Chương 1946 Hiên Viên Lăng lập tức hưng phấn nói: “Tốt lắm, tôi dùng phương pháp tu luyện do anh tặng, hiện đã đạt tới cấp chín đỉnh cao, chỉ cần tiến thêm một bước là có thể đột phá cấp chín, trở thành một đại tông sư. Hiện giờ, việc đạt tới cấp độ tông sư chỉ còn là vấn đề thời gian thôi”. Diệp Quân hỏi: “Tông sư lợi hại lắm sao?” Hiên Viên Lăng gật đầu: “Rất lợi hại, đạt tới tông sư là có thể ngự khí mà đi, ngày đi nghìn dặm, ngoài ra…” Đang nói, cô ấy chỉ vào một tòa nhà bên cạnh: “Tòa nhà này cao sáu tầng, nếu tôi đạt tới cấp bậc tông sư thì một quyền là có thể đánh sập”. Diệp Quân liếc nhìn tòa nhà kia, khẽ gật đầu: “Ở nơi này, như thế quả thực cũng tính là mạnh”. Hiên Viên Lăng cười nói: “Là rất mạnh, theo số liệu thống kê của chúng tôi thì toàn bộ thành phố Yến Kinh, số lượng tông sư không quá ba nghìn người, trong khi đó, thành phố Yến Kinh có tới mấy nghìn vạn nhân khẩu. Nếu tôi có thể trở thành tông sư ở vào tuổi này thì đó là rất rất mạnh rồi”. Diệp Quân cười cười không nói gì. Hiên Viên Lăng chớp mắt hỏi: “Có phải tầm nhìn của tôi có hơi hạn hẹp không?” Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi cười bảo: “Lăng cô nương, nơi này linh khí loãng, bởi vậy, công pháp tôi tặng cho cô không thể phát huy hết tác dụng, nếu rời khỏi hành tinh này, đến một nơi có linh khí dày đặc hơn, với thiên phú của cô, chắc chắn cô sẽ đạt tới một độ cao khác”. Hiên Viên Lăng thoáng trầm tư. Diệp Quân tiếp tục: “Với thực lực của Lăng cô nương đây, hẳn là có thể rời khỏi nơi này, đúng không?” Hiên Viên Lăng gật đầu: “Tôi là học viên được tuyển thẳng”. Diệp Quân khó hiểu: “Học viên được tuyển thẳng?” Hiên Viên Lăng giải thích: “Học viên được học viện Ngân Hà tuyển thẳng. Sau khi vào học viện Ngân Hà, chỉ cần qua được sát hạch thì một năm sau, tôi có thể tới Ngân Hà Tông”. Ngân Hà Tông! Diệp Quân gật đầu: “Đã hiểu”. Hiên Viên Lăng nhìn về phía Diệp Quân, hỏi: “Anh cũng muốn đến Ngân Hà Tông?” Diệp Quân gật đầu: “Phải”. Hiên Viên Lăng cười nói: “Tức là, anh cũng muốn tới học viện Ngân Hà để học tập?” Đi làm học viên? Diệp Quân lắc đầu, hắn không có hứng thú đi làm học viên gì đó. Hiên Viên Lăng chợt nhắc: “Chúng ta sắp tới nơi rồi”. Diệp Quân dứt khỏi dòng suy tư, khẽ gật đầu. Hiên Viên Lăng đột nhiên nói: “Anh Diệp, người anh muốn tìm cũng là người từ nơi khác đến sao?” Diệp Quân gật đầu: “Phải”. Hiên Viên Lăng hỏi: “Lợi hại không?” Diệp Quân đáp: “Rất lợi hại”. Chân Thần, nhất định lợi hại rồi, đến cả chủ nhân bút Đại Đạo còn bị đánh bại nữa mà. Hiên Viên Lăng lại hỏi: “So với anh thì thế nào?” Diệp Quân trợn mắt: “À thì… Lợi hại hơn tôi một chút”. Hiên Viên Lăng lắc đầu: “Tôi không tin, trên đời này chắc chắn không có ai lợi hại hơn anh được”. Diệp Quân chỉ cười ha ha, không nói gì.