Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Ừm”. Nói xong, cô ấy sờ nhẹ lên người Diệp Quân, sau đó nói: “Thân thể này của huynh…” Diệp Quân nói: “Chỉ có thể tu luyện lại thôi”. Ngao Thiên Thiên sờ eo Diệp Quân: “Ta tu luyện cùng với huynh”. Diệp Quân bắt lấy tay Ngao Thiên Thiên, cười nói: “Được”. Tuy tu luyện thân thể lần nữa không đơn giản, nhưng hắn có niềm tin. Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Tháp gia, người cứu ta lúc đầu là Đại Chu hay là ai?” Tiểu Tháp đáp: “Là cha ngươi”. Diệp Quân sửng sốt: “Cha của ta đến à?” Tiểu Tháp nói: “Phải”. Diệp Quân nhíu mày: “Vậy vì sao ông ấy lại đi rồi?” Tiểu Tháp đáp: “Có lẽ ngươi không quá quan trọng”. Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ, từ sau khi bị Diệp Thanh Thanh cô cô chỉnh đốn lại, Tiểu Tháp này hơi không được bình thường cho lắm. Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên kéo Ngao Thiên Thiên đi tới trước Tiên Đạo Thụ, lúc này Tiên Đạo Thụ đã hoàn toàn trưởng thành, táng cây che khuất bầu trời, cực kỳ hùng tráng. Mà trên Tiên Đạo Thụ đã có hai mươi chín quả. Quả Đạo Linh! Thấy hai mươi chín quả kia, ánh mắt Diệp Quân lập tức trở nên nóng bỏng. Đây thật sự là một bảo vật! Cũng may Tiên Đạo Thụ vẫn còn ở trong Tiểu Tháp, nếu ở bên ngoài thì hoàn toàn không thể trưởng thành nhanh như thế được. Có một điều duy nhất khá đáng tiếc là vì khiến Tiên Đạo Thụ này trưởng thành, hắn gần như đã sử dụng hết tất cả Linh Tổ. Nhưng tuyệt đối đáng giá! Diệp Quân chợt mở lòng bàn tay, hai quả Đạo Linh rơi xuống từ trên cây, sau đó biến thành hai tia linh quang rơi vào tay hắn. Diệp Quân kéo Ngao Thiên Thiên đi vào trogn Tiên Đạo Thụ, Ngao Thiên Thiên chợt đỏ mặt… Diệp Quân điều động Kiếm Vực ngăn cách thế giới trong Tiên Đạo Thụ. Chẳng mấy chốc… “Ưm…” “A…” “Có phải huynh đang nghĩ đến người phụ nữ khác không?” “Sao có thể?” “Vậy vì sao lúc này mà huynh còn giữ lại ba phần sức chứ…” “A…” Ở nơi nào đó tận sâu trong hư không.