồi ma lực và tinh thần lực. Tốn hai giờ để phục hồi toàn bộ.
Minh tưởng là một kỹ năng bị động của ma pháp sư, dùng để tu luyện ma lực và tinh thần lực, ngoài ra cũng có tác dụng phục hồi năng lượng mất đi.
Hiếu thì vẫn không thấy có gì thay đổi khác thường rõ rệt. Cường hóa chức nghiệp “Thuật sĩ” giai đoạn đầu chỉ giúp gia tăng khả năng ghi nhớ và học hỏi mà thôi.
Mua tri thức từ M.T.C có hai dạng, thứ nhất là truyền trực tiếp vào não bộ, có thể ghi nhớ và sử dụng ngay lập tức, các kỹ năng mua là loại này. Cách còn lại là kiến thức dạng sách hoặc thẻ thủy tinh ghi nhớ, cần phải đọc và nghiên cứu sử dụng, cách này thì kiến thức dung nhập lâu hơn, tùy thuộc vào khả năng học tập của người đọc và không thể sử dụng ngay được nhưng bù lại giá rất rẻ so với cách mua đầu tiên.
Đức bán luôn số quyền hạn cấp F còn lại, mỗi quyền hạn cấp F được điểm. Tổng điểm giao dịch tăng lên thành: điểm. Ngoại trừ mua một bình nước thuốc cho Lan, và dự phòng điểm phòng khi khẩn cấp, Đức cho thằng Hiếu toàn quyền sử dụng điểm số còn lại.
Toàn bộ số điểm đó bị Hiếu dồn vào mua nguyên liệu và một đống sách mà chỉ nhìn qua đã khiến Đức thấy đau cả đầu. Cơ sở về pháp lực, tổng quan về ma pháp trận, cơ sở về thượng cổ phù ngữ, tổng quan và nâng cao về vi mạch điện tử, cách chế tạo lõi năng lượng hạt nhân, lõi năng lượng hồ quang, ma pháp trận tụ năng, và chuyển hóa năng lượng điện …
Mua mớ đồ đó về xong thì nó trốn biệt luôn vào phòng thí nghiệm để đọc và nghiên cứu làm Đức chỉ có thể cười khổ lắc đầu.
Xe đã chuẩn bị sẵn sàng lên đường.
Đức đứng trước bàn thờ ba mẹ, chắp tay thầm nói: “Ba, mẹ xin hai người hãy yên tâm, chỉ cần con còn sống con nhất định không để ai có thể ức hiếp thằng Hiếu và bé Lan đâu, con sẽ lo cho hai đứa nó thật tốt”
Đức cẩn thận cầm di ảnh bố mẹ dùng khăn lau sạch sẽ rồi để vào kho chứa đồ. Phía sau ảnh thờ là một chiếc hộp gỗ nhỏ, Đức mở chiếc hộp, bên trong là một đôi bông tai bằng bạc nhìn khá cũ kỹ.
Đây là vật đính ước ngày xưa bố tặng mẹ Đức từ hồi hai người còn nghèo khó. Mặc dù sau này cuộc sống đã khá hơn, bố cũng tặng mẹ nhiều món trang sức đẹp hơn thì mẹ Đức vẫn yêu thích đôi bông tai này nhất.
“Cái này là mẹ để dành tặng cho con dâu của mẹ, biết không Đức?” Đức nhắm mắt nhớ lại, mẹ hắn mỗi lần lôi đôi bông này ra lau chùi đều nói với hắn như vậy, hắn cũng chỉ có thể cười trừ.
Cất chiếc hộp vào kho chứa đồ, hắn gọi bé Lan lên xe, thằng Hiếu vẫn chưa chịu ra, Đức đưa luôn cho Lan chiếc nhẫn phòng thí nghiệm. Chiếc nhẫn đeo trên tay hắn sẽ rất dễ bị phá hủy trong chiến đấu, mà nó thì lại không thể cất vào kho chứa đồ được, nếu nó bị phá thì thằng Hiếu và mọi thứ bên trong cũng sẽ tiêu theo nên hắn không thể mạo hiểm.
Chiếc xe nổ máy lăn bánh. Một cuộc hành trình đầy gian khổ sắp bắt đầu.