Chương 155 Chương 1560 Ầm! Hai người đồng thời lùi lại. Chấp Kiếm Nhân lùi đủ trăm trượng mới ngừng được, sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, lúc này, Diệp Quân đột nhiên bước lên trước một bước, kiếm vung lên, nháy mắt đã phóng tới trước mặt Chấp Kiếm Nhân. Một bước là một kiếm! Chấp Kiếm Nhân nheo mắt, vung kiếm, nhưng không chặn ngang mà đâm thẳng về phía kiếm của Diệp Quân. Trực tiếp đối đầu! Tuy Chấp Kiếm Nhân đã tự hạ cảnh giới nhưng thực lực tổng thể vẫn cao hơn Diệp Quân. Mà vào lúc này, ý kiếm trong tay Diệp Quân bỗng dưng biến mất, kiếm của Chấp Kiếm Nhân đâm xuyên bụng hắn. Đồng thời, Diệp Quân cũng dấn người lên, ôm lấy Chấp Kiếm Nhân, theo đà đập mạnh đối phương xuống đất. Bị Diệp Quân bất ngờ ôm lấy, Chấp Kiếm Nhân vừa giận vừa cả kinh, nhưng chưa kịp định thần thì đã cảm nhận được một cơn đau buốt từ sau lưng truyền đến, ngay sau đó, Diệp Quân đã đập đầu vào ngay mặt Chấp Kiếm Nhân. Rầm! Hai người đều bị đâm cho choáng váng. Cả hai đều là kiếm tu thuần túy, không tu thân xác, bởi vậy, vật lộn thế này khiến cả hai đều không chịu nổi. Chấp Kiếm Nhân muốn vùng thoát khỏi Diệp Quân, nhưng lúc này, Diệp Quân sao dám để người phụ nữ này thoát ra? Hắn biết, một khi kéo dài cự ly thành công, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của người này, chỉ có vật lộn cự ly gần thì hắn mới có một đường sống. Diệp Quân ôm chặt Chấp Kiếm Nhân, hai người lại lăn mấy vòng trên mặt đất. Ngay lúc này, Diệp Quân đột ngột ghé răng cắn vào yết hầu Chấp Kiếm Nhân, cũng vào khoảnh khắc ấy, Chấp Kiếm Nhân nghiêng mặt cắn yết hầu hắn. Trong tích tắc, cả hai đều ngừng lại. Nhưng ngay sau đó, đáy mắt cả hai toát lên một tia tàn nhẫn, đồng thời dồn sức cắn. Thật sự là liều chết! Song bấy giờ, khu vực này đột nhiên xuất hiện biến hóa khác thường, cách hai người không xa, có một vòng xoáy màu đen vừa xuất hiện, giây lát sau, một lực hút kh ủng bố lan ra khắp chốn, nháy mắt, hai người đã bị cuốn vào tâm vòng xoáy màu đen kì lạ đó. Chỉ vài tích tắc sau, Diệp Quân và Chấp Kiếm Nhân bị văng xuống mặt đất, cả hai đều phải nhíu mày. Dù gặp sự cố đột ngột, cả hai đều chưa chịu buông lỏng hàm. Hai người không để ý đến sự biến hóa khác thường vừa rồi, chỉ ngó chừng nhau, Chấp Kiếm Nhân nhìn chòng chọc vào Diệp Quân, ánh mắt sắc như kiếm, tràn đầy sát ý. Ánh mắt Diệp Quân dữ dằn hẳn lên, mẹ kiếp, người phụ nữ này chèn ép người ta thái quá. Hắn chướng mắt bà ta đã lâu. Hai người vẫn quấn chặt lấy nhau, nhưng không có lấy một tia mờ ám, chỉ có sát ý đằng đằng. Chấp Kiếm Nhân đột nhiên nói: “Buông ra!” Diệp Quân bảo: “Đừng mơ!” Hiện giờ bụng hắn đã trúng một kiếm, nếu buông người này ra thì chắc chắn sẽ bị đánh không có khả năng phản kháng. Chấp Kiếm Nhân đột nhiên gầm lên giận dữ: “Ngươi có buông ra hay không?”