Vừa vào tầng một, hắn đã cảm thấy cơ thể mình bỗng nặng nề hơn, dường như có một nguồn sức mạnh vô hình nào đó đè lên người hắn. Một suy nghĩ bỗng loé lên trong đầu Diệp Quân, một thanh khí kiếm chợt đâm xuyên thời không, xuất hiện ở cách đó mấy trượng, nhưng lần này tốc độ của hắn chậm đi rất nhiều! Là do trọng lực thời không! Khoé miệng Diệp Quân khẽ cong lên, sau đó tiếp tục ngự kiếm... Hết lần này đến lần khác, điên cuồng tu luyện! Chỉ khi tu luyện đến khi sức cùng lực kiệt hắn mới nằm xuống nghỉ ngơi một chút. Cứ như vậy, trong ngày thứ hai hắn đã quen thuộc với trọng lực thời không ở tầng một. Lúc này tốc độ xuất kiếm của hắn không khác gì với lúc ở ngoài! Thế nên Diệp Quân vào tầng hai! Thời gian chậm rãi trôi qua, đến ngày thứ năm, Diệp Quân đã lên đến tầng bốn. Lúc lên tầng bốn, sắc mặt hắn bỗng trở nên nặng nề! Càng lên cao, trọng lực thời không càng trở nên khủng khiếp! Trọng lực thời không ở tầng bốn lúc này gấp bốn lần trọng lực thời không ở bên ngoài, nếu vừa bắt đầu đã vào tầng bốn thì đến đi bộ hắn còn cảm thấy khó khăn! Diệp Quân hít sâu vào một hơi, sau đó bắt đầu xuất kiếm! Tu luyện trong môi trường thế này, lực tinh thần và lực linh hồn của hắn cũng được nâng cao rất nhiều. Mới đầu rất khó khăn, tốc độ kiếm của hắn chậm hơn bên ngoài đến mấy lần. Nhưng hắn đang cố gắng để thích ứng với loại trọng lực này, sau đó mới chinh phục nó. Lần sau nhanh hơn lần trước một chút là tốt rồi! Nhìn thấy Diệp Quân tu luyện, bên trong tiểu tháp, Tiểu Tháp bỗng lên tiếng: "Thằng nhóc này làm ta nhớ đến một người!" Giọng nói bí ẩn: "Phụ thân hắn à?" Tiểu Tháp khẽ nói: "Không, là ông nội của hắn!" Giọng nói bí ẩn im lặng. Tiểu Tháp tiếp tục nói: "Hắn không cực đoan như ông nội hắn, nhưng nghị lực và tâm tính của hắn không hề thua kém ông nội hắn". Giọng nói bí ẩn thoáng trầm mặc rồi nói: "Ta cảm thấy ngươi không nên hù doạ hắn mãi như vậy, khiến hắn nghĩ mình là một đứa con riêng, sau này sẽ rất nguy hiểm... Ngươi xem dáng vẻ liều mình của