Chương 2850 Thật ra Thần Dã cũng ngày càng tò mò với thế lực bí ẩn đứng sau Diệp Quân. Ông ta muốn biết rốt cuộc thế lực bí ẩn sau lưng Diệp Quân mạnh đến mức nào, vì cả quá trình này, ông ta phát hiện Diệp công tử có rất nhiều lá bài tẩy, dù đến tận bây giờ, trực giác vẫn nói với ông ta là Diệp công tử vẫn còn lá bài tẩy. Ông ta muốn xem rốt cuộc lá bài tẩy chân chính của Diệp Quân này rốt cuộc đáng sợ đến mức nào. Lúc này, Diệp Quân ở phía xa đột nhiên nói: “Bắt đầu từ bây giờ, mọi thứ của Đạo Thị đều sẽ thuộc về ta…” Dứt lời, hắn lập tức gọi Triệu Lão ra. Diệp Quân nhìn về phía Triệu Lão, ông ta vội vàng cúi chào, nét mặt còn cung kính hơn cả trước đây. Không thể không nói, lúc nào ông ta cảm thấy vô cùng rung động, vì ông ta không ngờ Diệp Quân lại giết chết Đạo Nhiên. Thật kinh khủng! Dù ông ta biết nguyên nhân rất lớn là nhờ vào thanh thần kiếm này, nhưng dù thế vẫn rất là đáng sợ, vì Diệp Quân hiện tại chỉ mới ở cảnh giới Thiên Quân mà thôi! Lúc này ông ta rất vui mừng vì bản thân có một sự lựa chọn sáng suốt, nếu không e rằng kết cục của ông ta bây giờ cũng không được tốt lắm. Triệu Lão thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Diệp thiếu, thu nhập hàng năm của Đạo Thị đều sẽ được đưa vào đạo kho, mà đạo kho này nằm trong nhẫn không gian của Đạo Nhiên…” Nghe thấy thế, Diệp Quân lập tức mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện, đây là nhẫn không gian hắn lấy được sau khi giết chết Đạo Nhiên. Thấy nhẫn không gian, sắc mặt Cô Tô lão nhân nhất thời thay đổi: “Diệp công tử, rất nhiều thứ trong chiếc nhẫn này đều là của thế lực lớn…” Lão ta còn chưa nói xong thì Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt của hắn rất bình tĩnh, nhưng lại khiến Cô Tô lão nhân thầm thấy căng thẳng, lập tức không dám nói nữa, lão ta biết thiết niên trước mắt đã muốn giết mình. Thần Dã cũng nhíu mày, Cô Tô lão nhân này thật quá là không biết điều, ông ta vì niệm tình nên mới cầu xin Diệp Quân, mà bây giờ người này lại không biết trân trọng, vẫn còn nói nhảm ở đây là thế nào? Thấy ánh mắt của Thần Dã, Cô Tô lão nhân thầm nhíu mày, nét mặt hơi phức tạp, lúc này lão ta mới hiểu ra một chuyện, đó là Diệp công tử trước mắt hoàn toàn không sợ những thế lực lớn kia. Nếu sợ hay kiêng dè gì, chắc chắn hắn đã không ngang nhiên đến tấn công Đạo Thị. Nhưng điều khiến lão ta thấy nghi ngờ là ngoài nhà họ Thần, thì trên đời này còn thế lực nào mạnh hơn Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang sao? Ở cách đó không xa, sau khi lấy nhẫn không gian ra, Diệp Quân cũng không lập tức mở nó mà quay đầu nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch ở bên cạnh. Hắn khẽ mỉm cười rồi đưa nhẫn cho họ, cười nói: “Các ngươi chọn trước đi, thích cái gì thì cứ lấy, còn lại thì ta giữ là được”. Nghe thấy lời của Diệp Quân, Thần Dã lắc đầu cười khẽ, Diệp công tử này đúng là quá rộng rãi! Lúc nghe thấy lời của Diệp Quân, Nhị Nha và Tiểu Bạch đều nở nụ cười, đứa cháu này rất ngoan, rất có hiếu. Nhị Nha nhận lấy nhẫn không gian rồi cùng xem với Tiểu Bạch, sau đó, hai người lấy một con dấu màu đỏ thẫm ra. Thấy con dấu này, sắc mặt Triệu Lão và Cô Tô lão nhân đều thay đổi, Cô Tô lão nhân vừa định nói gì đó thì Thần Dã lại nhìn lão ta một cái. Nhìn thấy ánh mắt của Thần Dã, Cô Tô lão nhân vội vàng im lặng. Triệu Lão thì chỉ cười khổ, trong mắt lộ vẻ hâm mộ. Diệp Quân nhìn thoáng qua con dấu màu đỏ kia, hắn biết thứ này có thể được Nhị Nha và Tiểu Bạch vừa ý chắc chắn là không tầm thường, hai người này rất kén chọn, thứ bình thường hai người còn không thèm nhìn.