“Tấn nhi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Làm như vậy trước mặt bao nhiêu hạ nhân, ngươi muốn Thiên Thiên khó xử sao?”
“Hoàng tổ mẫu, tiện nữ nhân này khiến trẫm bị cắm sừng, ngài còn muốn làm cho Trẫm bận tâm nàng khó xử hay không khó xử sao?” Hoàng Phủ Tấn trong mắt mang theo tia lửa giận khó nén, lời hắn nói làm cho Thái Hoàng thái hậu cũng ngây ngẩn cả người.
“Thiên Thiên ngươi…”
“Ngươi… Ngươi nói ta cho cắm sừng ngươi?” Lần này, ngay cả Tỉêu Thiên chính mình cũng ngây ngẩn cả người, nàng không dám tin mà chỉ chỉ chính mình.
Tiểu Thiên bày ra vẻ mặt không dám tin làm cho Hoàng Phủ Tấn càng thêm chán ghét, trong mắt đều là sự căm ghét, “Niếp Tỉêu Thiên, nếu như ngươi đã không biết xấu hổ vì những chuyện mình đã làm, cần gì tại trước mặt Trẫm giả bộ vô tội?” Hoàng Phủ Tấn híp hai mắt lại, chăm chú nhìn vào người Tiểu Thiên.
Làm hắn càng thêm tức giận chính là, tiện nữ nhân chết tiệt này không biết xấu hổ về những gì mình đã làm, nàng lại còn bày ra một bộ dáng dường như tất cả mọi chuyện đều không liên quan mà hướng một bên ghế ngồi xuống, chống đầu, tự hỏi cái gì, trong miệng lại thấp giọng lẩm bẩm: “Oa, nguyên lai vị hoàng hậu này thật giỏi, thật có can đảm a, ngay cả dũng khí cho hoàng đế mang lục mạo cũng có, thật sự là rất giỏi a.” Tiểu Thiên kéo cằm, trong mắt lộ ra vẻ sùng bái làm cho Hoàng Phủ Tấn hận không thể khiến cho Thái Hoàng thái hậu đem đầu của nàng vắt xuống.
Phụ nữ không biết xấu hổ hắn đã rất ít thấy, mà nữ nhân trước mặt đây, lại vì sự không biết xấu hổ của mình mà bày ra vẻ mặt đắc ý.
“Ngươi rất đắc ý có phải hay không?” Hoàng Phủ Tấn không biết từ khi nào đã đi tới bên người nàng, bàn tay lại một lần nữa hung hăng mà ách chế cằm của nàng, đau đến độ khiến cho nàng cau mày.
“Đau quá, đau quá a !” Tỉêu Thiên dùng rất nhiều sức, mới có thể đem tay của Hoàng Phủ Tấn túm xuống.
NND, may mắn là nàng, nếu là hoàng hậu kia, phỏng chừng sớm bị tên bạo quân này bóp nát.
Ai
hoàng hậu a hoàng hậu, vậy là ngươi không đúng rồi a, ngươi nghĩ muốn luyện lá gan cũng không nên luyện như vậy luyện a, dù thế nào ngươi cũng không nên khiến hoàng đế bị cắm sừng như vậy chứ, ngay cả ta là một cô gái của thế kỉ 21 đều biết, chọc giận hoàng đế chẳng khác gì là đang vuốt râu sư tử, ngươi còn dám khiến hắn mang lục mạo?
Ngươi bây giờ đã chết là không có chuyện gì rồi, ta bây giờ thì thực là thảm, ta vì ngươi mà phải mang trên lưng tội hồng hạnh xuất tường a.
Ngẫm lại chính mình cũng thật không may mắn, nhân gia vốn là hoàng hậu, nàng cũng là hoàng hậu, xuyên qua ngay lập tức khiến nàng kề bên cây gậy, nàng cam chịu, cũng chỉ tự trách mình xui xẻo, bây giờ lại mới biết còn có một chuyện xui xẻo như vậy —— Là do vị hoàng hậu thật sự kia cấp cho hoàng đế một cái sừng, nàng là hoàng hậu giả nhưng lại phải thay nàng khiêng tội danh.
Nhất định là xui xẻo rồi, nhất định là! Ai
Tỉêu Thiên bất đắc dĩ mà lắc đầu, bất quá bây giờ xuyên qua thì cũng đã xuyên rồi, nàng còn có thể thế nào đây? Dù cho nàng có không thừa nhận mình là hoàng hậu, thì này bạo quân cũng nhất định sẽ không tin.