Chương 3639 Tiểu Tháp: “…” Nhất Niệm nói: “Tháp gia, bao giờ huynh ấy tỉnh?” Tiểu Tháp run giọng nói: “Đừng gọi Tháp gia, gọi ta Tiểu Tháp là được rồi”. Nhất Niệm hơi khó hiểu: “Tại sao?” Tiểu Tháp vẫn run giọng nói: “Gọi Tiểu Tháp sẽ thân thiết hơn”. Nhất Niệm mỉm cười: “Ngươi là Tháp gia của huynh ấy, vậy tức là Tháp gia của ta”. Tiểu Tháp: “…” Ầm! Đúng lúc này, bầu trời ở đằng xa bỗng nổ tung ra sức sóng xung kích sức mạnh đáng sợ, sóng xung kích sức mạnh đó hệt như sóng biển, lan tràn ra trăm vạn dặm, vô số tinh vực đều bị đánh vỡ hủy diệt. Sau khi tất cả đao khí, khí tức của rồng và khí vận đều tận, mọi người nhìn thấy Thủy tổ Đại Chu và Cơ Tiểu Kiếm trong thời không đặc biệt đã tan thành hư vô đó. Hai người đánh nhau dữ dội. Tay Cơ Tiểu Kiếm cầm một thanh ý đao, cả thanh đao đều ngưng thực, ý chí chiến đấu ngút trời như thể một chiến thần bất bại đến từ thượng cổ. Lúc này cơ thể Thủy tổ Đại Chu đã trở nên mờ ảo, khí tức của rồng và khí vận quanh người ông ta tụ lại rồi tản ra, tản ra rồi tụ lại, nhưng cuối cùng vẫn tan biến. Thủy tổ Đại Chu nhìn cơ thể mình, sau đó lại xoay người nhìn người Đại Chu phía sau, ánh mắt lóe lên tia phức tạp. Cơ thể ông ta bỗng trở nên mờ ảo hoàn toàn, sau đó biến mất. Ngay khi ông ta biến mất hoàn toàn, khí vận Đại Chu cũng tận. Lúc này sắc mặt cường giả Đại Chu xám như tro, hóa đá đứng đó. Khí vận Đại Chu trải qua mấy tỷ năm, nay lại biến mất không còn. Kể từ hôm nay không còn Đại Chu nữa. Chu Phạn siết chặt hai tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay, sắc mặt trắng bệch. Lần này Đại Chu cược cả quốc vận, cược thua rồi. Ngay lúc này một giọng nói bỗng vang vọng từ đằng xa: “Nhà họ Diệp sẵn lòng tiếp tục mấy tỷ năm khí vận của Đại Chu”. Ầm! Lúc này khí vận Đại Chu vốn đã tan biến bỗng vào ngưng tụ lại lần nữa, không chỉ thế, khí vận đó hệt như bão táp cuồn cuộn quét ngang vũ trụ Chư Thiên Vạn Giới. Hơn nữa khí vận vốn là màu vàng đó lại trở thành màu tím đậm. Khí vận tiếp tục một tỉ năm! Tình huống bất ngờ này khiến những người có mặt đều sửng sốt. Khí vận Đại Chu vốn đã cạn kiệt nay lại ngưng tụ, hơn nữa còn đạt đến tầm cao mới, chói sáng như mặt trời ban trưa. Chuyện gì vừa xảy ra? Nhà họ Diệp là ai nữa? Đương lúc họ quay cuồng trong mơ hồ, có một người phụ nữ cầm kiếm chậm rãi đi tới. Bà ấy mặc một bộ váy đen dài, vóc dáng nóng bỏng, gương mặt lạnh lùng như sương, tóc dài xõa trước ngực cùng một đôi mắt kiêu ngạo bất tuân.