Chương 2493 Nghe Từ Nhu nói thế, Từ Kính căng thẳng, nàng ta quay sang nhìn Diệp Quân: “Ngươi biết mục đích của chúng là dụ ngươi đến, tại sao vẫn đến”. Diệp Quân cười nói: “Hết cách rồi, vì tỷ ở đây”. Trong mắt Từ Kính hiện lên vẻ phức tạp, gương mặt lạnh lùng của nàng ta cũng trở nên dịu dàng. Diệp Quân xoay người nhìn bầu trời, khẽ nói: “Bây giờ có lẽ chúng ta không thể đi được rồi”. Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi có dự tính gì?” Diệp Quân nhìn hai người, như biết Diệp Quân muốn nói gì, Từ Nhu nhíu mày, Diệp Quân lại cười nói: “Chúng ta cùng đối mặt”. Nghe Diệp Quân nói thế, Từ Nhu sửng sốt, ánh mắt hiện lên vẻ bất ngờ, nàng ta cứ nghĩ Diệp Quân lại muốn nàng ta và Từ Kính đi vào Tiểu Tháp. Diệp Quân bỗng nói: “Tiểu Bạch”. Tiểu Bạch lập tức bay ra từ trong tháp, Diệp Quân nghiêm túc nói: “Có thể đưa cho họ một ít trang bị không?” Tiểu Bạch chớp mắt không nói gì. Diệp Quân lại nói: “Họ đều là vợ của ta”. Tiểu Bạch: “…” Nghe Diệp Quân nói thế, Từ Kính trợn mắt nhìn nàng ta muốn phản bác nhưng Diệp Quân lại chủ động nắm tay nàng ta mỉm cười nói: “Đại tỷ đã đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi”. Từ Kính lạnh lùng nói: “Ta chưa đồng ý”. Diệp Quân không nói gì, chỉ nắm tay nàng ta mỉm cười. Từ Kính thẹn quá hóa giận trợn mắt nhìn hắn: “Ngươi cười cái gì?” Diệp Quân biết da mặt Từ Kính mỏng nên không kích thích nàng ta nữa, mà lại nắm tay Từ Nhu, Từ Nhu không từ chối chỉ nhìn hắn. Diệp Quân nhìn Tiểu Bạch. Hắn phải xin một ít trang bị bảo vệ cho hai người này. Tiểu Bạch nhìn ba người, móng vuốt nhanh chóng vùng vẫy. Diệp Quân lặng thinh. Hắn quả thật không hiểu thuật ngữ của Tiểu Bạch. Lúc này Tháp gia nói: “Tiểu Bạch nói có phải ngươi đang gạt nó không”. Diệp Quân vội lắc đầu: “Không hề, họ là vợ ta thật đấy”. Móng vuốt của Tiểu Bạch chỉ vào hai người phụ nữ, sau đó làm động tác hôn gió. Tiểu Tháp nói: “Nó bảo ngươi chứng minh cho nó xem, họ thật sự là vợ ngươi… Hay là ngươi giải thích với nó chút đi?” Diệp Quân thầm nói: “Không cần ngươi nhiều chuyện, ta tự chứng minh”. Nói rồi hắn xoay người ôm lấy Từ Kính khẽ hôn lên môi nàng ta. Tiểu Tháp: “…” Từ Kính trợn tròn mắt, hơi ngơ ngác. Lúc này Diệp Quân lại lùi về sau một bước. Hắn biết tính cách của Từ Kính, không thể để nàng ta quá mức xấu hổ, nếu không sẽ xảy ra chuyện. Sau khi hôn Từ Kính rồi, Diệp Quân lại nhìn Từ Nhu, Từ Nhu cũng nhìn hắn không nói gì.