Chương 1765 Lúc này cuối cùng hắn cũng đã nhận rõ bản thân mình. Rầm! Lúc này, trước mặt hắn không xa, một hình nộm từ trên trời giáng xuống, hình nộm này cao mấy trượng, cả người đều được làm từ sắt đặc biệt, tay phải cầm một cái rìu khổng lồ, cả người toát ra khí tức cực mạnh. Diệp Quân mở mắt ra, hắn nhìn hình nộm trước mặt không nói gì, lao thẳng đến. Cùng lúc đó tay phải cầm cái rìu của hình nộm cũng lao đến trước. Vèo! Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh văng ra xa cả ngàn trượng, hắn vừa dừng lại, hình nộm đột nhiên cầm cây rìu lớn bổ xuống từ trên trời. Thời không hơi rung chuyển, nhưng không hề hấn gì. Diệp Quân lại cảm nhận được cảm giác áp bức khiến người ta nghẹt thở, hắn không dám sơ suất, chân phải giẫm mạnh xuống rồi biến thành kiếm quang lao lên trời. Ầm! Vừa phóng lên trời, Diệp Quân đã bị một sức mạnh đáng sợ đánh trúng rồi rơi xuống, ngay khi hắn rơi xuống đất… Rầm! Cả mặt đất rung lên dữ dội như có động đất, cực kỳ hãi hùng. Nhưng Diệp Quân lại lao đến lần nữa. Thực lực của Diệp Quân thua xa hình nộm này nhưng lúc này Diệp Quân lại càng đánh càng hăng cứ như không cần mạng sống nữa. Chẳng mấy chốc, cơ thể dũng mãnh của Diệp Quân xuất hiện rất nhiều vết nứt, máu liên tục tuôn ra nhuộm đỏ cả bộ đồ của hắn. Nhưng Diệp Quân lại đánh càng hăng hơn. Hắn điên cuồng lao đến chỗ hình nộm đó hết lần này đến lần khác… Giữa trời đất, âm thanh va chạm không ngừng vang lên. Cứ thế không biết Diệp Quân và hình nộm kia đánh nhau bao lâu, lúc này trên người hắn và hình nộm đều có rất nhiều vết thương, vô cùng thê thảm, nhất là Diệp Quân, cả người đều đã nứt toác giống như đập cả người vào thủy tinh, mặc dù không nổ tung hoàn toàn nhưng vết nứt có ở khắp nơi. Bùm! Ngay lúc này, một tiếng nổ bỗng vang lên, Diệp Quân và hình nộm đó văng ra xa cùng một lúc, cuối cùng một người một hình nộm rơi xuống đất, mặt đất rung chuyển. Lần này hắn và hình nộm không đứng lên được ngay. Đều bị thương rất nghiêm trọng. Nhưng vào lúc này, Diệp Quân nằm ở dưới đất bỗng chậm rãi đứng lên, lúc này hắn đứng không vững lắm nhưng hắn vẫn đứng lên. Hắn cầm kiếm trong tay từng bước đi đến chỗ hình nộm đó, máu không ngừng tuôn ra từ cả cơ thể. Từ Nhu ở đằng xa nhìn Diệp Quân lảo đảo đi về phía con rối thần, hai tay siết chặt lại. Diệp Quân sải bước đi đến trước mặt con rối thần, hắn cũng đâm một nhát kiếm vào yết hầu con rối thần đó. Ầm! Con rối thần nổ tung, sau đó một luồng khí thể màu đỏ sẫm bay ra.