Chương 1695 Thấy người nọ, Diệp Quân thoáng chau mày, lòng hơi bất ngờ, vì người nọ không phải là Vĩnh Sinh Đại Đế. Hắn quay sang nhìn đám Tịnh Thần bên kia, thấy bọn họ cũng đang nghi hoặc khó hiểu. Vẻ nghi hoặc của họ khiến Diệp Quân sửng sốt. Đám cường giả của nền văn minh Vĩnh Sinh này cũng không biết người kia là ai? Chiến Đế nhìn người đàn ông vừa bước tới, nhíu chặt mày, ông ta cũng không nhận ra người đó. Trong hư không, Tiêu Dao Kiếm Tu liếc nhìn người đàn ông nọ, khẽ lắc đầu, quá yếu. Người kia bước tới, mắt nhìn thẳng vào Diệp Quân, cười hỏi: “Ngươi chính là Diệp Quân?” Diệp Quân cũng nhìn ông ta: “Các hạ là?” Người đàn ông nọ cười lớn: “Thần Y Tận, từng nghe tới chưa?” Diệp Quân lắc đầu. Người kia lại cười nói: “Chưa từng nghe cũng không có gì lạ, dù sao chúng ta lại không phải người sống ở cùng một thời đại”. Diệp Quân hỏi: “Các hạ không phải người của nền văn minh Vĩnh Sinh?” Thần Y Tận cười cười: “Không phải”. Diệp Quân nghi hoặc: “Vậy các hạ tới đây có mục đích gì?” Thần Y Tận nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, ánh mắt nóng bỏng: “Nghe nói Đạo Ấn của chủ nhân bút Đại Đạo đang ở trên người ngươi, có phải thế không?” Mục đích là Đạo Ấn! Diệp Quân nhìn Thần Y Tận, đáp: “Đúng là Đạo Ấn đang ở trên người ta”. Thần Y Tận cười nhẹ: “Cho ta, được chứ?” Diệp Quân suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Nếu không cho, các hạ định cướp, phải không?” Thần Y Tận ha hả cười lớn: “Ngươi cảm thấy sao?” Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tuy các hạ không phải người của thời đại văn minh Vĩnh Sinh nhưng chắc cũng là một bậc cường giả đến từ một thời đại văn minh nào đó, ta nghĩ, chúng ta có thể hợp tác với nhau”. Hợp tác! Nghe Diệp Quân nói thế, Thần Y Tận sửng sốt rồi bật cười: “Ngươi muốn hợp tác với ta?” Diệp Quân nhìn ông ta, nói: “Nếu các hạ cảm thấy hợp tác với ta là sỉ nhục mình, hoặc là các hạ cho rằng vũ trụ Quan Huyên chúng ta không có tư cách hợp tác với các hạ thì ta đây chỉ có thể nói, các hạ có thể ra tay luôn đi”. Thần Y Tận nhìn Diệp Quân, nụ cười dần biến mất. Diệp Quân bảo: “Thứ cho ta nói thẳng, ta thật lòng không có ấn tượng tốt đẹp với đám cường giả đến từ những thời đại văn minh trước kia như các ông, không một chút nào luôn! Vì sao? Vì các ông rất tự phụ, hoặc có thể nói là rất ngu xuẩn, ngu xuẩn tới độ nào ấy à? Ví dụ như vị gần đây nhất, tộc trưởng tộc Bác Thiên, Bác Thiên Đạo”. “Diệp công tử!” Đúng lúc này, từ xa xa có một tiếng hét phẫn nộ truyền đến Diệp Quân quay đầu nhìn, nơi đó có một người đàn ông trung niên đang đứng, đó chính là Bác Thiên Đạo. Trông thấy Bác Thiên Đạo, Diệp Quân thoáng sững sờ, sao người này lại ở đây?