Chương 1525 Đối phương nhìn hắn: “Cho dù ta có lấy viên đá, chúng ta rời khỏi nơi này rồi cũng sẽ vì nó mà lao vào chém giết. Hơn nữa nếu ta đoán không sai, ngươi sẽ lựa thời cơ thu hồi hình nộm, mà một khi Tuyết Phong trưởng lão thoát thân được thì ắt sẽ đi tìm chúng ta..”. Ông ta lắc đầu cười: “Diệp công tử tính kế hay đấy, ta mà cắn câu thì chúng ta sẽ giết hại lẫn nhau rồi. Nhưng ta cũng bội phục ngươi tuổi còn nhỏ mà mưu kế đa đoan như vậy”. Diệp Quân im lặng, thầm nghĩ hắn đã xem thường những người này rồi. Cường giả cảnh giới Thần Đế kia lại nói: “Chư vị, ta sẽ tạm giữ viên đá này. Chúng ta cùng hợp sức giết hắn rồi mang đá về Tuyết tộc, đợi Tộc trưởng quyết định”. Những người còn lại đồng loạt gật đầu. Ban nãy họ suýt nữa cũng mắc mưu, nhưng nghe người này nói vậy thì mồ hôi tuôn ra như thác, chỉ biết cảm thán tên Diệp Quân này quả thật là lòng dạ độc ác, suýt nữa đã bị trúng kế rồi. Lúc này, cường giả cảnh giới Thần Đế đi đầu kia lao tới. Những người khác nhanh chóng đi theo. Cũng vì chuyện ban nãy mà ai nấy đều nổi giận, khí thế và sát ý ùa ra càng mạnh hơn. Diệp Quân không nhiều lời nữa mà hóa thành kiếm quang vọt tới. Tuy mưu kế không thành nhưng hắn cũng không phải mất công vô ích, bằng chứng là ban nãy hắn đã kịp thời ăn một viên Khôi Phục Đan, hồi phục lại không ít khí lực. Hắn cũng không dám cù nhây nữa mà bước tới, rút kiếm chém ra. Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm, bốn mươi mốt nhát! Đây là cực hạn hiện nay của hắn. Nếu thêm nữa thì thân xác sẽ không chịu nổi. Kiếm vừa ra đã khiến bên đối phương biến sắc. Kiếm còn chưa đến, khí thế nặng trịch như hàng vạn ngọn núi đã đ è xuống vai họ khiến khí tức ai nấy đều đông lại. Ầm! Thời không trước mặt Diệp Quân vỡ ra, sức mạnh khổng lồ đánh bay tên cảnh giới Thần Đế đi đầu, đẩy lui những người còn lại. Bản thân hắn thì bước tới. Xoẹt! Tiếng thời không bị xé rách vang lên. Kiếm quang chợt lóe, Diệp Quân một mình chống lại mười mấy người nhưng không hề rơi xuống thế hạ phong, ngược lại khí tức còn càng mạnh lên. Vào lúc này, Tuyết Phong đang bị hình nộm thượng cổ cầm chân bên kia như cảm nhận được gì mà ném ánh mắt về phía Nam Cung Tuyết. Thấy khí tức của đối phương đã sắp biến đổi, ông ta biến sắc la lên: “Giết con ả kia trước! Mau!” Các cường giả Tuyết tộc nghe vậy thì từ bỏ Diệp Quân quay sang Nam Cung Tuyết. Đúng lúc này, một tia kiếm quang hạ xuống cách cô gái không xa. Diệp Quân nhìn đối thủ đang vọt tới, sắc mặt trở nên dữ tợn, bước về trước rút kiếm chém xuống. Một lần nữa, là thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm bốn mươi mốt nhát! Nhát chém khiến tên cảnh giới Thần Đế đi đầu hốt hoảng, lập tức bỏ chạy không chút do dự, thoắt cái đã vút đi nghìn dặm. Những người còn lại không nhanh bằng thì bị chém bay đi mấy nghìn trượng, khi vừa dừng lại thì thân xác nứt vỡ, máu phun tung tóe. Nhưng Diệp Quân cũng không hơn được bao nhiêu, nhục thân còn bị rút cạn máu.