Chương 1400 Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Ba người vừa xuất hiện kia là Tuế Nguyệt Đại Đế, cực kỳ mạnh, nhớ cẩn thận”. Diệp Quân gật đầu, quyết đoán nhích lại gần An Nam Tịnh. Lúc nên đánh thì tuyệt đối không sợ. Nhưng lúc nên sợ thì rén vào. Sự xuất hiện của ba Tuế Nguyệt Đại Đế không khiến An Nam Tịnh mảy may dao động. Bà ấy nói với Nhị Nha: “Đánh hắn!” Nhị Nha ngẩn ra rồi gật đầu lia lịa: “Được được!” Nói rồi bước lên trước, tung cú đấm về phía Bác Thiên Đạo. Sắc mặt ông ta lạnh đi khi thấy thế, thầm nhủ nếu không phải vừa luân hồi chuyển thế thì mình việc gì phải sợ con oắt này? Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh! Nhị Nha đã vọt tới trước mặt ông ta, mang theo sức mạnh chiến thời không vụn vỡ. Bác Thiên Đạo thốt lên: “Giết con ả cầm thương, bắt sống Diệp Quân!” Rồi vọt về phía Nhị Nha. Uỳnh! Từng tiếng nổ ầm vang vọng tới khắp thời không. Ba Đại Đế phía dưới nghe lệnh của Bác Thiên Đạo thì lập tức nhào vào An Nam Tịnh. Bà ấy không hề nhiều lời, thân hình run lên, hóa thành thương mang đâm tới. Một chọi ba! Diệp Quân thấy vậy thì tấm tắc không thôi, thầm cảm thán thực lực của An tiền bối đúng là nghịch thiên mà. Bỗng tầm mắt của mười Đại Đế đứng ở bên bắn lại đây làm hắn nhíu mày. Người dẫn đầu nói: “Giết!” Tất cả mười người đồng thời lao tới. Bọn họ nhìn Diệp Quân với vẻ khoái trá, không khác gì một miếng thịt béo bở trong mắt. Huyết mạch tộc Bác Thiên lấy cướp đoạt làm chủ, ấy vậy mà huyết mạch của Diệp Quân lại có thể kháng cự được. Chẳng khác gì món quà trời ban cho tộc Bác Thiên! Nếu có thể bắt nhốt tên họ Dương này lại, cung cấp nguồn huyết mạch vô tận cho cả tộc… Kích thích vãi! Tộc Bác Thiên sẽ hoàn toàn trỗi dậy! Bắt nhốt! Ý tưởng này khiến mười tên Đại Đế hưng phấn không thôi. Ánh mắt của mấy lão khiến Diệp Quân cảm thấy biến thái quá chừng, không khỏi nhíu mày lại. Đúng lúc này, thời không bên cạnh hắn nứt vỡ để một đốm sáng mờ bay ra, đi kèm là mười mấy luồng khí tức hùng hậu ồ ạt tuôn trào. Uỳnh! Thời không quanh hắn vỡ toang hoác, mười Đại Đế kia bị đẩy lui liên tục.