Chương 2100 Nói xong, hắn quay đầu ngự kiếm phóng lên, hóa thành một luồng kiếm quang biến mất nơi chân trời. Hiên Viên Lăng vẫn đứng đó, ngây dại nhìn theo. Rời khỏi gia tộc Hiên Viên, Diệp Quân nhanh chóng về tới Yến Kinh. Giờ này hắn đang vô cùng hưng phấn, bởi vì hắn phát hiện, tu vi của mình không còn bị áp chế nữa. Phải khẳng định một điều, tu vi được khôi phục quả là rất thoải mái. Muốn bay lúc nào thì bay. Khi Diệp Quân trở về nơi ở của Từ Chân, Mộc Uyển Du đã rời khỏi đó, Từ Chân vẫn đang hí hoáy viết bản thảo. Từ Chân ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tu vi khôi phục rồi?” Diệp Quân nhoẻn cười: “Đúng vậy”. Từ Chân khẽ gật đầu rồi tiếp tục viết lách. Diệp Quân bước tới bên cạnh cô ta, đề nghị: “Ta giúp tỷ kiểm tra lỗi chính tả nhé”. Từ Chân liếc xéo hắn một cái, cười bảo: “Được”. Cứ thế, một người viết, một người đọc. Dần dần, sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, bởi hắn nhận ra, câu chuyện đang đi đến hồi kết. Diệp Quân liếc nhìn Từ Chân ngồi bên, nhưng không nói gì. Từ Chân ngồi viết mãi đến khuya mới dừng bút. Cô ta đặt bút xuống, vươn vai một cái, vóc dáng hoàn mỹ bày ra thật đẹp, khiến Diệp Quân cũng phải liếc nhìn mấy lần. Từ Chân đột nhiên quay đầu sang phía Diệp Quân, cười nói: “Ta đi tắm đây”. Diệp Quân gật đầu: “Ừ”. Từ Chân chớp mắt: “Có muốn tắm cùng không?” Diệp Quân sửng sốt cả người, sau đó ngập ngừng nói: “Đúng lúc ta cũng đang muốn tắm…” Từ Chân lườm hắn một cái, sẵng giọng: “Đầu óc lại không trong sáng rồi”. Nói xong, cô ta đứng lên đi vào phòng tắm. Diệp Quân nghi hoặc nhìn theo, thế rốt cuộc là đồng ý hay không đồng ý đây? Có nên đi theo không nhỉ? Diệp Quân không mất thời gian phân vân lâu, hắn đứng lên đi về phía phòng tắm. Không thể để bị đánh giá là không bằng cầm thú! Nhưng khi hắn đi tới cửa phòng tắm, Từ Chân đã đẩy cửa bước ra, trên người khoác áo choàng tắm. Diệp Quân sửng sốt. Từ Chân cười bảo: “Tắm xong rồi”. Ủa? Diệp Quân nghệt mặt. Từ Chân chớp chớp mắt: “Cậu có thể đi tắm được rồi”. Diệp Quân im lặng nhìn Từ Chân, Chân tỷ làm cái gì vậy nhỉ? Tắm nhanh vậy sao? Nhìn vẻ mặt buồn bực của Diệp Quân, Từ Chân gõ đầu hắn một cái, sẵng giọng: “Cậu nhóc này, chẳng lẽ muốn tắm chung với ta? Ta là đại tỷ của Tiểu Kính với Tiểu Thụ đó…” Nói đến đó, cô ta đột nhiên bước lại, ghé sát tai Diệp Quân, cười đầy thần bí: “Có muốn một người cùng bốn người vận động trên giường?”