tặng tiếp chương liên tục cho MiracleLove
..... thôi vào chương đi
tìm được bộ đồ như ý, cô đi vào phòng tắm thay nó. cô bước ra với bộ đồ thể thao không sang trọng nhưng làm tăng vẻ đẹp mĩ miều cùng năng động, dễ thương.
nhìn trên bàn có ly nước cam, đúng lúc cô đang khát, phải cảm ơn cô ta cầm ly nước lên đúng lúc mới được. cầm ly nước
bước xuống nhà dưới sự ngơ ngác của những người làm, những ánh mắt si mê của đàn ông, những ánh mắt ghen tỵ của những người giúp việc nữ. những mưu đồ toan tính giết hại cùng ánh mắt nóng bỏng của một ai đó.
- cô chủ, có cô gái tên Mộ Lam Sắc nói muốn gặp cô
cái gì? nữ chủ muốn gặp cô? cô ta rốt cuộc muốn cái gì đây? đừng tưởng trước đây cô không biết tại sao nữ chủ cứ muốn gặp cô là muốn giết chết cô? bởi vì trong truyện có nói, cô ta vì ghen tỵ với sắc đẹp hiện tại của cô mà huy động giàn hậu cung của cô ta giết chết cô. muốn đụng vào cô, tự đâm đầu vào chỗ chết, cô không phải con rối cho cô ta muốn làm gì thì làm. mỉm cưới nhẹ nhàng nhưng trong mắt cô hiện lên mưu mô, Mộ Lam Sắc, là cô tự chui đầu vào lưới đó...ha...ha...
đi ra phòng khách, cô thấy nữ chủ cùng Lăng Triệt nho nhã ngồi đó. nữ chủ Bạch liên hoa giả ta nhỏ nhẹ, yểu điệu ngồi đó, nhìn kĩ thì cánh tay cô ta đang giựa vào Lăng Triệt. ánh mắt nhìn cô khiêu khích. Lăng Triệt ngồi bên cạnh cô ta, ánh mắt lạnh lùng né tránh ánh mắt cô, cánh tay không tự động muốn đẩy cô ta ra? có chuyện gì vậy? hắn nhìn cô làm gì? ánh mắt đó không phải muốn nói với cô rằng đừng hiểu lầm sao? cô hiểu lầm làm gì, hai người tình tứ thì liên quan gì đến cô, đúng là điên mà.
hắn nhìn cô nhưng không dám nhìn vào mắt cô, ánh mắt tựa như trong suốt. Tuyết nhi. là tôi sai khi làm những điều đó với em hay là tôi đúng khi chọn đúng cô gái mà tôi mong muốn. nếu có thể, em cho tôi một cơ hội được không. ánh mắt hắn dời đi khỏi thân ảnh của cô, nhìn qua cô gái bên cạnh. giờ hắn mới thấy cảm giác chán ghét khi nhìn cô ta như vậy, quá là ghê tởm. tại sao hắn không nhận ra sớm hơn chứ, ánh mắt đó mà trong sáng, ánh mắt cô mới là ánh mắt hắn cần còn cô ta thì chứa đầy hận thù nhưng nhanh chóng biến mất. đúng là giả tạo, hắn nhìn nhầm cô ta rồi.
Dạ Hàn Lâm Tuyết nhìn hắn và Mộ Lam Sắc, lạnh lùng kinh bỉ :
- cô đến đây có việc gì?
- Tuyết nhi. em sao vậy? dạo này em hay lạnh nhạt với chị đó nha.
chất giọng trong sáng, ngọt ngào nhưng ánh mắt châm chọc vang lên. ỏng ẻo mà thô tục...
mẹ nó, có phãi hơi quá không, cô nghe giọng cô ta mà da gà, da vịt mọc đầy đây này. tác giả ơi, dứa con bà tạo ra đúng là quá giả tạo đi... gớm quá..
- liên quan đến chị sao? tôi muốn làm gì là việc của tôi, không liên quan gì tới chị... chị họ..
cô gắn từng tiếng chị họ, khẽ rít ra khỏi từng kẽ răng, làm người ta cảm thấy lạnh sống lưng. cô ta thoáng giật mình một cái, ánh mắt ôn hoà khẽ nhắn lại. một lớp hơi mỏng hiện lên khoé mắt.
- chi... chị...xin lỗi, chị chỉ lo cho em thôi mà....
giọng nói nghẹn ngào, nức nở thoát ra khỏi miệng cô ta làm cho người nghe cảm thấy lòng mềm nhũn. nhưng sâu trong ánh mắt toàn là toan tính ác độc. cô ta hôm nay sao vậy? không phải mọi hôm thường hay nghe lời mình, nhỏ nhẹ lắm sao? sao hôm nay lạnh lùng như vậy chứ. hừ... dám giả vờ thanh cao trước mặt tao, chút nữa thôi, ta cho mày chết thế nào là dám mơ tưởng đến nam nhân của tao không