Hạt Giống Tiến Hóa

chương 42: thảm chiến (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đây là một nhà máy dệt vải, chưa xây dựng hoàn tất, rộng chừng hơn một trăm mét vuông, hình chữ nhật dài và hẹp, rộng chưa đầy bốn mét, dài gần ba mươi mét, tường hai bên được lắp bằng bê tông, mái lợp tôn, khung sắt, cửa trước là cửa nhôm, phía đó đã có một đám sương mù axit chặn lại, khiến bọn ong biến dị tạm thời không xông qua được.

Chưa được nửa phút, từ cổng phía sau đám ong biến dị đã lao vào, “ầm” một tiếng mái phía trên cũng bị dỡ ra bởi con ong tướng cấp C, hình thể to lớn khiến nó chưa thể lao vào nhưng đã dư đủ để đám ong biến dị phía sau phóng tới.

Trong phút chốc, Đức đã phải đối mặt với tình thế hai đầu thọ địch. Hắn tung một quả lựu đạn sương mù axit về hướng cửa sau nhà máy, địa thế chật hẹp khiến sương mù tràn ra rất nhanh che kín một khoảng phía sau, đám ong bay tới bị bao phủ trong sương mù axit, cánh của chúng bị ăn mòn rơi xuống như sung, nhưng cũng không phải là toàn bộ, ba con ong biến dị cấp D bay qua được trước khi sương mù bao phủ, trên đầu cũng bay xuống bốn con ong biến dị nhắm hắn cắn tới.

Súng trong tay nã đạn phía trên đầu, một mảnh hoa lửa hiện lên, đám ong dẫn đầu bị đốt cháy thê thảm, đồng thời hắn giơ tay về phía sau, khiên ma pháp đã được dựng lên, ba con ong biến dị cấp D va chạm mạnh vào, phản lực đẩy hắn về phía trước đập vào một bàn máy may gần đó.

Ném luôn quả lựu đạn lửa cuối cùng lên trên không, một mảnh lửa bùng cháy che kín mái nhà đã bị phá vỡ, con ong tướng cũng bị lửa táp vào người lùi lại, rít lên tức giận. Không lơi tay, Đức đạp chân vào bàn máy may, rút kiếm xông đến bốn con ong biến dị cấp D trước mặt.

Lưỡi kiếm kéo một đường, con ong biến dị đi đầu lập tức bị chém thành hai nửa, xoay người né tránh nhát cắn của con bên trái, Đức tung cước vào con ong phía bên phải đá nó ra xa. Nhưng nó cũng đã kịp cắn vào tay cầm kiếm của hắn, Đức kịp thời đá nó ra nhưng bắp tay cũng bị sượt ra một vết thương lớn.

Ma hỏa bùng cháy trên lưỡi kiếm, Đức xoay người tung một cú đá bằng gót vào người con ong trước mặt đá nó về sau, rồi nhảy đến con ong bên phải bị đá bay lúc nãy chém xuống, cái đầu của nó bị chém làm đôi, dịch màu vàng bắn ra tung tóe khắp người hắn. Không dừng lại, Đức đạp mạnh cái bàn dưới chân bay về phía con ong bên kia đang lao tới trúng đầu nó, cùng lúc đó chân cũng đã dậm nhảy về phía trước mũi kiếm chém đôi cả cái bàn và con ong phía sau.

Chiến đấu diễn ra rất nhanh, và cũng rất hung hiểm, người hắn lại thêm hai vết thương trên bắp tay. Đây là còn may mắn bọn ong biến dị phải chiến đấu trong một môi trường chật hẹp, hạn chế sự linh hoạt từ khả năng bay lượn của chúng, nếu cận chiến ở khu vực trống trải với ba con ong biến dị cấp D này thì hạ được chúng Đức cũng phải trọng thương.

Lửa phía trên đầu đã ngừng cháy, con ong tướng trong thời gian ngắn ngủi này đã phá hoại tan nát mái chắn bằng tôn phía trên, thân hình to lớn của nó bay vào bên trong, cặp mắt màu vàng lợt nhìn chằm chằm vào Đức mang đến một sức ép vô hình. Chiến đấu nãy giờ, đám ong biến dị đã bị tiêu diệt khá nhiều, ong biến dị cấp D chỉ còn lại hai con, cấp E còn sáu con, cấp F đã chết sạch, chúng bay theo sau con ong tướng vào bên trong.

Đức nhắm mắt, cảm nhận từng bộ phận trên cơ thể, từng vết thương, vết thương trên cổ tay phải, bắp tay trái, một mảnh bụng trái và vết đâm ở chân, tất cả đều đang đau nhói, hít sâu một hơi, điều chỉnh lại từng luồng năng lượng đang chạy hỗn loạn bên trong, bình phục lại tâm trạng hốt hoảng gấp gáp của mình, hắn nhìn về đám ong biến dị trước mặt.

Con ong tướng rít lên một tiếng lao đến, đám ong biến dị phía sau cũng lao theo. Cự ly lúc này đã quá gần, lựu đạn lửa hay lựu đạn sương mù axit đều chỉ có thể tự mình hại mình mà không giết được mục tiêu. Đức đá mạnh chiếc bàn may dưới chân về phía trước, khẩu súng trên tay chỉ còn sáu viên đạn, bắn vào đám ong biến dị bay theo phía sau.

Với cự ly gần như vậy, lại không có không gian rộng lớn để tránh né, đám ong chỉ có thể bị động chịu đánh, Đức biết bắn con ong tướng cũng bằng thừa nên đều trọng điểm chú ý vào đám ong biến dị đi theo, mỗi viên đạn đều trúng vào một con ong biến dị, sức nổ cực mạnh, kể cả đám ong cấp D cũng không chịu nổi, lửa bùng ra đốt cháy bọn chúng. Hai con ong biến dị cấp D chết sạch, mấy con ong cấp E cũng chết gần hết, chỉ còn lại ba con lao tới.

Chiếc bàn may cũng bị con ong tướng húc bay, từ đuôi nó phóng ra một luồng gai độc vào người Đức, hắn đã chuẩn bị trước đòn này nên lăn người vào cây cột trụ tránh né, những mũi gai bay sượt qua đâm vào bàn ghế phía sau nghe lộp bộp, mảnh bàn ghế thậm chí cả những miếng sắt cũng bị tan chảy trước nọc độc từ gai của nó phóng ra.

Lắp vào một băng đạn thường, Đức nhảy lên rút kiếm chém chết một con ong biến dị cấp F đi đầu, khẩu súng trên tay cũng không dừng lại bắn về hai con ong biến dị phía sau, đầu của chúng vỡ toang rơi xuống. Con ong tướng chính thức trở thành quang can tư lệnh ()

Đổi lại, Đức cũng không kịp né cú đâm từ đuôi con ong tướng, chỉ có thể vận hết năng lượng vào khiên ma pháp đỡ đòn, chênh lệch hẳn một cấp độ, chiếc khiên ma pháp không thể nào trụ nổi, chỉ ngăn được chừng nửa giây trước khi vỡ toang, Đức chỉ kịp lách nhẹ qua tránh vào chỗ hiểm nhưng đuôi ong cũng đâm trúng đùi hắn, đuôi con ong mang theo một nguồn độc mãnh liệt, đùi của Đức tan chảy như đụng phải axit mạnh khiến hắn ngã về phía sau, thét lên đau đớn, cánh của nó quét qua, thanh kiếm trên tay hắn cũng bị hất bay ra ngoài.

Ôm lấy chân bàn gượng đứng dậy, Đức bắn một loạt đạn còn lại vào người con ong tướng, hư ảnh cốt linh chiến giáp lại hiện ra, viên đạn như va vào thép nguội vang lên những âm thanh chát chúa rồi rơi xuống đất, nó cũng không gấp gáp lao tới mà chậm chạp hạ cánh xuống trước mặt Đức, đôi mắt vàng lợt của nó nhìn hắn chằm chặp như nhìn một món ăn ngon, hàm răng lởm chởm, dịch màu vàng nhỏ giọt tong tong trên miệng, nó khè khè trong họng dáng vẻ đầy uy hiếp.

Lúc này Đức chỉ còn lại một chân, hoàn toàn bạo lộ ra trước mặt con ong tướng, vết thương vẫn đang ăn mòn lên trên cắn nuốt từng mảnh xương thịt cực kỳ thống khổ. Đối diện với cái chết đang đến gần, hàng loạt hình ảnh xoay qua trong đầu hắn, những người bạn, những người đồng đội, thằng Dũng, thằng Hiếu, bé Lan, bố, mẹ, những cảnh tượng vui vẻ hạnh phúc cuối cùng là hình ảnh mẹ hắn đang nằm trên giường bệnh, hắn biết mẹ hắn rất đau đớn nhưng trên mặt bà vẫn thản nhiên, chỉ lâu lâu cau mày, lúc bà gọi hắn vào đã nửa mê nửa tỉnh, vào lúc đó hắn đã hứa rằng sẽ bảo bọc hai đứa em mình, sẽ lo cho hai đứa nó được ăn học đàng hoàng, đến khi dựng vợ gả chồng, không để ai ức hiếp hai đứa nó. Hắn đã phá vỡ lời hứa đó một lần khi phải vào tù vì trả thù cho thằng Dũng rồi, lần này hắn sẽ phá vỡ lời hứa một lần nữa ư.

“Không, ta không thể buông xuôi, ta sẽ không chết, ta sẽ không chết” Đức cắn chặt răng, hét lớn.

Ý chí cầu sinh mãnh liệt, khiến hắn tạm thời quên đi đau đớn, cơ thể như rơi vào một trạng thái khác thường, hai mắt Đức một mảnh mờ mịt, đầu óc trống rỗng. Hắn hít một hơi dài, vận chuyển toàn bộ năng lượng trong cơ thể vào nắm đấm, “Phá quyền”, nắm tay sáng rực lên, tất cả những nguồn năng lượng trong cơ thể cấp tốc vận chuyển vào cú đấm này. Nếu có thể nội thị lúc này hắn sẽ nhìn thấy, nguồn năng lượng trong người hắn đang được áp súc một cách tối đa, năng lượng cô đọng lại và thăng hoa, từ những dòng khí rời rạc hóa thành một làn suối nhỏ.

“Ting” Khách hàng đã đột phá cấp C, đạt đủ điểm khối lượng giao dịch: /, quyền lợi khách hàng cấp mở ra.

Âm thanh từ chiếc vòng trên tay vang lên, nhưng lúc này hắn đã không thể nghe thấy, tinh – khí – thần đều đã tụ tập vào nắm đấm trên tay, hắn như rơi vào trạng thái vong ngã.

Cái miệng đỏ lòm của con ong tướng đã mở rộng trước mặt của Đức, mùi hôi thối từ nó xộc tới, những chiếc răng dính dịch vàng lợt lởm chởm cạp tới người hắn.

……………………………

() Quang can tư lệnh: Tướng không còn quân

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio