Chương 2190 Đội quân Vĩnh Dạ này là điểm mấu chốt của sự cân đối. Cũng chính vì thế mà hai gia tộc đều phải làm theo quy tắc. Sau nhiều năm phát triển, thực lực của gia tộc Vĩnh Hằng ngày càng kém hơn gia tộc Vĩnh Dạ, gia tộc lớn này không chỉ hơn về nền tảng mà còn hơn về nhân tài. Gia tộc nào có nhiều nhân tài nhất thì gia tộc đó sẽ ngày càng mạnh trong tương lai. Rõ ràng là nhân tài mấy năm nay của gia tộc Vĩnh Dạ càng nhiều hơn. Diệp Quân phân tích ra được vài tình thế hiện nay từ trong sách cổ này. Bây giờ tình cảnh của gia tộc Vĩnh Hằng ngày càng không ổn, vì đã ba vị hoàng đế liên tiếp đều là người của gia tộc Vĩnh Dạ. Nếu lần này vẫn cứ thế, gia tộc Vĩnh Hằng có thể gặp nguy hiểm. Vì sau khi gia tộc Vĩnh Dạ nắm quyền, dĩ nhiên sẽ có gia tộc dìu đỡ, hơn nữa còn nắm giữ phần lớn năng lượng Vĩnh Hằng. Thế nên lần này là lần quan trọng nhất với gia tộc Vĩnh Hằng. Nếu lại thất bại thì gia tộc Vĩnh Hằng không còn khả năng trở mình nữa. Diệp Quân mở mắt ra, nếu mình giúp gia tộc Vĩnh Hằng bước lên đế vị, như Chỉ Ngôn nói đó, chắc chắn có thể thương lượng bất kỳ chuyện gì. Chỉ là gia tộc Vĩnh Dạ này… Diệp Quân trầm tư một lúc, cuối cùng vẫn quyết định đi gặp người tranh cử, lên kế hoạch chu đáo rồi mới hành động. Vì một khi chọn sai, có khả năng không thể hợp tác được với đế quốc Vĩnh Dạ. Diệp Quân lắc đầu cười. Hắn nhận ra bây giờ đúng là ngày càng khó khăn. Không chỉ muốn đánh nhau mà còn phải động não. Ngay lúc này đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên. Diệp Quân thôi suy nghĩ, nhìn về phía cửa: “Mời vào”. Cửa mở ra, Tống Chỉ Ngôn bước vào, cô ta nhìn Diệp Quân mỉm cười nói: “Diệp công tử, chúng ta nên đến yến tiệc rồi”. Diệp Quân quay đầu lại nhìn ra bên ngoài, lúc này trời đã tối. Diệp Quân gật đầu: “Ừ”. Hắn vừa nói vừa đứng lên rời khỏi phòng đi theo Tống Chỉ Ngôn. Sau khi hai người ra khỏi Tống phủ, lên một chiếc xe ngựa sang trọng, vì trong thành có cấm chế rất mạnh, không thể bay nên hai người chỉ có thể sử dụng phương tiện di chuyển thô sơ này. Không gian xe ngựa rất lớn gần giống như một cung điện. Tống Chỉ Ngôn rót cho Diệp Quân một tách trà, sau đó nói: “Diệp công tử, thực lực của ngươi…” Diệp Quân nhìn Tống Chỉ Ngôn, cười nói: “Khá ổn”. Tống Chỉ Ngôn chớp mắt: “Khá ổn ư?” Diệp Quân gật đầu: “Trong thế hệ trẻ, ta chưa bao giờ đứng thứ hai, trong thế hệ trước… cũng chưa từng đứng thứ hai”. Trong thế hệ trẻ không bao giờ đứng thứ hai. Nghe Diệp Quân nói vậy, Tống Chỉ Ngôn sững sờ rồi mỉm cười: “Hôm khác ta sẽ so tài với Diệp công tử!”