Thập điện chủ bình tĩnh bảo: “Khi năm người đánh một, người đằng sau hắn ta có ra tay không?” Việt Tôn im lặng. Nói thật ông ta cũng rất sốc, bởi vì ông ta không ngờ sức chiến đấu của Diệp Quân lại kinh khủng đến thế, vậy mà hôm ấy hắn lại có thể đấu được với năm người bọn họ lâu đến vậy. Đúng là khó tin! Thập điện chủ cầm quyển trục bên cạnh lên, mở ra rồi nói: “Nói về nữ kiếm tu váy đen kia đi”. Việt Tôn vội đáp: “Không biết tên của người này, chỉ biết là một trong những cô cô của Diệp Quân…” Thập điện chủ khẽ nhíu mày: “Một trong những?” Việt Tôn gật đầu: “Diệp Quân có rất nhiều cô cô, chừng khoảng năm sáu người”. Thập điện chủ bảo: “Thực lực cũng điều như nữ kiếm tu váy đen đó à?” Việt Tôn trầm giọng: “Thật ra chuyện này hơi kỳ lạ”. Thập điện chủ dừng bút, nhìn Việt Tôn, Việt Tôn nói tiếp: “Thuộc hạ điều tra rồi, năm xưa nữ kiếm tu váy đen này vì bảo vệ Diệp Quân mà chiến đấu với rất nhiều thế lực trong Tuế Nguyệt trường hà vô tận, mà thực lực của những người đối mặt với bà ta lúc đó đều thấp vô cùng, dưới cảnh giới Thần Đạo… Thế nhưng bây giờ thực lực của bà ta lại vượt trội tới mức có thể cạnh tranh với cường giả Chí Thánh Đạo, tốc độ tăng thực lực này hơi khoa trương”. Thập điện chủ tiếp tục phê duyệt: “Che giấu thực lực”. Việt Tôn gật đầu: “Thuộc hạ cũng nghi ngờ bà ta che giấu thực lực, chỉ là không biết vì sao bà ta phải che giấu thực lực thôi”. Thập điện chủ đột nhiên dừng lại rồi bảo: “Tuế Nguyệt trường hà… Theo ta được biết, vị Tịnh tông chủ kia cũng ở đó nhỉ?” Việt Tôn khẽ gật đầu: “Vâng”. Thập điện chủ chợt nhíu mày: “Vị Tịnh tông chủ đó là người đằng sau Diệp Quân à?” Việt Tôn lắc đầu: “Không phải, không chỉ không phải mà ban đầu giữa họ còn từng nảy sinh xung đột nữa”. Lông mày nhíu lại của Thập điện chủ giãn ra, ông ta khẽ gật đầu: “Không phải thì tốt”. Nói đến đây, ông ta chợt tò mò: “Giữa họ còn nảy sinh xung đột nữa à?” Việt Tôn nói: “Đúng thế, nhưng sau này không biết vì sao Tông chủ Quá Khứ Tông lại đột nhiên dừng tay, không nhắm vào Diệp Quân nữa”. Trầm tư một hồi, Thập điện chủ nói: “Chỉ cần cô ta không đứng về phía Diệp Quân là được rồi”. Việt Tôn do dự một lúc rồi bảo: “Điện chủ, Tịnh tông chủ này thực lực thế nào?” Thập điện chủ bảo: “Nhân tính áp chế thần tính”. Con ngươi Việt Tôn co rút lại. Thập điện chủ bình tĩnh bảo: “Khi năm người đánh một, người đằng sau hắn ta có ra tay không?” Việt Tôn im lặng. Nói thật ông ta cũng rất sốc, bởi vì ông ta không ngờ sức chiến đấu của Diệp Quân lại kinh khủng đến thế, vậy mà hôm ấy hắn lại có thể đấu được với năm người bọn họ lâu đến vậy. Đúng là khó tin! Thập điện chủ cầm quyển trục bên cạnh lên, mở ra rồi nói: “Nói về nữ kiếm tu váy đen kia đi”. Việt Tôn vội đáp: “Không biết tên của người này, chỉ biết là một trong những cô cô của Diệp Quân…” Thập điện chủ khẽ nhíu mày: “Một trong những?” Việt Tôn gật đầu: “Diệp Quân có rất nhiều cô cô, chừng khoảng năm sáu người”. Thập điện chủ bảo: “Thực lực cũng điều như nữ kiếm tu váy đen đó à?” Việt Tôn trầm giọng: “Thật ra chuyện này hơi kỳ lạ”. Thập điện chủ dừng bút, nhìn Việt Tôn, Việt Tôn nói tiếp: “Thuộc hạ điều tra rồi, năm xưa nữ kiếm tu váy đen này vì bảo vệ Diệp Quân mà chiến đấu với rất nhiều thế lực trong Tuế Nguyệt trường hà vô tận, mà thực lực của những người đối mặt với bà ta lúc đó đều thấp vô cùng, dưới cảnh giới Thần Đạo… Thế nhưng bây giờ thực lực của bà ta lại vượt trội tới mức có thể cạnh tranh với cường giả Chí Thánh Đạo, tốc độ tăng thực lực này hơi khoa trương”. Thập điện chủ tiếp tục phê duyệt: “Che giấu thực lực”. Việt Tôn gật đầu: “Thuộc hạ cũng nghi ngờ bà ta che giấu thực lực, chỉ là không biết vì sao bà ta phải che giấu thực lực thôi”. Thập điện chủ đột nhiên dừng lại rồi bảo: “Tuế Nguyệt trường hà… Theo ta được biết, vị Tịnh tông chủ kia cũng ở đó nhỉ?” Việt Tôn khẽ gật đầu: “Vâng”. Thập điện chủ chợt nhíu mày: “Vị Tịnh tông chủ đó là người đằng sau Diệp Quân à?” Việt Tôn lắc đầu: “Không phải, không chỉ không phải mà ban đầu giữa họ còn từng nảy sinh xung đột nữa”. Lông mày nhíu lại của Thập điện chủ giãn ra, ông ta khẽ gật đầu: “Không phải thì tốt”. Nói đến đây, ông ta chợt tò mò: “Giữa họ còn nảy sinh xung đột nữa à?” Việt Tôn nói: “Đúng thế, nhưng sau này không biết vì sao Tông chủ Quá Khứ Tông lại đột nhiên dừng tay, không nhắm vào Diệp Quân nữa”. Trầm tư một hồi, Thập điện chủ nói: “Chỉ cần cô ta không đứng về phía Diệp Quân là được rồi”. Việt Tôn do dự một lúc rồi bảo: “Điện chủ, Tịnh tông chủ này thực lực thế nào?” Thập điện chủ bảo: “Nhân tính áp chế thần tính”. Con ngươi Việt Tôn co rút lại. Thập điện chủ khẽ nói: “Năm xưa minh của ta vì người này mà Nhị điện chủ đã đích thân tới Tuế Nguyệt trường hà gặp cô ta, mời cô ta gia nhập Ác Đạo Minh nhưng cô ta từ chối. Theo ta được biết thì lần đó hai người họ giao đấu, cuối cùng Nhị điện chủ rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, đồng thời hạ lệnh tất cả Điện chủ của Ác Đạo Minh thấy cô ta đều phải nể mặt”. Việt Tôn kinh hãi! Nhị điện chủ! Đừng nói là Nhị điện chủ, với ông ta, Cửu điện chủ cũng là nhân vật trong truyền thuyết. Mẹ kiếp! Thập điện chủ khẽ nói: “Năm xưa minh của ta vì người này mà Nhị điện chủ đã đích thân tới Tuế Nguyệt trường hà gặp cô ta, mời cô ta gia nhập Ác Đạo Minh nhưng cô ta từ chối. Theo ta được biết thì lần đó hai người họ giao đấu, cuối cùng Nhị điện chủ rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, đồng thời hạ lệnh tất cả Điện chủ của Ác Đạo Minh thấy cô ta đều phải nể mặt”. Việt Tôn kinh hãi! Nhị điện chủ! Đừng nói là Nhị điện chủ, với ông ta, Cửu điện chủ cũng là nhân vật trong truyền thuyết. Mẹ kiếp!