Nhưng mặt đất lại bị đập ra một hố sâu mấy trượng. Mà lúc này, Diệp Quân đã xuất hiện sau lưng yêu thú, sau đó hắn lại đạp một phát nữa vào hạ bộ của con yêu thú. Ầm! Tiếng động trầm đục vang lên, đồng tử của yêu thú rút lại, hai tay lập tức bụm lấy hạ bộ. Lúc này, Diệp Quân bất chợt xuất hiện trên đỉnh đầu của yêu thú, ngay sau đó, một thanh đoản kiếm kê ngay cổ yêu thú. Thấy cảnh này, vẻ mặt của mấy người có mặt ở đó đều trở nên nghiêm trọng! Tốc độ! Bọn họ đều không ngờ tốc độ của Diệp Quân lại nhanh đến mức này! Chàng trai áo xám tro kia nhìn chằm chằm Diệp Quân không rời mắt, không biết đang nghĩ gì. Tả Phu nhìn Diệp Quân một cái, hai mắt chậm rãi nhắm lại: "Tạo nghiệp!" Bên phía Thanh Châu, Mục Vân Hàn nhìn Diệp Quân rồi nói: "Vô lại!" Ngao Hám lắc đầu: "Gặp phải yêu thú có khả năng phòng ngự biến thái thế này, cách giải quyết của hắn là cách hiệu quả nhất rồi!" Nói rồi, gã nhìn Mục Vân Hàn: "Đao của cô nhanh hay tốc độ của hắn nhanh hơn?" Sau một thoáng im lặng, Mục Vân Hàn đáp: "Nếu không giết được hắn trong một nhát đao thì ta sẽ thua!" Nghe vậy, sắc mặt Ngao Hám trở nên nghiêm trọng: "Nếu ta đấu tay đôi với hắn mà hắn không đánh trực diện với ta, ta cũng khó mà thắng được!" Nói rồi, gã nhìn Diệp Quân ở phía xa: "Không thể ngờ được Nam Châu luôn xếp chót lại xuất hiện một thiên tài cỡ này!" Ở phía xa, Diệp Quân không giết yêu thú kia, hắn lùi sang một bên rồi đặt quả trứng lên mặt đất: "Các hạ, đây là trứng của ngươi!" Yêu thú nhìn Diệp Quân: "Tốc độ của ngươi không phải hạng tầm thường!" Diệp Quân khẽ cười, không đáp lời. Yêu thú im lặng một lúc rồi lấy trứng của mình, sau đó nói: "Có chơi có chịu! Ân oán của chúng ta kết thúc từ đây!" Nói rồi nó dẫn bầy yêu thú quay người chạy về phía xa. Diệp Quân đứng trầm lặng tại đó. Tốc độ! Hắn phát hiện ra, khi tốc độ đạt đến cực hạn thì thật sự không có cách nào phá giải được! Đáng tiếc quá! Đáng tiếc là con yêu thú này không đủ mạnh, không thể nào khiến hắn hả hê đánh một trận! Từ sau khi đánh thắng cái bóng ở tầng chín của tháp thí luyện, hắn không còn gặp được đối thủ nào khiến mình cảm thấy nguy hiểm nữa! Như nghĩ đến điều gì, hắn quay người nhìn An Mục của Thanh Châu đứng đằng xa. Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Quân, chàng trai mặc áo xám tro ở bên kia bỗng nhếch môi cười cợt! Mà Ngao Hám đứng bên cạnh An Mục cũng cười nói: "An Mục, hắn đang nhìn ngươi, tên này muốn khiêu chiến ngươi đấy, ha ha..."